Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 176
Thường Niên 28-B
Chuyện vị đạo sĩ gặp Tử Thần
------------------------------------------
Bạn thân mến,
Chuyện dân gian kể rằng:
Có ba người bộ hành, là bạn chí thân với nhau, trên đường đi tìm hạnh phúc. Bất chợt, họ nghe tiếng la thất thanh của vị đạo sĩ từ trong núi hới hải chạy ra:
- “Chết! Chết! Chết! Tôi đã gặp thần chết!”
Ba người bộ hành trên yêu cầu vị đạo sĩ dẫn họ vào trong hang, để diện kiến thần chết.
Vào trong huyệt đá sâu, vị đạo sĩ đã chỉ cho ba người thấy một kho vàng chôn giấu thật kỹ ở đây. Bỗng nhiên vị đạo sĩ lại kêu to lên:
Ba người quá đỗi bàng hoàng vì kho vàng quá lớn. Họ cùng nhau hối hả đào.
Nhưng cần phải có lương thực để ăn, hầu đủ sức mà tiếp tục đào chứ.
Một người đã tình nguyện đi mua thức ăn.
Nhưng bất hạnh thay, khi ông ta đi mua thức ăn, thì hai người ở lại tìm cách để giết ông ta.
Quả nhiên, khi mang thức ăn về, ông đã bị giết như kế hoạch và số vàng ấy được chia đôi và cho vào bao cẩn thận.
Bấy giờ hai người cùng nhau ăn trước khi xuống núi. Nhưng không ngờ trong thức ăn ấy lại đã có thuốc độc của gã đàn ông kia, muốn số vàng ấy thuộc trọn về riêng mình thôi.
*****
Vị đạo sĩ trên đã thấy thần chết, vì ông có khả năng đề kháng lòng tham của mình.
Còn ba người lữ hành trên không có khả năng cảm nghiệm những điều vui khác, như tình bạn, lòng trung thành, sự độ lượng, mà chỉ thấy có một hạnh phúc duy nhất là tiền.
Vàng bạc hoặc của cải, tự nó không phải là xấu, tự nó không phải là con đường buồn rầu, chết chóc.
Phải chăng tất cả đều là do tự lòng mình mà ra cả.
*****
Người thanh niên, mà Mác-cô tường thuật trong Phúc âm hôm nay (Chúa Nhật 28 Thường Niên B: Mc 10, 17-30), đã sa sầm nét mặt và bước đi buồn rầu, vì anh ta tự chọn cho mình một trái tim khép kín, không tiếp nhận những vẻ đẹp nào khác ngoài tiền.
Anh đã đứng khựng lại tại chỗ, với những thành quả anh đang có, là đã giữ trọn lề luật Môisen và có nhiều tài sản.
Anh đã từ chối lời mời gọi của Đức Giêsu, để tiến thêm lên một bước nữa, là chia sẻ những gì anh có với người nghèo khó.
Bước thứ hai này mới thực sự là quan trọng, nó mới bảo đảm gia nghiệp đời đời của anh, nó mới thoả mãn được câu hỏi mà anh đã đặt ra.
*****
Trong dụ ngôn ông nhà giàu và anh Lazarô (Lc 16: 19-31):
Ông nhà giàu mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình.. .
Nhưng mà tiền của ông, ông xài chứ ông có lấy gì của ai đâu. Phúc âm cũng không hề nói ông đã làm điều gì sai trái cả. Vậy mà, tại sao ông phải xuống hoả ngục?
Thưa tại vì, ông không chia sẻ với anh Lazarô đói rách, bệnh hoạn, đang nằm trước cửa nhà ông kia kìa.
Lại thêm một ông nhà giàu nữa, mà Luca, đoạn 12, câu 16-20 đã viết:
Ông tự nhủ mình rằng: Hồn tôi ơi, mình bây giờ đã có ê hề của cải, dư xài trong nhiều năm. Thôi, hãy cứ nghỉ ngơi, ăn uống, vui chơi cho thoả thích. Đời như thế nầy quá ư là đầy đủ, không còn ước mơ hạnh phúc nào khác nữa.
Nhưng Thiên Chúa bảo anh ta: Đồ ngu, nội đêm nay, ta đến đòi mạng ngươi, thì của cải của ngươi sẽ về tay ai?
*****
Hôm nay, tôi cũng xin đặt lại câu hỏi với Đức Giêsu:
- Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?
Đức Giêsu đưa mắt âu yếm nhìn tôi, như xưa đã nhìn người thanh niên trong Phúc âm và bảo:
- Con có giữ trọn 10 điều răn ĐCT cùng 6 điều răn Hội thánh không?
- Lạy Chúa, tất cả những điều đó con đã giữ trọn từ khuya.
Một lần nữa Chúa lại âu yếm nhìn tôi:
- Con đừng quên anh Lazarô, không tên, không tuổi, đói rách, bệnh hoạn đang nằm ngay trước cửa nhà con….
Lazarô đây chính là hình ảnh cho thấy tất cả những ai nghèo khó, về phần hồn, cũng như phần xác.
Anh Lazarô hàng xóm của tôi có khi không thiếu tiền bạc hoặc đói thức ăn, nhưng anh thiếu tình bạn, anh đói tình thương, anh cần sự độ lượng và tha thứ, anh cần sự nâng đở tinh thần. . .
Và như Phêrô đã nói với người ăn xin tại Cửa Đẹp đền thờ: Vàng bạc thì tôi không có, nhưng cái tôi có, tôi xin cho anh đây: Ấy là Đức Giêsu Kitô, với quyền năng của Người (Act 3: 4)
*****
Thánh Phanxicô Assisi, Mẹ thánh Têrêsa Calcutta, vị đạo sĩ trong câu chuyện trên, là những mẫu gương cho chúng ta soi, mà bắt chước.
Chúng ta sẽ không sợ cái cảnh ngồi trên lưng con lạc đà chui qua lỗ kim không lọt. Vì Chúa ở đâu, thì ta cũng sẽ ở đấy với Người. Vì ta là môn đệ của Người, nếu ta biết sống chia sẻ, như lời Chúa đã dạy.
Trên bia mộ, trong một nghĩa trang kia, có khắc mấy giòng chữ sau đây, cũng rất đáng cho chúng ta suy nghỉ:
“Những gì tôi có, nay đã thuộc về người khác. Những gì tôi đã mua sắm, nay người khác hưởng dùng. Những gì tôi đã cho đi, nay thuộc về tôi”.
Lạy Mẹ Maria, trong tháng 10, tháng Mân côi, tháng dành riêng để kính Mẹ, xin cho chúng con có được một tâm hồn rộng mở, để đón nhận và thực thi sứ điệp tình thương, mà Con Mẹ đã để lại cho chúng con. Amen.