1. Tình hình đang diễn biến rất phức tạp. Mà tôi thì già yếu, mệt mỏi như muốn tắt thở. Tôi mở Phúc Âm, thì gặp ngay đoạn kể lại những phút sau cùng Chúa Giêsu sắp tắt thở trên Thánh giá.
2. Chúa Giêsu kêu lớn tiếng rằng: “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha. Nói xong, Người tắt thở”. (Lc 23, 46)
3. Đọc xong, tôi được Đức Mẹ cho biết, khi Chúa Giêsu nói những lời sau hết trên đây, thì có Đức Mẹ đứng dưới chân Thánh Giá. Đức Mẹ hiểu ý Chúa Giêsu. Nên từ đó Đức Mẹ luôn phó thác mình cho Chúa Cha.
4. Đức Mẹ khuyên tôi cũng hãy bắt chước Mẹ.
5. Được Đức Mẹ giúp, tôi coi những giờ phút hiện giờ tôi đang sống là một cuộc tôi trở về với Thiên Chúa là Cha.
6. Trên đường trở về, động lực mạnh nhất thôi thúc tôi, đó là phó thác.
7. Khi phó thác, tôi được Đức Mẹ dạy tôi là phải hết sức khiêm nhường.
8. Về khiêm nhường, thì Thánh Phêrô quả quyết: “Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu căng, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường”.(1Pr 5, 5b)
9. Về khiêm nhường, thì Thánh Phaolô rất rõ ràng, khi Ngài xưng mình là kẻ yếu đuối : “Sự thiện tôi muốn, thì tôi không làm. Sự ác tôi không muốn, thì tôi lại làm” (Rm 7, 12).
10. Riêng tôi, tôi được Đức Mẹ dạy tôi bằng chính cuộc sống của tôi. Cuộc sống của tôi là yếu đuối, là tội lỗi: Nếu tôi được như hôm nay, thì hoàn toàn do lòng Chúa xót thương tha thứ tội lỗi cho tôi.
11. Lúc này hơn bao giờ hết, tôi thấy Đức Mẹ đang giúp nhiều người trở về với Chúa là Cha.
Sự trở về của họ thực rất lạ lùng, nhất là ở sự họ phó thác mình cho Chúa.
12. Cụ thể là nhiều người đã nhờ chuỗi tràng hạt Mân Côi mà trở về với Chúa.
13. Trong mọi hình thức trở về với Chúa, bao giờ cũng có sám hối và tin tưởng vào lòng thương xót Chúa.
14. Tôi đang trở về với Cha trên trời. Xin anh chị em thương cầu nguyện cho tôi. Tất nhiên, tôi luôn phó thác anh chị em, từng người cho Đức Mẹ.