Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Lá ABC Bài 093: Thế thái nhân tình đổi trắng thay đen
-------------------------------------
Bạn thân mến,
Có một nhà hiền triết đi tới một đô thị, và được biết ở nơi đó có một tay nhà giàu, rất quí mến khách: Bởi bất cứ người khách bộ hành nào đến, thì cũng đều được ông ta tiếp đón và chiêu đãi, ăn uống, rất tử tế.
Nghe biết thế, nhà hiền triết mới thử tới, trong bộ quần áo rách rưới. Trông thấy thế, chủ nhà đã chẳng những không kính trọng, mà còn tỏ vẻ khinh miệt, và hất hủi nữa.
Sau đó, nhà hiền triết lại mượn được một bộ đồ tươm tất, sạch sẽ, mặc vào, rồi lại đến. Lần này, thì chủ nhà lại đon đả, tiếp đón một cách rất nhiệt tình và còn sai dọn tiệc thiết đãi khách.
Khi nhà hiền triết ngồi vào bàn ăn, thì ông cứ bốc thức ăn bỏ cho vào vạt áo, mà lại không cho vào miệng.
Thấy lạ, chủ nhà mới hỏi: “Ngài làm gì vậy ?”
Nhà hiền triết mới ngẩng đầu lên thong thả đáp:
“Hôm qua, tôi đến đây, với quần áo cũ, rách nát, thì chẳng được ăn uống gì. Hôm nay, tôi được thiết đãi linh đình thịnh soạn như thế này, chẳng qua là nhờ bộ đồ mới này, cho nên tôi phải khao cho nó một bữa”.
Nghe thế, ông chủ nhà ngượng quá và rồi không dám nói gì thêm gì nữa.
*****
Cái cách sử sự của nhà hiền triết, là để minh chứng cho chúng ta thấy một sự thật phũ phàng: Là tình đời đen bạc thật phủ phàng.
Nó đen bạc, một phần là do trên cõi đời này có lắm chuyện, lắm điều, dường như rất khó hiểu, khó tin, khó ngờ, thế mà nó vẫn cứ xảy ra, khiến chúng ta lúng túng, không biết trước như thế nào, để mà lường, để mà đoán được nữa.
Phần khác, là do lòng con người quá dễ đổi trắng thay đen, đến độ không còn biết tin ai được nữa.
Tuy nhiên, mọi rắc rối, mọi phũ phàng đau thương, mọi hiểu lầm chống đối, chung qui đều bắt nguồn từ nơi lòng dạ con người.
Bởi vì, tất cả mọi sự việc ở đời, tự chúng không thể biến hóa thành trắng hay đen, nhưng do nơi con người điều khiển, khiến chúng thành trắng hay đen mà thôi.
Nói khác đi, một khi lòng con người đã bị nhuộm màu gian tham, độc ác, mù quáng, cố chấp, thành kiến, hẹp hòi, nông cạn, mưu mô, xảo quyệt, thì sẽ dễ dàng bóp méo hay vo tròn, để đổi trắng thay đen mọi sự theo ý mình.
Vì thế, không lạ lùng gì khi chúng ta thấy những phản ứng khác nhau của con người trong biến cố Chúa Giêsu long trọng vào Thành Thánh Giêrusalem hôm nay (Lễ Lá).
Có những người, như các môn đệ và mọi kẻ thiệt tâm, thì hoan hô Chúa thật tình.
Bên cạnh đó, lại cũng có những người, do bầu khí phấn khởi của đám đông, cũng a dua, hùa vào, tung hô Chúa cho vui.
Lại có những người, như Biệt Phái, Luật sĩ thì đả đảo, chưởi bới, căm tức, hận thù.
Tại sao, cũng một con người, nhất là con người đó lại là Một Ngôi Vị Thiên Chúa, không có làm chi sai trái, chỉ biết chí công vô tư, sống nhân ái hiền lành, lại khiến cho kẻ ghét người thương ? Như thế, sự đối xử đầy mâu thuẫn này không tại nơi Chúa, mà là tại do lòng con người phát sinh ra.
Lòng con người thật khó hiểu: Hôm nay tốt, mai lại xấu. Anh hùng can đảm có thừa, nhưng hèn nhát sợ sệt cũng không thiếu. Mới trong sạch thánh thiện đấy, lại xấu xa bẩn thỉu ngay. Như thế, sự mâu thuẫn luôn có trong con người. Ánh sáng và bóng tối luôn lẫn lộn, khiến con người nhìn đời, nhìn sự việc, cũng hay thay đổi tùy theo ý nghĩ và cảm xúc của mình.
Vì thế, trên con đường tin Chúa và theo Chúa, cũng như trong cách cư xử với tha nhân, nếu muốn thành công, nghĩa là muốn đi đúng và trung thành với ơn gọi làm con cái Chúa, sống đúng và làm tròn trách nhiệm công bằng, bác ái với tha nhân, thì mỗi người chúng ta phải làm thế nào, và phải sống làm sao, để phần thánh thiện, trong sạch, ngay thẳng, luôn luôn vượt trội hơn, nổi bật lên trên phần đam mê xấu xa, hư hèn tội lỗi vốn sẵn có nơi ta.
Vì thế, bao lâu chúng ta cứ quen thói dầm mình trong ham mê sự đời, cứ nuông chiều theo bản năng hạ cấp, là bấy lâu chúng ta, chẳng những cố tình đối xử bất công với Chúa, với mọi người, mà còn sẽ tự chuốc lấy vào thân, mọi tai họa ở đời này và đời sau.
Đối với Chúa, vì lười biếng, khô khăn, thờ ơ, trễ nải, chúng ta hay khinh thường lời Chúa dạy, ngạo mạn, chống lại thánh ý Ngài. Đôi khi, vì hèn nhát sợ sệt, chúng ta lại cố tình bêu xấu danh dự của Thiên Chúa, từ chối thánh danh Người trước mặt thiên hạ.
Còn đối anh em là những con người yếu đuối đáng thương, thế mà chúng ta cứ đan tâm đối xử ác cảm với họ, nhỏ nhen, bẩn thỉu, thành kiến, triệt hạ họ, gian tham, xảo quyệt, tranh dành quyền lợi của nhau, nghi ngờ đổ tội cho nhau, làm khổ cho nhau.
Như thế, phải chăng loài người là loài không đáng tin cậy, không đáng quí trọng như người ta vẫn thường đề cao ?
Dĩ nhiên, không phải tất cả đều bại hoại, xu thời, hay thay đổi, nhưng vẫn còn có những con người trung kiên, một dạ, một lòng, luôn trong sáng, đầy nhân ái từ bi.
Nếu họ có yếu đuối, sa ngã như các Tông đồ, nhưng đã biết đứng dậy từ lầm lỗi, để làm lại cuộc đời cách tốt đẹp trước mặt Chúa, thì đáng chúng ta trân trọng biết mấy.
Lạy Chúa, dù cho cuộc đời có đổi trắng thay đen, dù ai có thay lòng đổi dạ, thì xin cho con luôn là người con đích thực của Chúa, luôn kiên vững trong đức tin, nồng nàn trong tình mến và son sắt trong niềm cậy trông phó thác vào Chúa, và chỉ một mình Chúa mà thôi. Amen.