Linh mục Mễn

https://linhmucmen.com


MỘT BÀN TAY MANG 2 CHIẾC NHẪN CƯỚI - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 315

MỘT BÀN TAY MANG 2 CHIẾC NHẪN CƯỚI - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 315

MỘT BÀN TAY MANG 2 CHIẾC NHẪN CƯỚI - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 315

MỘT BÀN TAY
MANG 2 CHIẾC NHẪN CƯỚI

 (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 315)
-------------------------------------

Bạn thân mến,

Có một đôi vợ chồng trẻ, lấy nhau đã được mười năm, và đã có với nhau được một đứa con gái 4 tuổi.

Họ đã sống với nhau rất hòa hợp, và rất hạnh phúc.

Tình yêu giữa hai vợ chồng và đứa con thơ, cứ thế mà ngày ngày càng khắng khít với nhau hơn, như keo với sơn.

Nhưng rồi một hôm, người chồng đi làm về, bị trúng mưa, nên bị cảm nặng.

Sau một thời gian tự điều trị tại nhà không thấy thuyên giảm, nên người vợ quyết định đưa chồng đến bệnh viện.

Sau khi khám bệnh, và làm một số xét nghiệm, cuối cùng, sau thời gian theo dõi, các bác sĩ cho biết, là bệnh nhân bị ung thư màng phổi ác tính, ở thời kỳ thứ ba.

Một tuần lễ sau đó, người chồng qua đời.

Trước khi chết, người chồng đã ra hiệu cho người vợ lại gần và thều thào trăn trối:

"Em yêu quí! Có lẽ, giờ Chúa gọi anh về đã gần kề. Tuy anh đã chuẩn bị mọi sự sẵn sàng rồi, để vâng theo thánh ý Chúa, nhưng anh chỉ tiếc có một điều, là anh không còn được sống bên cạnh em và đứa con yêu quí được nữa.

Trước khi ra đi, anh không có gì để trối lại cho em. Anh chỉ có chiếc nhẫn cưới này, là chiếc nhẫn mà em đã trao tặng cho anh, trong ngày lãnh bí tích Hôn Phối, cách đây mười năm.

Bây giờ, anh xin trao tặng chiếc nhẫn này lại cho em, như là một kỷ vật, để mỗi lần em trông thấy nó, thì em biết, là anh vẫn còn luôn ở kề bên em, và vẫn luôn hằng cầu nguyện cùng Chúa cho hai mẹ con em. Chúc cho hai mẹ con em, luôn luôn yêu thương nhau, luôn luôn được hạnh phúc".

Nói xong, anh chồng tháo chiếc nhẫn đang đeo ở tay ra, rồi âu yếm xỏ chiếc nhẫn vào tay người vợ, giống như trước đây anh đã làm, trong thánh lễ hôn phối.

Nói xong, anh bị xúc động mạnh, nên đã lên cơn hấp hối và đã tắt thở ít phút sau đó.

Vợ con anh thì nghẹn ngào nức nở khóc như mưa.

Những người đang đứng chung quanh, chứng kiến cảnh tượng thật cảm động đó, cũng không cầm được nước mắt, bởi đã chứng kiến một cảnh chia tay thật là não nề.

Số người tham dự Thánh lễ An táng hôm đó thật là đông, bởi ai ai cũng đều bị xúc động khi nghe câu chuyện này.

Sau thánh lễ, hầu như tất cả mọi người đều ở lại nhà thờ, để cùng với cha sở, tiễn đưa linh cửu người quá cố, đến nơi an táng ở đất thánh của giáo xứ, là nghĩa trang chung của những người công giáo tại đây, để cầu nguyện và để cử hành nghi thức tiễn biệt anh  lần cuối.

Nhiều ngày nhiều tháng kế tiếp, người ta thấy cô vợ trẻ, vẫn cứ tiếp tục ra Đất thánh, đầu đội khăn tang, tay cầm một bó nhang và một bó bông huệ, tay kia dắt theo đứa con gái, đi ra mộ chồng.

Ngày nào cũng vậy, dù trời nắng, dù trời mưa, cô cứ gục đầu vào mộ chồng mà sụt xùi khóc lóc, tiếng ngất từng cơn, trông thật thảm thiết, nhất là chốc chốc cô lại nhìn vào 2 chiếc nhẫn cưới trên bàn tay của mình, mà nỗi bức xúc lại cứ trào lên đến cao độ. Cô vật vã trong đau đớn, như muốn cùng chết đi với chồng. Dù ai khuyên can cở nào, cô vẫn không nghe. Dù ai có an ủi cỡ nào, cô vẫn không nguôi.

*****

Bạn thân mến,

Chúa Giêsu, thầy chí thánh của chúng ta, trước khi từ giã cõi trần, cũng đã làm một cử chỉ, cũng đã để lại một dấu tích, như một kỉ niệm, như một sự trăn trối thật thân thương, vào chiều thứ năm trong bữa tiệc ly, trước khi ra đi chịu chết, cách đây hơn hai ngàn năm.

Trong bữa tiệc chiều hôm ấy, Chúa Giêsu đã quỳ gối xuống, rửa chân cho từng môn đệ.

Phúc âm theo thánh Gioan, đoạn 13 câu 1 đã ghi lại như sau:

“ Trước lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu biết, sắp đến giờ Người phải lìa bỏ trần gian mà về với Chúa Cha. Người đã yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người đã yêu thương họ đến cùng, nên trong bữa ăn tối, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, lấy khăn  thắt lưng, rồi đổ nước vào chậu, và đi rửa chân cho từng môn đệ. Sau đó lấy khăn thắt lưng mà lau”.

Trước sự ngở ngàng ngơ ngác của các tông đồ, chẳng hiểu tí gì về việc Thầy đang làm, Chúa Giêsu sau đó đã giải thích:

“Nếu Ta là Thầy, và là Chúa, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng hãy nhớ mà rửa chân cho nhau”.

Cử chỉ thân thương này, đã dạy cho các tông đồ một bài học yêu thương, một bài học căn bản, rất quan trọng trong đạo, như là một cử chỉ trăn trối, như là một dấu ấn không bao giờ được phép quên, để mọi người cố gắng mà lo thực hiện sao cho thật nghiêm túc, sao cho thật hoàn chỉnh.

Chưa hết, sau khi rửa chân cho các môn đệ xong, Chúa Giêsu đã trở lại bàn ăn, và tiếp tục làm một cử chỉ khác khác, cũng trang trọng như là một sự trăn trối, đó là Chúa lập Phép Thánh Thể.

Phúc âm theo thánh Matthêu đoạn 26, câu 26 ghi lại như sau:

“Trong bữa ăn tối, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho từng môn đệ và nói: “Anh em hãy cầm lấy mà ăn, vì này là mình Thầy”. Rồi Người cầm lấy chén rượu nho, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các môn đệ và nói: “Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là máu của Thầy, máu của Giao Ước mới, sẽ đổ ra cho nhiều người được tha tội”.

Và Phúc âm theo thánh Luca, đoạn 22, câu 19b có ghi thêm câu này:

“Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy”.                                                                                         

Qua những sự kiện vừa kể, chúng ta thấy: Mình Thánh Chúa đã là món quà quí giá nhất, là một kỉ niệm thân thương nhất, là một báu vật Chúa trao tặng cho chúng ta như một kỷ vật trăn trối, trước khi từ giả cõi đời này.

Chúa đã tự hiến trọn vẹn, đã trao ban cả Thịt Máu Người, làm của ăn, làm thức uống, nuôi dưỡng đức tin của chúng ta, nuôi dưỡng linh hồn chúng ta, và để nhờ đó mà có thể ở lại với chúng ta mọi ngày, cho đến tận thế (x. Mt 28,20).

Những cử chỉ của Chúa Giêsu trong bữa Tiệc Ly, cùng với lời truyền:

"Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy" như là một lời trăn trối tha thiết nhất, như là một mệnh lệnh khẩn cấp nhất, để Hội Thánh truyền lại cho chúng ta, những môn đệ của Chúa, để chúng ta luôn biết sống gắn bó với nhau mật thiết hơn, luôn biết đoàn kết yêu thương nhau một cách chân tình hơn, luôn biết phục vụ lẫn nhau một cách cụ thể hơn, như Chúa đã làm gương cho ta, bằng một cái chết thật nhục nhã đau thương trên thánh giá.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con, luôn biết thực hiện bài học Chúa muốn dạy con, qua phép Thánh Thể và qua Thánh Giá của Chúa. Amen.

-------------------
Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=VV_ImbEgho0&t=312s 

 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây