Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật - Bài 232 - TN 32-C Kinh nghiệm của những người cận tử thuật lại
Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 232
Thường Niên 32-C Kinh nghiệm của những người cận tử thuật lại ------------------------------------------
Bạn thân mến,
Mấy năm gần đây, một số bác sĩ người Đức và Mỹ, đã rất chú ý đến hiện tượng, mà họ gọi là “Kinh nghiệm của những người cận tử” (near death experience):
Nhiều người vì một tai nạn, hay một lý do nào đó, đã ngất đi trong một thời gian khá dài. Về mặt thể lý, coi như họ đã chết. Nhưng sau đó họ sống lại.
Các bác sĩ đã phỏng vấn 1.370 người ấy.
Trong những điều họ thuật lại, đã có những điểm mà ai cũng kể gần giống như sau:
- Cảm nghiệm thứ nhất của những người ấy là thấy mình rời khỏi thân xác của mình, đồng thời cảm thấy nhẹ nhàng dễ chịu, sau khi rời khỏi thân xác.
- Cảm nghiệm thứ hai là thấy mình đi trong một đường hầm rất dài. Sau khi đi hết đường hầm, thì tới một vùng đầy ánh sáng và gặp một Đấng tỏa ra ánh sáng. Thứ ánh sáng này thì sáng hơn mọi thứ ánh sáng họ đã từng thấy ở trần gian, nhưng thứ ánh sáng này không làm họ chói mắt, mà lại rất dễ chịu, đến nỗi họ muốn được ở lại mãi trong ánh sáng đó và bên cạnh Đấng tỏa ánh sáng đó.
- Cảm nghiệm thứ ba là được Đấng sáng láng ấy cho thấy lại cả cuộc đời của họ, giống như xem một cuốn phim, quay tất cả những lời nói việc làm và suy nghĩ của họ từ hồi có trí khôn cho đến lúc chết.
Lúc xem lại cuốn phim cuộc đời ấy, khi thấy một việc xấu, thì tự nhiên lòng họ cảm thấy buồn và bứt rứt khó chịu. Đồng thời, Đấng sáng láng ấy đánh giá cho họ biết đó là một việc làm không tốt.
Ngược lại, khi thấy một việc tốt, thì họ cảm thấy rất vui, rất dễ chịu và rất hạnh phúc. Đồng thời Đấng sáng láng ấy khen thưởng những việc tốt, là những việc đã làm vì lòng yêu thương. Còn những việc xấu, là những việc họ đã làm do động cơ không yêu thương, nên bị khiển trách.
- Được ở trong ánh sáng huyền diệu ấy và ở gần Đấng sáng láng ấy, ai cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nên muốn ở lại mãi, nhưng Đấng ấy bảo: “Bây giờ con chưa được ở lại, vì con còn nhiều việc bổn phận phải làm ở trần gian. Vậy con phải về”. Và khi đó là lúc họ tỉnh lại.
- Tất cả những người sống lại ấy, đều thay đổi cách sống: từ đó trở đi họ không sợ chết nữa; họ không coi trọng việc tìm kiếm danh lợi thú nữa, mà họ chỉ lo chu toàn bổn phận và đối xử với mọi người bằng tình thương.
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì đã cho được hưởng dùng những hương hoa của cuộc sống, cùng với biết bao niềm vui và hạnh phúc.
Chúng con chỉ xin Chúa ban thêm cho chúng con một ân huệ này, là cho chúng con được về hợp hoan với Chúa đời đời, sau khi kết thúc cuộc sống trần gian này. Amen. (Thiên Phúc, "Như Thầy đã yêu", Năm C)