Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 219 TN 20-C Lịch sử của giải thưởng Nobel

Thứ tư - 13/08/2025 09:12
Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 219 TN 20-C Lịch sử của giải thưởng Nobel
Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 219 TN 20-C Lịch sử của giải thưởng Nobel
Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 219
Thường Niên 20-C

Lịch sử của giải thưởng Nobel
------------------------------------------

Bạn thân mến,

Alfred Nobel, một nhà bác học danh tiếng của Thụy sĩ, đã sáng chế ra được thuốc nổ, làm cốt mìn và thứ thuốc súng không khói. Người ta đã dùng thứ vũ khí lợi hại này trong chiến tranh, nên số thương vong càng lên cao.

Do đó, sau khi đã chế tạo được thuốc làm cốt mìn, Nobel  bị một số người gọi là “hung thần” và bà Bertha suttner, vợ ông gọi ông là “một tên sát nhân”.

Chính những lời kết án đó đã giúp đưa ông tới quyết định lập giải thưởng Nobel.

Năm 1895, trước khi qua đời, ông đã làm chúc thư, để lại toàn bộ gia tài khoản 40 triệu quan, để làm giải thưởng cho những ai có công với nhân loại.

Một trong 5 giải thưởng cao quí này là giải thưởng Nobel về hòa bình, ban cho những ai đã hoạt động để gây thêm tình hữu nghị, thân ái, giữa các dân tộc hoặc cho những ai cổ động cho hòa bình nhân loại.

*****

Có lẽ không ai, không một dân tộc nào trên thế giới mà lại không khao khát hòa bình, không ao ước một cuộc sống an lành hạnh phúc.

Nhưng trớ trêu thay, từ tạo thiên lập địa cho đến nay, nhân loại nhìn chung chưa bao giờ được hưởng lấy một yên ổn. Không nơi này thì nơi khác, hằng ngày hằng giờ, không chiến tranh lớn thì chiến tranh nhỏ xảy ra liên miên.

Trước những kinh nghiệm đau thương đó, con người mới nhận ra rằng, hòa bình không thể giải quyết bằng bom nguyên tử, bằng vũ khí tối tân, hay bằng bạo lực chém giết nhau.

Và nếu những thứ đó có đem lại hòa bình thì hòa bình đó chỉ là giả tạo, tạm thời, mau tan vỡ.

Vậy phải làm gì và làm thế nào để có thể kiến tạo được một nền hòa bình vững bền và chân chính ?

Để giải đáp được vấn nạn này, trước tiên chúng ta hãy tìm kiếm đâu là nguyên nhân gốc rễ gây ra bất ổn, bất hòa giữa người với người.

Và nếu diệt trừ được nguyên nhân chính yếu đó, tất nhiên con người sẽ hưởng được sự bình an đích thực.

Trước hết, có thể khẳng định rằng, mọi bất ổn từ nhỏ đến lớn, giữa cá nhân này với cá nhân khác, giữa dân tộc này với dân tộc khác, đều bắt nguồn từ tâm địa con người.

Bởi vì, tâm bất an, thì mọi sự theo đó mà thác loạn, gây hận thù chia rẽ, sinh ra lắm tang thương độc ác.

Hơn nữa, khi lòng trí con người để cho sự kiêu căng, ích kỷ, tham tiền, háo danh ngự trị thì không thể mà không gây xích mích, bất công, lạm dụng giữa người với người.

Như thế, khi tâm trí con người chưa được giải thoát khỏi tham sân si, thì không thể có sự bình an thật sự.

Và bao lâu tâm hồn chưa có sự bình an này, thì bấy lâu bất ổn, chiến tranh vẫn còn tồn tại.

Diệt được tội lỗi, xấu xa, là diệt được hỗn loạn, chiến tranh.

Xây dựng được lòng con người trong sạch, chân chính, là kiến tạo được hòa bình đích thực.

Tuy nhiên, hòa bình không có nghĩa là được an nhàn, sung túc về vật chất, thịnh vượng cho cuộc sống này, vì vật chất, được sống mong manh, tạm bợ đâu phải là những thứ có khả năng mang lại cho con người sự vững bền và hoàn hảo đâu.

Trái lại, chính chúng ta, ai cũng tưởng sẽ đem lại sự bình an mong muốn, nhưng chỉ toàn đau khổ, chết chóc, chia rẽ, hận thù, ghen ghét.

Từ đó chúng ta mới hiểu được câu nói của Chúa trong bài Tin Mừng Chúa Nhật 20 TN năm C (Luca 12,49-53):

“Thầy đến thế gian không phải đem lại sự bình an, nhưng đem sự chia rẽ”.

Thật chính đáng và phải lẽ, vì sứ mạng cứu chuộc của Chúa không nhằm mục đích dạy cho con người tìm kiếm thứ hòa bình, cầu an, cầu lợi để thụ hưởng những sự sung sướng vật chất, mau qua.

Trái lại, Chúa đem đến sự chia rẽ cần thiết và đáng giá, vì những gì Chúa dạy để được an bình thực sự trong tâm hồn con người thì trái ngược lại với lòng ham muốn thấp kém, trí bạc nhược, hư hèn, nên sinh ra đấu tranh, giành giật giữa sự thiện và sự ác, giữa những ai chủ trương sống đời bê tha trụy lạc sẽ chống đối, gây gổ với Chúa, với những chỉ dạy của Ngài.

Vậy để trở thành một Kitô hữu đúng nghĩa, chúng ta phải trở thành ngọn đuốc hòa bình sáng rực tình thương, phải mang một con tim cao thượng không còn chứa chấp hận thù chia rẽ, không chạy theo những nuông chiều xác thịt, không đồng lõa với những ham muốn trần thế.

Và muốn có bình an đích thực phải sống đúng lương tâm chân chính, mà không sợ chống đối vì lẽ phải, không ngại bị sỉ nhục vì chân lý, không hùa theo người khác để mưu cầu lợi ích vật chất.

Tóm lại, một Kitô hữu chân chính bao giờ cũng yêu chuộng hòa bình và ra sức xây dựng sự hiệp nhất thân ái giữa mọi người, nhưng không nao núng, sợ sệt khi phải chiến đấu với tội lỗi, không thỏa hiệp với lười biếng thụ động. Và phải luôn xác tín rằng đời đời mới là thứ hòa bình cần phải tìm kiếm và xây dựng.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con trở nên những sứ giả của hy vọng, công cụ của hoà bình và tác nhân của tình yêu cho thế giới bất công và chia rẽ. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.

---------------------------------

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây