“Nó sẽ gọi tên là Gioan”. Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”. Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ. Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa. Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”. Con trẻ lớn lên, mạnh mẽ trong lòng: nó ở trong hoang địa cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Israel. Đó là lời Chúa.
Ngài là con của ông Dacaria và bà Êlizabet, sinh trước Chúa Giêsu chừng sáu tháng (x. Lc 1,5-36; 1,39-80) 24/6-101
Ngài là con của ông Dacaria và bà Êlizabet, sinh trước Chúa Giêsu chừng sáu tháng (x. Lc 1,5-36; 1,39-80). Ngài được sinh ra khi cha mẹ ngài đã cao niên, đây là một hồng ân mà Chúa ban cho gia đình ngài. Có một thời gian ngài sống trong sa mạc, mời gọi mọi người hoán cải đời sống để chuẩn bị cho nước Trời gần đến. Ngài là người chuẩn bị con đường cho Ðức Giêsu đến. Với lòng khiêm hạ, ngài nhận mình không xứng để xách dép cho Chúa... Ngài bị tống ngục và chém đầu, vì đã chỉ trích vua Hêrôđê Antipas về việc đã cưới người vợ của anh trai ông ta (x. Mt 14,4; Lc 3,19). Ngài có tầm ảnh hưởng trong Giáo hội Công giáo lẫn Chính Thống giáo. Ngài được coi là vị ngôn sứ cuối cùng cũng như là vị ngôn sứ lớn nhất của Cựu ước.
Câu chuyện
Chu Văn An, Tư nghiệp Quốc tử giám, là thầy giáo của nhiều vị vua nhà Trần, cảm thấy xót xa trước cơ nghiệp lừng lẫy của nhà Trần đang có nguy cơ ngày càng lụn bại bởi vua ham chơi, bởi bọn tham quan, nịnh thần. Trong lúc quân thần ai cũng sợ mất ghế, sợ bị chụp mũ là phản động, chống lại triều đình, nên không có ai dám nói gì, chỉ hèn nhát ấm ức trong lòng, chỉ có cụ Chu Văn An dám kháng nghị qua bản Thất trảm sớ, gửi lên vua Trần Dụ Tông xin chém bảy tên gian thần vì giang sơn đất nước. Vua Trần Dụ Tông chỉ xem qua mà không thi hành.
Cụ Chu Văn An xin treo mũ, từ quan, trả lại chức Tế tửu đầy quyền lực, bổng lộc, đó là khí tiết dũng cảm của người quân tử.
Suy niệm
Nhìn dưới góc độ văn hóa phương Đông, Gioan Tẩy giả được giới thiệu như là người quân tử xuyên suốt mọi thời đại, người mà Chúa Giêsu khen ngợi: Ngôn sứ “hơn cả ngôn sứ”(Mt 11,9), người được Thiên Chúa sai đến tiền hô dọn dường cho Đấng Cứu Thế đến với nhân loại. Người sống “tu thân”trong hoang địa và rao giảng sự sám hối. Thẳng thắn, dám tố cáo những sai phạm, can đảm đương đầu với quyền lực đen tối.
Chúa Giêsu đã xác nhận vai trò ngôn sứ của ông và là một ngôn sứ đặc biệt có mối tương quan gắn bó không thể chia tách với Đấng Cứu Thế: “Chính ông là người Kinh Thánh đã nói tới khi chép rằng: “Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn đường cho Con đến”(Mt 11,10). Vị sứ giả đó đã xuất hiện trong Thánh Kinh bằng một sinh nhật lạ kỳ mà Giáo hội mừng kính đặc biệt vào ngày 24/6 hàng năm.
Sự chào đời của Gioan như là tín hiệu báo trước sự xuất hiện của Đấng Cứu Thế. Sự vui mừng hoan hỉ được thánh Luca ghi lại: Bà con láng giềng vui mừng hân hoan trước biến cố đứa trẻ mới được chào đời và chia sẻ cùng Êlisabéth: “Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà”(Lc 1,58). Bà con láng giềng muốn lấy tên cha mà đặt cho cậu bé sơ sinh, nói lên căn cội của cậu và nói lên mối liên hệ bà con với những người thân thuộc. Nhưng bà Êlisabéth và ông Dacaria xác tín rằng tên của cậu theo lời của Chúa truyền dạy cho, được thiên thần bảo cho trước đó: “Vợ ông sẽ sinh một đứa con trai và ông phải đặt tên cho con là Gioan”(Lc 1,13).
Gioan, cái tên được Thiên Chúa đặt cho là dấu chỉ thuộc về Thiên Chúa, căn tính quân tử của Gioan đã được ngôn sứ Isaia nói trước: “Chúa đã gọi tôi, từ khi tôi còn trong bụng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tôi. Người đã làm cho miệng lưỡi tôi như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay Người... biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người”(Is 49,1-2).
Sứ mạng ngôn sứ và ơn thánh đã nuôi dưỡng Gioan: “Cậu bé càng lớn lên, thì tinh thần càng vững mạnh”(Lc 1,80). Vì thế, vị quân tử này không sợ trước bất kỳ quyền lực nào, luôn biết sống trung tín và loan báo những gì mà Thiên Chúa muốn ông nói và làm. Gioan bộc trực, thẳng thắn phê phán những quyền lực tôn giáo sống không đúng với chức danh (Mt 3,7), ông phê phán, đương đầu đối mặt với cả vương quyền khi họ thực hiện những điều bất nghĩa dù ông phải trả giá bằng cái chết. Gioan sống chính danh quân tử vì là người luôn sống trung thành và tỏa sáng với nhiệm vụ tiền hô. Có thời điểm, dân chúng suy tôn tung hô ông như là Đấng Cứu Thế nhưng ông đã minh xác: “Tôi không phải là Ðấng Cứu Thế, sẽ có một Đấng đến sau tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày Người”(Lc 3,16).
Chính Gioan xác nhận vai trò của ông trong tương quan với Đấng Cứu Thế: ”Ngài phải nổi bật lên; tôi phải lu mờ đi”(Ga 3,30). Ông chỉ là một ngôn sứ, là tiền hô và là chứng nhân cho Thiên Chúa như Tin Mừng thứ tư đã khẳng định: “Có một người được Thiên Chúa sai đến, người đó tên là Gioan, ông đến để làm chứng cho ánh sáng”(Ga 1,6-7a).
Xã hội ngày nay nói chung và đất nước Việt Nam chúng ta nói riêng rất cần có những chính danh quân tử như Gioan, người sống chính danh phận sự, chức năng của mình trong công vụ để xây dựng đất nước và con người ngày càng thăng tiến. Chúng ta cần những Gioan của thời đại mới xuất hiện và loan báo tinh thần quân tử Phúc Âm và mong sao chúng ta cũng là những chính danh quân tử dấn thân xây dựng xã hội không vì quyền lợi bản thân như Gioan.
Ý lực sống:
Gioan quân tử Phúc Âm Nên gương chói sáng cho đời noi theo.
Mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả, khi đọc lại cuộc đời của thánh thánh Gioan Tẩy Giả từ 24/6-102
Mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả, khi đọc lại cuộc đời của thánh thánh Gioan Tẩy Giả từ lúc sứ thần truyền tin cho ông Dacaria đến ngày cắt bì, đặt tên cho con trẻ là Gioan (x. Lc 1,60), chúng ta khám phá ra dấu ấn của Đấng Tạo Hóa trên cuộc đời của mỗi con người.
Chúng ta không tự mình mà có
Muốn khám phá con người từ đâu đến, trước hết ta hãy hỏi: Ta có thể tự nhiên có được chăng? Câu trả lời chắc chắn là chẳng bao giờ có được. Vì mọi người đều có cha có mẹ, không ai ở lỗ nẻ mà chui lên.
Hỏi: Ai tạo dựng con người? Thưa, Đấng đã tạo dựng cả đất trời đất. Đấng toàn tri, toàn năng, khôn ngoan vô cùng, phép tắc vô cùng. Đấng ấy là Thiên Chúa. Sách Sáng Thế mô tả: “Thiên Chúa dùng bụi đất nặn nên con người, rồi hà sinh khí vào lỗ mũi, con người bèn trở nên một sinh vật có linh hồn”(St 2,7). Như vậy con người có là bởi Thiên Chúa. Ngài đã dựng nên cách trực tiếp và thổi sinh khí vào lỗ mũi để con người sống, bởi vậy con người khôn ngoan hiểu biết khác hẳn loài vật. “Vậy Thiên Chúa dựng nên loài người theo hình ảnh Chúa. Ngài đã tạo dựng loài người có nam có nữ”(St 1,27). Con người có một phẩm giá cao trọng trong công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Ngôn sứ Isaia và Thánh vịnh nói về giá trị cao cả của con người trước mặt Thiên Chúa: “Ðức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi. Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người. Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người”(Is 49, 1-3). Thánh vịnh trở lại với ý niệm này, tức là, Chúa biết chúng ta từ trong lòng mẹ: “Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con…Khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu”(Tv 138, 13). Như thế Thiên Chúa đã an bài sắp đặt mỗi người chúng ta ngay từ khi còn trong dạ mẹ.
Cuộc đời của Gioan Tẩy Giả hoàn toàn được phác họa trước lúc sinh ra: “Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao, con sẽ đi trước Chúa mở lối cho Người”(Lc 1, 76). Tất cả những ơn gọi ấy làm nên một lịch sử cứu độ mà Thiên Chúa tác động trong lịch sử con người. “Này ông Dacaria, đừng sợ, vì ông đã được nghĩa với Chúa”(Lc 1,13). Đó là lời Sứ Thần nói với ông Dacaria. Ông đã được nghĩa với Chúa. Được nghĩa với Thiên Chúa là được Thiên Chúa yêu thương. Chúa yêu đến ngỡ ngàng, bản thân Giacaria là bằng chứng. Ngỡ ngàng vì không phải do ông không tin Thiên Chúa, nhưng bởi vì Thiên Chúa đã can thiệp vào lịch sử cuộc đời và ơn gọi của Gioan nói riêng và của mỗi người chúng ta nói chung.
Hiện hữu trong sự quan phòng
Giáo lý Hội Thánh dạy: “Sau khi sáng tạo, Thiên Chúa không bỏ mặc các thụ tạo của Ngài. Ngài không chỉ ban cho chúng hữu thể và hiện hữu, Ngài còn luôn gìn giữ chúng hiện hữu, cho chúng khả năng hành động và đưa chúng đến cùng đích”. Sự gìn giữ, sắp xếp và tác động thúc đẩy các tạo vật để chúng đi đến cùng đích ấy được gọi là việc Thiên Chúa quan phòng. (x. SGLHTCG, số 301). Như vậy, theo Giáo lý của Hội Thánh thì Thiên Chúa không chỉ sáng tạo nên vạn vật rồi bỏ mặc chúng, mà Ngài còn quan tâm chăm sóc và điều hành chúng bằng ý định đầy quyền năng của Chúa.
Thánh Gioan Kim Khẩu viết: “Chúa lưu ý đến từng điều cho con người. Phần ta, ta không thêm được gì cho thân ta, nhưng Chúa quan phòng làm hoàn toàn đầy đủ mọi việc cho ta. Nếu không có Chúa quan phòng, thì mọi sự lo lắng vất vả của chúng ta đều vô ích”.
Thánh Basiliô dùng kiểu nói ví von: “Chúa cho bò ngựa có cỏ, thì lại cho con người có của cải sinh sống. Chúa tạo nên mọi thứ là dự bị cho con người có đủ thức ăn… Không có gì là không có lý do hay tình cờ, nhưng là kết quả của tài khôn ngoan vô cùng”.Thánh Augustinô thì đưa ra một nhận xét chí lý: “Thượng Đế không phải như một kỹ sư xây nhà xong có thể bỏ đấy đi, vì nếu Ngài ngơi tay ra thì tất cả vũ trụ sụp đổ”. Thánh nhân viết tiếp: “Sao tôi lại xin để Chúa ở trong tôi, trong khi tôi không thể tồn tại nếu Chúa không ở trong tôi?”Theo ngài, đúng hơn phải nói: “Tôi không thể tồn tại nếu tôi không ở trong Chúa, mà do đó, nhờ đó và trong đó tất cả mọi vật tồn tại”.
Gioan Tẩy là kiểu mẫu điển hình cho sự quan phòng của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta. Thiên Chúa can thiệp cụ thể trong lịch sử đời người. Mang danh hiệu là Tiền hô của Đấng Cứu Thế, Gioan có sứ mạng “đem nhiều con cái Ítrael trở về cùng Chúa”(Lc 1, 16). Gioan đã sống xứng danh người loan báo về Đấng Cứu Thế. Là Kitô hữu, chúng ta được Chúa tạo dựng và an bài trong ý định nhiệm mầu cao siêu của Thiên Chúa.
Sứ mạng của mỗi người chúng ta
Sinh ra sống ở trên đời, mỗi người trong chúng ta đều có một sứ mạng trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Hết thảy chúng ta đều được sáng tạo trong yêu thương với ơn gọi làm người giống hình ảnh Chúa là Chân, Thiện, Mỹ, được chính Thiên Chúa gọi trong tình yêu và mong một ngày nào đó người ấy nghe được tiếng Chúa gọi và đáp lại với tình yêu. Thiên Chúa cũng trao cho mỗi người một sứ mạng, dù sang hay hèn, bất tài, hay chống đối Chúa.
Mỗi người chúng ta được tạo dựng một cách độc đáo, không ai giống ai, cả thể xác lẫn tâm hồn, tính tình và năng khiếu. Bởi đó, không có ơn gọi nào giống ơn gọi nào. Mỗi người là tác phẩm nghệ thuật độc đáo và độc nhất vô nhị của Thiên Chúa. Theo tư tưởng thần học về Nhiệm Cục Cứu Độ của Von Balthasar, thì cuộc hành trình ơn gọi của mỗi chúng ta như một kịch bản. Thiên Chúa Cha đã cài đặt một chương trình. Chúa Thánh Thần là huấn luyện viên. Thiên Chúa Con là gương mẫu. Bản thân ta thực hiện chương trình, và cộng đoàn là những môi trường.
Cuộc sống con người tự nó đã là một huyền nhiệm, huyền nhiệm vì con người được tạo dựng trong ý định của Thiên Chúa: “chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta”(St 1, 26-28). Như thế, nơi sâu thẳm thân phận con người đã có một huyền nhiệm và con người không tồn tại do chính ý định của mình.
Để khám phá ra mục đích đời ta, ta phải qui chiếu về Lời Chúa. Qua miệng Phaolô, Chúa chỉ cho chúng ta thấy: “Chúng ta là tác phẩm của Thiên Chúa, chúng ta được dựng nên trong Chúa Kitô Giêsu, để sống mà thực hiện công trình tốt đẹp Thiên Chúa đã chuẩn bị cho chúng ta”. (Ep 2,10).
Xin Chúa qua lời chuyển cầu của thánh Gioan Tiền Hô giúp chúng con quyết tâm sống sao cho xứng với ơn gọi là Kitô hữu. Amen.
Chúa Giêsu đề cao những con người hèn mọn khi gọi Thánh Gioan Tẩy Giả là người cao trọng 24/6-103
Chúa Giêsu đề cao những con người hèn mọn khi gọi Thánh Gioan Tẩy Giả là người cao trọng nhất: “Tôi nói cho anh em biết: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông Gioan; tuy nhiên kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn ông”(Lc 7:28).
Thánh Gioan sống khổ hạnh trong hoang địa, bắt đầu rao giảng Nước Trời và kêu gọi mọi người canh tân đời sống. Ngài là người dọn đường cho Chúa Giêsu đến. Ngài nói rằng Phép Rửa của ngài bằng Nước là để ăn năn sám hối, nhưng Đấng đến sau ngài sẽ làm Phép Rửa bằng Lửa và Thánh Thần. Ngài tự nhận mình không đáng cởi quai dép cho Đấng đó. Thái độ của ngài đối với Chúa Giêsu: “Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại”(Ga 3:30).
Thánh Gioan đã thu hút vô số người đến bờ sông Giođan, nhưng ngài luôn làm theo ý Chúa Giêsu, ngay cả việc sai một số những người theo Chúa trở thành các môn đệ đầu tiên của Chúa Giêsu.
Khi ở trong tù, ngài đã sai một số môn đệ của ngài đến hỏi xem Chúa Giêsu có phải là Đấng Thiên Sai hay không. Chúa Giêsu trả lời rằng Đấng Thiên Sai là Người Tôi Tớ Đau Khổ trong sách tiên tri Isaia. Và rồi chính Thánh Gioan cũng đã thông phần đau khổ là chịu chém đầu vì nữ tỳ Hêrôđia.
Thánh Gioan là người giảng lưu động và là VIP (Very Important Person – nhân vật quan trọng) được nói tới trong các Phúc Âm và kinh Koran (Qur’an). Phúc Âm theo Thánh Luca diễn tả ngài có họ hàng với Chúa Giêsu và đã làm Phép Rửa cho Ngài tại sông Giođan. Thánh Gioan được coi là Ngôn sứ (Tiên tri) trong Kitô giáo, Hồi giáo, Bahai giáo (Bahá’í Faith, tôn giáo độc thần – monotheistic religion).
Thánh Gioan Tẩy Giả sống khiêm nhường, chỉ nhận mình là “tiếng kêu trong hoang địa”(Mt 3:3), đồng thời ngài cũng rất “bụi đời”trong cuộc sống hàng ngày, quần áo “te tua”, ăn uống đạm bạc, đúng là một lãng tử chính hiệu: “Ông Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn”(Mt 3:4).
Nhưng ngài cũng rất thẳng thắn, trái tai gai mắt là “phang”liền. Chẳng hạn, khi thấy nhiều người thuộc phái Pharisêu và phái Xađốc đến chịu phép rửa, ngài nói thẳng: “Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy? Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối. Đừng tưởng có thể bảo mình rằng: ‘Chúng ta đã có tổ phụ Ápraham’. Tôi nói cho các anh hay: Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Ápraham đấy nhá”(Mt 3:7-9). Vừa độc đáo vừa đáo để. Mà cũng phải thế mới được!
Theo Tân ước, Thánh Gioan biết trước Đấng Thiên Sai sẽ cao trọng hơn mình, và Chúa Giêsu đã xuất hiện đúng như Thánh Gioan tiên báo. Thánh Gioan là sứ giả hoặc người tiên phong của Chúa Giêsu, một vai trò quan trọng được Thiên Chúa trao. Thánh Gioan còn được đồng hóa với Ngôn sứ Êlia. Thời sơ khai, một số người theo Chúa Giêsu cũng đã từng là môn đệ của Thánh Gioan. Thậm chí một số học giả còn cho rằng chính Chúa Giêsu cũng là môn đệ của Thánh Gioan một thời gian, nhưng điều này bị bác bỏ.
Tân ước nói về Thánh Gioan trong cương vị sứ giả: “Được đầy thần khí và quyền năng của ngôn sứ Êlia, em sẽ đi trước mặt Chúa, để làm cho lòng cha ông quay về với con cháu, để làm cho tâm tư kẻ ngỗ nghịch lại hướng về nẻo chính đường ngay, và chuẩn bị một dân sẵn sàng đón Chúa”(Lc 1:17), và trong cương vị người tiên phong: “Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao: con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người”(Lc 1:76).
Có vài đoạn trong Cựu ước được các Kitô hữu hiểu Thánh Gioan Tẩy Giả trong vai trò Ngôn sứ. Chẳng hạn trong sách Malakhi nói về một Tiên tri dọn đường cho Chúa Giêsu: “Này Ta sai sứ giả của Ta đến dọn đường trước mặt Ta. Và bỗng nhiên Chúa Thượng mà các ngươi tìm kiếm, đi vào Thánh Điện của Người. Kìa, vị sứ giả của giao ước mà các ngươi đợi trông đang đến”(Mlk 3:1). Hoặc: “Này Ta sai ngôn sứ Êlia đến với các ngươi, trước khi Ngày của Đức Chúa đến, ngày trọng đại và kinh hoàng. Nó sẽ đưa tâm hồn cha ông trở lại với con cháu và đưa tâm hồn con cháu trở lại với cha ông, kẻo khi Ta đến, Ta sẽ đánh phạt xứ sở đã bị án tru diệt”(Mlk 3:23-24).
Trong trình thuật Ga 1:29-30, Thánh sử Gioan cho biết: Khi người Do-thái từ Giêrusalem cử một số tư tế và mấy thầy Lêvi đến hỏi ông: “Ông là ai?”. Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: “Tôi không phải là Đấng Kitô”. Họ lại hỏi ông: “Vậy thì thế nào? Ông có phải là ông Êlia không?”. Ông nói: “Không phải”. Họ lại hỏi: “Ông có phải là vị ngôn sứ chăng?”. Ông đáp: “Không”. Họ liền nói với ông: “Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến? Ông nói gì về chính ông?”. Ông nói: “Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ Isaia đã nói”.
Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pharisêu. Họ hỏi ông: “Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Kitô, cũng không phải là ông Êlia hay vị ngôn sứ?”. Ông Gioan trả lời: “Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người”. Các việc đó đã xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi ông Gioan làm phép rửa. Hôm sau, ông Gioan thấy Đức Giêsu tiến về phía mình, liền nói: “Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian. Chính Người là Đấng tôi đã nói tới khi bảo rằng: Có người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi”.
Trước đó, khi nghe đồn về Chúa Giêsu, các môn đệ báo cho Thánh Gioan Tẩy Giả biết tất cả những việc ấy. Thế rồi chính ngài cũng ngạc nhiên nên liền sai hai đệ tử đến hỏi Chúa: “Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?”(Lc 7:18-19). Họ đến gặp Đức Giêsu và nói: “Ông Gioan Tẩy Giả sai chúng tôi đến hỏi Thầy có thật là Đấng phải đến hay chúng tôi còn phải đợi ai khác?”(Lc 7:20). Lúc ấy, Chúa Giêsu chữa nhiều người khỏi bệnh hoạn tật nguyền, khỏi quỷ ám, và làm cho nhiều người mù được thấy. Chắc hẳn Ngài cũng lắc đầu và cười, nhưng Ngài không nói thẳng mà chỉ nói: “Các anh cứ về thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe tin mừng”(Lc 7:22).
Cả bốn Phúc Âm đều nói về việc Thánh Gioan Tẩy Giả rao giảng và làm Phép Rửa tại sông Giođan. Thánh Gioan Tẩy Giả nhận biết Chúa Giêsu là Đấng Thiên Sai. Phép Rửa đánh dấu khởi đầu sứ vụ của Chúa Giêsu. Phúc Âm theo Thánh sử Máccô, Matthêu và Luca (rõ nhất) thuật lại rằng Chúa Giêsu đến từ Galilê đến với Thánh Gioan ở Giuđê và được Thánh Gioan làm Phép Rửa, có Chúa Thánh Thần ngự xuống trên Chúa Giêsu và có tiếng nói từ trời nói Ngài là Con Thiên Chúa. Phúc Âm theo Thánh sử Gioan không trực tiếp cho biết về Phép Rửa, nhưng sau đó mới được mô tả (x. Ga 1:32-33). Và Thánh Gioan Tẩy Giả đã giới thiệu với các môn đệ của ngài rằng Chúa Giêsu là “Chiên Thiên Chúa”(Ga 1:29-36).
Khi Đức Giêsu từ miền Galilê đến sông Giođan, gặp ông Gioan để xin ông làm phép rửa cho mình. Nhưng ông một mực từ chối vì ông đã biết Đấng Thiên Sai là ai: “Chính tôi mới cần được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi!”(Mt 3:14). Nhưng Chúa Giêsu nói: “Bây giờ cứ thế đã. Vì chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính”(Mt 3:15).
Chính Chúa Giêsu đã gọi Thánh Gioan Tẩy Giả là “ngọn đèn cháy sáng và muốn vui hưởng ánh sáng ấy trong một thời gian”(Ga 5:35). Sách Công vụ phác họa các môn đệ của Thánh Gioan Tẩy Giả là những người theo Chúa Giêsu (x. Cv 18:24–19:6), về trường hợp của Thánh Anrê, anh của Thánh Phêrô, là người đầu tiên được gặp Chúa Giêsu (x. Ga 1:35-42).
Về cái chết của Thánh Gioan Tẩy Giả, vua Hêrôđê đã bỏ tù và xử trảm ngài vì “tội”ngăn cản cuộc hôn nhân loạn luân của vua. Chuyện là Thánh Gioan Tẩy Giả phản đối vua hêrôđê kết hôn với nàng Hêrôđia (vợ của Philip, anh của Hêrôđê, và cũng là cháu của Hêrôđê), tức là vi phạm luật Cựu ước. Sau đó, con gái của Hêrôđia là Salome (vừa là cháu nội của Hêrôđê, vừa là con gái riêng) múa cho Hêrôđê xem. Hêrôđê khoái chí nên hứa thưởng cho bất cứ thứ gì, dù là nửa đất nước. Bó tay! Biết vua mê mẩn mình nên Hêrôđia nói với con gái cố xin cho được cái thủ cấp của Thánh Gioan Tẩy Giả. Hêrôđê buồn lắm, nhưng lỡ hứa rồi, thôi cũng đành cho chém đầu Gioan và đặt lên dĩa làm “quà”cho mẹ con “Tấm Cám”ác độc kia (Mc 6:14-29).
Về sinh nhật của Thánh Gioan tẩy Giả, cha mẹ ngài là ông Dacaria (tư tế Do Thái) và bà Êlidabet. Hai ông bà không có con cái và đã luống tuổi, ngoài tuổi sinh sản. Đến phiên trực của ông Dacaria trong Đền thờ Giêrusalem, và đến giờ ông dâng hương. Tại bàn thờ ở Nơi Thánh, Tổng lãnh Thiên thần Gabriel đã hiện ra với ông và thông báo rằng vợ chồng ông sẽ sinh con trai, tên nam nhi đó sẽ là Gioan. Ông không tin sứ điệp của Sứ thần Gabriel là sự thật, thế nên ông bị câm cho tới khi Thánh nhi Gioan ra đời (Lc 1:5-25). Lúc đó, mọi người trong gia tộc muốn đặt tên cho con trẻ theo tên cha, nhưng ông Dacaria xin tấm bảng và ghi: “Tên cháu là Gioan”(Lc 1:63). Ai cũng thấy lạ. Rồi ông nói được như trước. Mọi người càng kinh ngạc hơn!
Ông Dacaria liền dâng lời chúc tụng Thiên Chúa bằng Bài ca Chúc tụng (Benedictus), nói về thiên chức tiên tri, sứ giả và tiên phong của con trẻ Gioan (Lc 1:67-79).
Thánh Gioan sinh trước Chúa Giêsu khoảng 6 tháng, nên lễ Sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả vào ngày 24-6, trước lễ Giáng sinh đúng 6 tháng. Thánh Gioan Tẩy Giả là một trong số ít các thánh được Giáo hội mừng sinh nhật, không chỉ vậy, ngài còn được Giáo hội nhớ giỗ vào ngày 29-8 hàng năm.
Lạy Thánh Gioan Tẩy Giả, xin cầu thay nguyện giúp cho chúng con. Amen.
Trong âm nhạc, dấu nối là ký hiệu có dạng đường cong, nối các nốt nhạc cùng cao độ, để kéo 24/6-104
Trong âm nhạc, dấu nối là ký hiệu có dạng đường cong, nối các nốt nhạc cùng cao độ, để kéo dài trường độ âm thanh. Dấu nối là cách kết nối các sự kiện với nhau. Các lĩnh vực khác cũng có dạng tương tự. Về tâm linh, dấu nối cũng có nghĩa là giải hòa.
Mỗi con người là một kỳ công của Thiên Chúa. Đa số sinh ra rất bình thường, nhưng có một số người khá đặc biệt ngay từ khi lọt lòng mẹ, bằng cách này hay cách nọ, theo Thánh Ý của Thiên Chúa quan phòng và tiền định từ thuở đời đời, mỗi người có một danh phận và được đặt ở một vị trí theo ý muốn của Thiên Chúa, chúng ta muốn cách này nhưng Thiên Chúa muốn cách khác: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.”
Ngày xưa, Thiên Chúa phán với ông Giêrêmia: “Trước khi cho ngươi thành hình trong dạ mẹ, Ta đã biết ngươi; trước khi ngươi lọt lòng mẹ, Ta đã thánh hoá ngươi, Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho chư dân.”(Gr 1:5) Ông lo sợ không biết ăn nói, nhưng Thiên Chúa bảo ông đừng sợ, rồi Ngài chạm vào miệng ông và đặt lời Ngài vào miệng ông. (Gr 1:8-9) Khi thấy sự lạ ở ông bà Dacaria và hài nhi Gioan, người ta thắc mắc: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?”(Lc 1:66) Ngôn sứ Gioan được Thiên Chúa tác tạo để làm người tiền phong cho Đấng Cứu Thế, là “dấu nối”giữa Cựu Ước và Tân Ước.
Ngôn sứ Isaia kêu gọi: “Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây, hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý: Đức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi. Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người. Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người.”(Is 49:1-2) Ông Isaia xác định về ơn gọi của ông được Thiên Chúa tiền định từ khi ông chưa ra đời. Đó là sự thật mà phàm nhân không thể hiểu được. Không có gì là tình cờ hoặc ngẫu nhiên.
Chính Thiên Chúa xác định ông là người tôi trung và dùng ông để “biểu lộ vinh quang của Ngài,”(Is 49:3) còn ông nói ông đã “vất vả luống công, phí sức mà chẳng được gì.”(Is 49:4a) Cảm nhận những sự kiện đã qua, ông xác tín: “Nhưng sự thật, đã có Đức Chúa minh xét cho tôi, Người dành sẵn cho tôi phần thưởng.”(Is 49:4b) Vì vinh danh Thiên Chúa, ông xứng đáng được tận hưởng niềm hạnh phúc đó.
Và rồi ông cho biết thêm: “Giờ đây Đức Chúa lại lên tiếng. Người là Đấng nhào nặn ra tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ để tôi trở thành người tôi trung, đem nhà Giacóp về cho Người và quy tụ dân Israel chung quanh Người. Thế nên tôi được Đức Chúa trân trọng, và Thiên Chúa tôi thờ là sức mạnh của tôi.”(Is 49:5) Thiên Chúa thấu suốt mọi sự từ đời đời, đồng thời quan phòng và tiền định mọi thứ từ đời đời. Chính vị Thiên Chúa toàn năng đó đã trao thêm trọng trách cho ông: “Nếu ngươi chỉ là tôi trung của Ta để tái lập các chi tộc Giacóp, để dẫn đưa các người Israel sống sót trở về thì vẫn còn quá ít. Vì vậy, này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận cùng cõi đất.”(Is 49:6) Thiên Chúa giao cho ai việc gì thì Ngài biết kinh nghiệm của người đó rồi.
Thánh Vịnh gia thân thưa: “Lạy Chúa, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ, biết cả khi con đứng con ngồi. Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa, đi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét, mọi nẻo đường con đi, Ngài quen thuộc cả.”(Tv 139:1-3) Ngài biết rõ chúng ta vì Ngài tạo dựng nên chúng ta. Tác giả biết rõ tác phẩm của mình.
Thiên Chúa tỏ tường mọi sự – cả vô hình và hữu hình, cả điều lớn lẫn điều nhỏ nhất: “Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con. Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu! Hồn con đây biết rõ mười mươi. Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì, khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu.”(Tv 139:13-15) Ai đau xác hoặc khổ hồn thì Thiên Chúa cũng thấu suốt, Ngài có để cho chúng ta chịu đau khổ là vì lợi ích của chính chúng ta. Thật vậy, Thánh Madeleine Sophie Barat nói: “Một thanh sắt được thành hình trên một cái đe và nhờ ngọn lửa thế nào, thì dưới sức nặng thử thách và trong ngọn lửa đau khổ, linh hồn chúng ta cũng sẽ thành hình đúng như Thiên Chúa muốn về nó như vậy.”Chúng ta không thể nào hiểu nổi, vì Thánh Ý Chúa mầu nhiệm.
Rất thường xuyên, Chúa Giêsu nhắc nhở mọi người về việc chịu đau khổ: Vác Thập Giá hằng ngày và vào cửa hẹp. Trên hành trình đức tin, bất cứ ai cũng phải cố gắng thi hành hai điều đó.
Về việc “vào cửa hẹp,”Thánh Phaolô đã nhắc lại lời Chúa Giêsu khi ông rao giảng Tin Mừng cho dân ngoại: Trên đường lên Giêrusalem, Đức Giêsu đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. Có kẻ hỏi Người: “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?”Người bảo họ: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được. Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: “Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!”thì ông sẽ bảo anh em: “Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!”(Cv 13:25-26)
Chẳng dễ gì khi đi vào cửa hẹp, vừa khó khăn vừa khó chịu. Chịu đau khổ là đi vào cửa hẹp, vào được thì sẽ trở nên mạnh mẽ và chiến thắng. Những người sống khắc khổ như vậy thường bị người ta cho là dại dột hoặc ngu xuẩn, thế nhưng đó chính là những người can đảm. Các Kitô hữu là những người có lối sống “không giống ai”nên ở đâu họ cũng bị bách hại, đủ kiểu và đủ mức. Tại sao người ta không bách hại các đạo khác mà chỉ bách hại Kitô giáo – nhất là Công giáo? Đó là cách chúng ta nhận ra chính đạo.
Một sự kiện quan trọng được đề cập trong trình thuật Lc 1:57-66 và 80: Sinh nhật Gioan Tẩy Giả, người anh họ của Đấng Cứu Thế. Láng giềng chia vui nhưng cũng vô cùng ngạc nhiên về sự kiện này. Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Êlidabét sinh hạ một con trai. Mọi người chia vui với bà vì Chúa đã thương bà cách đặc biệt.
Theo tục lệ, con trẻ chịu phép cắt bì vào tám ngày sau. Người ta muốn lấy tên cha Dacaria mà đặt cho con trẻ, nhưng bà mẹ liền phản đối, bắt phải đặt tên con là Gioan. Ai cũng bảo dòng họ chẳng ai có tên như vậy. Người ta làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên gì cho con. Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu là Gioan.”Thật lạ lùng! Ý Chúa kỳ diệu, và mọi người đều bỡ ngỡ.
Điều lạ khác xảy ra: “Ông câm”Dacaria lại nói được. Và ông liền chúc tụng Thiên Chúa. Hết ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Láng giềng ai nấy đều kinh sợ, chuyện lạ về gia đình ông Dacaria được đồn ra khắp miền núi Giuđê rất nhanh. Ai nghe cũng nhíu mày và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?”Đó là tác động của bàn tay Thiên Chúa, hài nhi Gioan được Ngài phù hộ để làm “dấu nối”trong kế hoạch của Ngài.
Sinh nhật Thánh Gioan Tẩy Giả cũng là lời nhắc nhở chúng ta về việc bảo vệ sự sống, bảo vệ thai nhi và thai phụ. Theo Thánh sử Luca, Cậu Bé Gioan càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh và sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Israel. (Lc 1:80) Lối sống của Chàng Gioan cũng rất khác người, phong cách “bụi đời”nhưng nghiêm túc.
Đối với con người, sinh nhật là một ngày đáng nhớ, dù số phận có thế nào hoặc không ai giống ai. Giáo Hội xác định: “Mọi người đều có quyền hưởng một nền giáo dục đầy đủ và xứng hợp với thiên chức làm người của mình, mỗi ngày một tham gia vào đời sống xã hội, nhất là về kinh tế và chính trị, một cách tích cực hơn, hầu có thể hưởng dụng di sản văn hóa thiêng liêng của nhân loại một cách dễ dàng hơn, hợp với chức vị là người con của Thiên Chúa.”(Tuyên Ngôn Giáo Dục, Công đồng Vatican II) Một con người sinh ra là một tặng phẩm của Thiên Chúa – với đầy đủ nhân vị, nhân phẩm và nhân quyền, đặc biệt là quyền làm con của Chúa. Rất đáng nhớ.
Lạy Thiên Chúa nhân hậu, xin cảm tạ Ngài ban cho con quyền làm người và làm con cái Ngài, xin nâng đỡ và che chở con trong sự quan phòng của của Ngài. Xin Thánh Gioan Tẩy Giả đồng hành và giúp con dám sống thẳng và làm thật để Thiên Chúa được vinh danh. Con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ duy nhất của nhân loại. Amen.
ĐỜI LẠ
Gio-an Tẩy Giả khác người Ngay lúc ra đời đã khác người ta Bé Gio-an cũng oe oe Mà ai cũng thấy hài nhi lạ lùng. Cha câm bỗng nói như thường Ai cũng vui mừng và cũng ngạc nhiên Nhiều điều lạ cứ tiếp liên Hài nhi này chắc là con khác thường. Lớn lên thì sống trong rừng Mật ong, châu chấu, chỉ dùng thế thôi Rượu không một giọt chạm môi Sống kiểu bụi đời nhưng rất công minh. Nói năng nghiêm túc, chân thành Chỉ mong Thiên Chúa vinh danh rạng ngời Gio-an Tẩy Giả lạ đời Cuộc sống khác người nhưng rất chính tâm.
Không những thánh Gioan sống đẹp mà chết cũng rất hào hùng... Một người láng giềng của tôi 24/6-105
Một người láng giềng của tôi thuật lại: Trong thời gian người vợ mang thai, anh cầu ngày cầu đêm cho được con trai. Tối 28 tết, anh chồng thấp thỏm chờ đợi thời khắc đứa con chào đời. Hy vọng sẽ là đứa con trai như lòng anh mong ước.
Thế rồi vào khoảng 10 giờ tối, khi nghe cô đỡ báo tin người vợ sinh con trai, anh quá đỗi vui mừng, vội chạy vào nhà lấy hai dây pháo thật dài, treo ngay dưới hai chuồng bồ câu giữa sân, bật quẹt châm ngòi. Hai tràng pháo nổ giòn vang dội cả xóm. Tất cả bồ câu đông đảo trong hai chuồng hoảng hốt vỗ cánh bay tán loạn không sót một con!
Niềm vui có đứa con chào đời quá lớn khiến người cha trót dại treo hai dây pháo ngay dưới chuồng bồ câu khiến chúng bay sạch, gây tổn thất không nhỏ cho kinh tế gia đình.
Một niềm vui còn lớn hơn nhiều đã đến với hai ông bà Da-ca-ri-a khi bé Gioan chào đời. Mọi người lân cận đến chúc mừng hai ông bà được Chúa thương cho sinh con trong tuổi già. Ai cũng chúc mừng mẹ tròn con vuông. Ai cũng trầm trồ khen đứa bé thật dễ thương đang nằm trong lòng mẹ. Ai cũng mỉm cười với bé, đặt nhiều hy vọng vào bé: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em" (Lc 1,66).
Thế rồi cậu bé Gioan lớn dần lên theo năm tháng mà không để cho bất kỳ ai thất vọng. Người đã sống đẹp và đã chết hào hùng.
Gioan sống đẹp vì dám từ bỏ đời sống dễ dãi tiện nghi nơi gia đình lối xóm, rút vào trong hoang địa khô cằn để sống gắn bó với Thiên Chúa, chú tâm lắng nghe và thực hiện ý Người.
Gioan sống đẹp khi có được một số môn đệ theo mình, thì người cũng không ngần ngại giới thiệu họ đến với Chúa Giêsu là Chiên Thiên Chúa (Ga 1, 36) để họ trở thành môn đệ Chúa Giêsu, một bậc Thầy cao cả hơn.
Gioan sống đẹp khi được dân chúng ngưỡng mộ, xem mình như một ngôn sứ cao cả, thì Gioan lại chỉ cho họ biết có Đấng cao cả hơn đang đến, Đấng mà Gioan không đáng cởi quai dép cho (Ga 1, 27), để cho đám đông thôi ngưỡng mộ Gioan mà quay sang ngưỡng mộ Chúa Giêsu.
Gioan sống đẹp khi chủ trương rằng: "Chúa Giêsu phải nổi bật lên, còn tôi phải lu mờ đi" (Ga 3, 30).
Đời sống cao đẹp của thánh Gioan đã được Chúa Giêsu nhìn nhận: "Trong các phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn Gioan" (Mt 11, 11).
Không những thánh Gioan sống đẹp mà chết cũng rất hào hùng. Thời bấy giờ không ai dám đả động đến hành vi loạn luân của vua Hê-rô-đê với người chị dâu là Hê-rô-đi-a-đê. Chỉ mình Gioan dám đứng lên tố cáo tội lỗi nhà vua cho dù phải lãnh lấy án chết. Gioan anh dũng chấp nhận chết để bảo vệ giềng mối đạo đức cho tôn giáo và xã hội. Đó là cái chết đẹp vô cùng.
Mừng sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta hãy nhớ lại ngày sinh nhật của chúng ta. Đó là giây phút lịch sử đáng ghi nhớ nhất đời. Ngày ấy, cha mẹ, ông bà, cô bác đều mừng vui vì ta được sinh ra đời. Ai cũng muốn nhìn ta, ai cũng mỉm cười với ta, ai cũng muốn bồng ẵm ta... và ai cũng đặt nơi ta một niềm hy vọng: "Trẻ nầy rồi sẽ nên như thế nào?" Cha mẹ và bà con hy vọng ta sẽ có tương lai xán lạn, hy vọng ta sẽ đem lại danh giá cho gia đình và họ hàng. Nhưng mãi cho đến hôm nay, chúng ta đã đáp ứng được niềm hy vọng đó chưa?
Nguyện xin Thiên Chúa giúp chúng ta sống sao cho đẹp như Gioan để không làm cho gia đình họ hàng thất vọng đồng thời để dọn đường cho Chúa đến với mọi người.
Nguyện xin Thiên Chúa giúp ta chết sao cho đẹp, để lại tiếng thơm cho đời như thánh Gioan.
Theo lời Chúa Giêsu, ông Gioan là kẻ lớn nhất do người nữ sinh ra trong thời Cựu Ước và là ngôn sứ Ê-li-a đã trở lại (Mt 11,8.11.14).
LỊCH SỬ
Lễ kính thánh Gioan Tẩy Giả có từ thế kỷ thứ V, và được đặt vào ngày 24/6, 6 tháng trước lễ 24/6-106
Lễ kính thánh Gioan Tẩy Giả có từ thế kỷ thứ V, và được đặt vào ngày 24/6, 6 tháng trước lễ Giáng Sinh. Thánh Gioan là vị Thánh được đạc biệt mừng kính vào ngày sinh nhựt thực sự của mình. Toàn thể các Thánh khác đều được mừng vào ngày tứ trần, tức là ngày sinh nhựt trên nước trời.
Gioan Tẩy Giả đã được thánh hiến từ trong dạ mẹ, khi Trinh Nữ Mẹ Chúa Cứu Thế chào bà Ê-li-sa-bét, mẹ của Gioan. Sự kiện đặc biệt ở ngày sinh ra hướng ý cho chúng ta thấy ý nghĩa của Gioan trong lịch sử cứu độ.
So với Tân Ước, Gioan vẫn còn thuộc về Cựu Ước; ngài được Thiên chúa gọi để chuẩn bị dân chúng đón Đức Giêsu đến bằng các bài giảng nói về nước Thiên Chúa và lời kêu gọi sám hối.
Chính Đức Giêsu lãnh nhận phép rửa thống hối từ tay ông ta và những môn đệ đầu tiên của Đức Giêsu cũng xuất thân từ đám môn đệ của Gioan.
Chính Gioan tự giới thiệu mình là tiếng kêu trong hoang mạc, người Tiền Hô cho Đấng vĩ đại đang đến.
Còn Đức Giêsu gọi ông là kẻ lớn nhất do người nữ sinh ra trong thời Cựu Ước và là ngôn sứ Ê-li-a đã trở lại (Mt 11,8.11.14).
(Lm Nguyễn văn Trinh, Phụng vụ chư thánh)
CHIA SẺ VÀ SUY NIỆM
Hôm nay Giáo Hội mừng kính trọng thể Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả, vị tiền hô của Đấng Cứu Thế. Khi cậu bé Gioan Tẩy Giả chào đời, người ta cũng đã hỏi tương tự: “Đứa trẻ này rồi sẽ ra thế nào đây?”( Lc 1, 66 ). Với câu hỏi ấy chúng ta đã có câu trả lời. Cậu bé Gioan càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-el. Gioan đã đi khắp vùng ven sông Gio-đan, rao giảng, kêu gọi người ta chịu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội. Gioan đã giới thiệu Chúa Giêsu cho dân Do Thái khi nói: “Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian”.
Thánh Gioan Tông Đồ đã tóm tắt cuộc sống của Thánh Gioan Tẩy Giả trong câu nói: “Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại”. Dưới cái nhìn của con người, như có lần Chúa Giêsu đã khen tặng, Gioan là con người cao cả nhất được sinh ra từ người nữ. Ngày sinh của ngài được đánh dấu bằng những biến cố khác thường. Sự chào đời của ngài đã mang lại niềm vui và hy vọng cho mọi người xung quanh. Vị Ngôn Sứ được xem là cao cả nhất trong lịch sử Ít-ra-el ấy đã lôi kéo được một đám đông mà chưa từng có vị nào trước ngài đã quy tụ được… Thế nhưng, cuối cùng, để hoàn tất sứ mệnh của mình, con người ấy đã nhỏ lại và mất hẳn trong kiếp tù đày và chấp nhận bị chém đầu.
Gioan nhỏ lại trong cái chết, nhưng Chúa Giêsu lớn lên trong mầu nhiệm của Ngài, bởi vì cái chết của Gioan là một loan báo về cái chết của Chúa Giêsu… Nhưng cũng trong cái chết của Chúa Giêsu, cái chết của Gioan mới có ý nghĩa… Trong bóng thập giá của Chúa Giêsu, Gioan đã tìm lại được chính mình.
Bài Tin Mừng hôm nay tập trung vào việc mạc khải diệu kỳ của tên Gioan và biến cố cắt bì đặt tên, hơn là biến cố chào đời của ông Gioan Tẩy Giả. “Yôhannan”( Gioan ) có nghĩa là: “Đức Chúa tỏ lòng nhân hậu”; “Đức Chúa tỏ lòng xót thương”; “Đức Chúa ban ơn”. Ngang qua cuộc đời của Thánh Gioan Tẩy Giả, Thiên Chúa tỏ cho chúng ta biết Ngài là Đấng từ bi nhân hậu và giàu lòng xót thương. Thiên Chúa đã, đang và sẽ thi thố quyền năng của Ngài cho mọi người chúng ta.
Mỗi người chúng ta đều được cha mẹ đặt tên, khi đặt tên cho con cái cha mẹ nào cũng muốn qua cái tên ấy con cái mình được dễ nuôi, khi lớn lên có cuộc sống thành đạt. Ngày chúng ta chịu phép Rửa Tội, chúng ta lại có một tên mới, gọi là tên Thánh. Khi chọn một vị Thánh làm bổn mạng là ta muốn vị Thánh ấy cầu bầu và che chở chúng ta và chúng ta noi gương bắt chước vị Thánh ấy trên đường nhân đức để nên Thánh.
- Vậy sự hiện diện của chúng ta đã thực sự là “niềm vui và hy vọng”cho chính mình và cho người khác hay chưa?
- Con cái có là niềm vui và hy vọng cho bố mẹ hay không?
- Bố mẹ có là niềm vui và hy vọng cho con cái hay không? Hay là bố mẹ vẫn còn ích kỷ chỉ biết lo cho chính mình, vẫn biện minh cho những hành động sai trái và tội lỗi của mình, sống buông thả theo rượu chè, cờ bạc, ngoại tình và hưởng thủ và nhất là nạo phá thai, tức là nhẫn tâm giết con của mình khi chúng mới được hình thành trong dạ mẹ. Vợ chồng ly dị để con cái bơ vơ. Ai là vợ là chồng đã biết mang lại niềm vui và hy vọng cho người bạn đời của mình chưa? Hay là vợ chồng trở thành gánh nặng cho nhau, bạo hành trong gia đình, lừa dối và phản bội nhau, không còn thuỷ chung.
Chúng ta là con cái Chúa, chúng ta có tên Thánh, nhưng thực sự cuộc sống của chúng ta đã soi lấy tấm gương vị Thánh bổn mạng của mình hay chưa. Hay nói cách khác cuộc sống của chúng ta đã nói lên được rằng: Thiên Chúa tỏ lòng nhân hậu, Thiên Chúa tỏ lòng xót thương và Thiên Chúa ban ơn hay chưa? Để rồi mỗi người chúng ta cũng là món quà để trao ban cho người khác và nhất là chúng ta trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Giêsu, ngõ hầu chúng ta là hiện thân của lòng nhân hậu, lòng xót thương của Thiên Chúa.
Chúng ta cầu xin điều gì trong ngày sinh của Thánh Gioan Tẩy Giả nếu không phải là “tôi phải nhỏ lại để Ngài được lớn lên”. Chúng ta có nhỏ đi trong khiêm tốn để tránh được cái nhìn hẹp hòi ích kỷ của chính mình, chúng ta có chấp nhận teo tóp lại tất cả những ham muốn ganh tỵ bất chính của chính mình, chúng ta có mong muốn vỡ vụn tan biến tất cả những hận thù nhỏ nhen của chính mình, thì lúc đó Đức Kitô mới thực sự lớn lên trong chúng ta.
Chúng ta cầu nguyện sao cho bản thân và cho mọi người được luôn là cầu nối giữa Thiên Chúa với con người, là cầu nối giữa con người với nhau, như một bài hát đã diễn tả: “Gặp gỡ Đức Kitô biến đổi cuộc đời mình, gặp gỡ Đức Kitô đón nhận ơn tái sinh, gặp gỡ Đức Kitô chân thành mình gặp mình, gặp gỡ Đức Kitô nẩy sinh tình đệ huynh”.
‘‘Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.”(Lc 1, 57-58).
Ngày sinh nhật Gioan Tẩy Giả là một ngày vô cùng trọng đại, vui mừng và hạnh phúc. Bởi vì 24/6-107
Ngày sinh nhật Gioan Tẩy Giả là một ngày vô cùng trọng đại, vui mừng và hạnh phúc. Bởi vì bà Êlisabeth đã cao niên mà vẫn không có lấy một mụn con. Nay Thiên Chúa đã cất nỗi nhục của bà, cho bà sinh một bé trai kháu khỉnh. Gia đình bà vui, cả làng đều vui và đến chia vui niềm hạnh phúc vì Chúa đã quá thương bà như vậy. Vào lúc mà người ta không thể sinh con, thì Thiên Chúa lại tặng ban cho bà người con ấy.
Sinh nhật của trẻ Gioan thật nhiệm lạ, làm cho mọi người đều bỡ ngỡ. Ngay từ lúc em đầu thai trong lòng mẹ đã gây “chấn động”nơi gia đình, ông Dacaria không tin vợ có thai thì đã bị câm. Ra như ông bị Chúa khóa miệng, không thể nghe và nói, không hỏi han bàn luận. Và như một thời gian tĩnh tâm, cho đến ngày đặc biệt con trẻ được đặt tên lại xảy ra những biến cố lạ lùng. Theo tục lệ thì phải lấy tên cha mà đặt cho con, nhưng ở đây bà mẹ đòi phải đặt tên cháu là “Gioan”, nghĩa là “Thiên Chúa thi ân”, mặc dù trong họ hàng của bà không có ai tên như vậy. Ý Chúa kỳ diệu thay! khi làm hiệu hỏi người cha đang bị câm, ông viết ý mình lên tấm bảng nhỏ: “Tên cháu là Gioan”. Láng giềng ai nấy đều kinh sợ vì ngay lúc ấy, lưỡi ông lại mở ra, ông nói được và cứ thế chúc tụng Thiên Chúa, chứ không oán trách Chúa đã “khóa”miệng ông trong thời gian qua.
Tất cả những người đã chứng kiến mọi sự nơi gia đình Dacaria đều từ vui mừng, bỡ ngỡ, đến kinh sợ, bởi vì chẳng có ai trên thế gian có thể thực hiện những điều kỳ diệu cho ông bà già này, ngoại trừ một mình Thiên Chúa. Sự việc ấy được đồn ra khắp miền Giuđê. Ai nghe cũng phải suy nghĩ và tự hỏi đứa trẻ rồi sẽ ra sao? Và quả thật, có “bàn tay Thiên Chúa”phù hộ em. Trong bài đọc I ngôn sứ Isaia đã loan báo: “Đức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi.”(Is 49,1b). Sự lạ lùng khi có mặt Gioan Tẩy Giả trên đời mang đến cho cuộc đời ông sứ mạng cao cả và đặc biệt, là dọn đường và khiêm nhường làm chứng cho Đấng Cứu thế: “Để dọn đường cho Đức Giêsu, ông Gioan đã rao giảng kêu gọi toàn dân Israel chịu phép rửa tỏ lòng sám hối. Khi sắp hoàn thành sứ mệnh, ông Gioan đã tuyên bố: ‘Tôi không phải là Đấng mà anh em tưởng đâu, nhưng kìa Đấng ấy đến sau tôi, và tôi không đáng cởi dép cho người’.”(Cv 13,24-25). Ông như là vị ngôn sứ giao thời cho Cựu Ước và Tân Ước, rao giảng bằng đời sống, bằng lời và bằng chính mạng sống của mình.
Lạy Chúa! Thánh Gioan đã thực hiện sứ mệnh tiền hô kèm theo những dấu lạ, khiến mọi người phải bỡ ngỡ thán phục. Đời con chẳng có những dấu lạ như thánh Gioan. Cũng như bao người khác, Chúa muốn con trở thành chứng nhân cho tình thương của Chúa. Xin cho con trở thành dấu chỉ để người đời nhận biết Chúa, qua lối sống bác ái yêu thương tha nhân và khiêm nhường phục vụ đến quên mình. Amen.
Chúng ta cùng dõi theo ơn gọi của thánh Gioan Tẩy giả. Đó là một ơn gọi huyền nhiệm, tràn đầy 24/6-108
Chúng ta cùng dõi theo ơn gọi của thánh Gioan Tẩy giả. Đó là một ơn gọi huyền nhiệm, tràn đầy tình thương của Chúa.
Theo truyền thống Hội Thánh, thánh Gioan sinh khoảng năm 6 trước Công nguyên, qua đời khoảng năm 36 trong thời Chúa Giêsu bắt đầu hoạt động công khai.
Theo Tân Ước, trước khi thực hiện vai trò là người chuẩn bị tâm hồn con người đón nhận Đấng Cứu Thế, thánh Gioan có một thời gian tĩnh tâm sống kết hợp với Chúa trong thinh lặng, trong không gian hoàn toàn chìm lắng của hoang địa.
Thánh nhân đêm ngày sốt sắng cầu nguyện cho sứ mạng cao cả của mình bằng cách sống khổ hạnh, chay tịnh nghiêm ngặt. Thời gian này, thánh nhân chỉ mặc áo lông thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng.
Thánh Gioan là vị tiên tri cuối cùng của Cựu ước, nhưng lại là tiên tri lớn. Đúng hơn, thánh Gioan là vị tiên tri chuyển giao giữa Cựu và Tân ước. Thánh Gioan xuất hiện công khai vào giai đoạn cuối của cả một hành trình Cựu Ước dài, như tiếng kêu trong sa mạc, giữa lúc nhân loại ngóng đợi Đấng Cứu Thế, đòi mọi người phải thống hối để bước vào chương trình cứu chuộc mà Đấng Cứu Thế sẽ thực hiện.
Sau thời gian tĩnh lặng trong ơn nghĩa Chúa, theo ý định thánh thiện và quyền năng của Chúa, thánh Gioan trở thành nhà giảng đạo du mục lừng danh kêu gọi lòng người ăn năn sám hối.
Thánh Gioan dẫn đầu phong trào chứng minh lòng sám hối bằng việc thực hành phép rửa tẩy giả tại sông Jordan. Nhờ sự khiêm nhường, lời rao giảng nghiêm túc, và phép rửa lôi cuốn, đặc biệt với ơn Chúa phù trợ, thánh Gioan thu hút một số lượng môn đệ lớn nhằm tiên báo cho sứ vụ hoạt động của Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế mà loài người mong đợi, sẽ xuất hiện trong nay mai.
Chính thánh Gioan, qua thánh ý quan phòng của Thiên Chúa, đã thực hiện nghi thức tẩy giả cho Chúa Giêsu trên dòng sông Jordan. Bằng hình thức chấp nhận dìm toàn thân xuống dòng nước, Chúa thiết lập bí tích rửa tội, thánh hóa nước thánh tẩy và nêu gương ăn năn sám hối cho mọi con người.
Chính Ba Ngôi Thiên Chúa cùng xuất hiện uy nghi sau khi dòng nước thánh tẩy đã được Chúa Giêsu thánh hóa: Chúa Cha phán dạy để xác nhận Chúa Giêsu: “Này là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người”(Mc 9, 7). Chúa Thánh Thần xuất hiện bên trên Chúa Giêsu bằng hình tượng chim bồ câu.
Thánh Gioan hoàn tất sứ mạng bằng cái chết oan nghiệt ngay khi Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế mà muôn dân đợi trông, bắt đầu sứ mạng cứu thế của Chúa.
Huyền nhiệm và tình thương của Chúa thể hiện trong chính ơn gọi mà thánh Gioan đảm trách, dễ dàng nhận thấy qua từng giai đoạn của cuộc đời ngài: được thiên thần truyền tin để làm người, sinh ra bởi người mẹ và người cha già nua, được Chúa sai dọn đường cho Đấng Cứu Thế xuất hiện giữa trần gian và ngự trị tâm hồn con người, dọn đường tâm hồn con người ăn năn tội chuẩn bị đón Chúa Cứu Thế.
Chúa sai thánh Gioan. Ngài lên đường bằng một đời vâng phục đến giây phút hoàn tất hành trình trần thế, nhằm chứng minh Tin Mừng sự sống của Chúa Kitô.
Từ ngàn xưa, Chúa đã chọn các tiên tri. Việc tuyển chọn không bao giờ dừng lại. Chúa tiếp tục chọn gọi mỗi tín hữu hôm nay làm tiên tri, nhân danh Chúa loan tin mừng cứu độ, tin mừng tình yêu, cũng là tin mừng sự sống cho muôn người.
Noi gương các tiên tri, nhất là gương thánh Gioan, đồng thời ý thức cao bổn phận ngôn sứ đã lãnh nhận trong ngày rửa tội, từng người, tùy trách vụ, quyền hạn, ảnh hưởng, hoàn cảnh, chức bậc... của mình mà hăng say làm chứng cho Chúa. Nếu cần, dám sống, dám chết cho Tin Mừng của Chúa, cho phần rỗi của anh chị em.
Ra đi dấn thân cho Tin Mừng không hề dễ, nhưng đầy bất trắc, chông gai, thách đố. Hành trang người tông đồ, ngoài gương đổ máu của các tiên tri, nhất là cái chết oan nghiệt của thánh Gioan, ta cần ghi sâu lời Chúa Giêsu: "Anh em hãy ra đi, Thầy sai anh em đi như chiên con vào giữa bầy sói" (Lc 10, 3), mà nung nấu sức mạnh, sự kiên cường, nghị lực, quyết tâm để Chúa lớn lên trong linh hồn anh chị em.
Người tông đồ phải luôn hiểu: càng khó khăn, càng tín thác vào Chúa. Chúa từng lưu ý: "Không có Thầy, các con không làm gì được" (Ga 15, 5). Hãy ngã mình vào tay Chúa. Phó thác không bao giờ ngơi vào quyền năng và ân sủng của Chúa.
Thánh Gioan bắt đầu ơn gọi với hình ảnh Chúa Cứu Thế. Ngài kết thúc sứ mạng trong mong muốn: Chúa phải lớn lên, còn chính ngài phải được nhỏ đi (x.Ga 3, 30).
Cũng vậy, các tín hữu hôm nay, những môn đệ mới của Chúa phải luôn thâm tín: Chính Chúa là động lực thúc đẩy ra đi. Cũng chính Chúa là cùng đích để quay về.
Nếu Gioan Tiền Hô là người giới thiệu Chúa Giêsu cho dân Israel, thì chính Chúa Giêsu cũng là 24/6-109
Nếu Gioan Tiền Hô là người giới thiệu Chúa Giêsu cho dân Israel, thì chính Chúa Giêsu cũng là người nhận xét về Gioan một cách tường tận và sâu xa nhất. Tin Mừng Matthêô đã thuật lại những lời của Chúa Giêsu như sau: “Quả thật, tôi bảo các ngươi, trong hàng những kẻ sinh bởi người nữ, chưa từng xuất thân một người nào lớn hơn Gioan Tẩy Giả…” (Mt 11,7-11).
Thế nhưng Gioan Tẩy Giả là ai và cuộc đời của ngài mang theo sứ điệp gì quan trọng để đến nỗi Phụng vụ của Hội Thánh đã mừng ngày Sinh Nhật của Ngài trong bậc Lễ Trọng, cao hơn cả ngày lễ Sinh Nhật của Đức Mẹ, chỉ là bậc Lễ Kính!
Qua các chỉ dẫn của Tin Mừng, chúng ta biết Gioan Tẩy Giả là con của hai vợ chồng Êlizabet và Giacaria, có họ hàng với Đức Mẹ Maria nhưng định cư ở miền Nam tức xứ Giuđêa của nước Do Thái. Riêng trích đoạn Tin Mừng Luca mà chúng ta vừa nghe đã mô tả khá chi tiết về ngày sinh của ngài: Khi đến ngày sinh, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó.
Nhưng, ngày sinh nhật của Gioan không phải “thường tình” như bao ngày sinh nhật khác, mà là một “sinh nhật được báo trước”, “sinh nhật tiền định”, như Tin Mừng Luca tường thuật lời của sứ thần báo cho ông Giacaria trong một cuộc tế tự nơi đền thờ: “Bà Êlisabét vợ ông sẽ sinh cho ông một đứa con trai, và ông phải đặt tên cho con là Gioan…” (Lc 1, 13).
Quả thật, biến cố được “khải thị” trong đền thờ, ông Giacaria bị câm, rồi bà Êlisabet mang thai khi tuổi đã cao, với cái tên Gioan lạ hoắc, cùng với việc miệng lưỡi ông Gacaria được mở ra dịp lễ Cắt bì…, tất cả những “sự kiện” trên đã bao trùm lên cuộc đời của Gioan cả một “mầu nhiệm vĩ đại” đã khiến mọi người vùng sơn cước Giuđêa kinh ngạc: Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”.
Qua một vài gợi ý của Lời Chúa liên quan đến ngày sinh của Gioan Tẩy Giả, chắc chắn Chúa muốn nói với chúng ta hay với cả nhân loại rất nhiều điều. Ở đây, xin đan cử hai điều:
- Thứ nhất: được sinh ra, được làm người đó chính là một “ân ban”, một sự biểu lộ tình thương của Thiên Chúa. Tên Gioan trong tiếng Do Thái có nghĩa “Thiên Chúa ban ơn”, “Thiên Chúa biểu lộ tình thương” hay “Thiên Chúa viếng thăm”. Vâng, không ai, không tạo vật nào có mặt trong đời nầy một cách ngẫu nhiên, tình cờ. Vì thế, mỗi sự sống, mỗi cuộc đời đều là “ân ban lạ lùng” của Thiên Chúa và đã được Thiên Chúa “tiền định” ngay tự thuở đời đời, như lời của ngôn sứ Giêrêmia (Bđ 1 Lễ Vọng): “Trước khi cho ngươi thành hình trong dạ mẹ, Ta đã biết ngươi; trước khi ngươi lọt lòng mẹ, Ta đã thánh hoá ngươi, Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho chư dân.” (Gr 1,4); hay như lời của ngôn sứ Isaia trong Bài đọc 1 vừa được công bố: ‘‘Chúa đã kêu gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, đã nhớ đến tôi khi tôi còn ở trong bụng mẹ’’. Và đứng trước biến cố nhân sinh đặc biệt nầy, Lời Chúa nhấn mạnh khía cạnh hân hoan vui mừng không chỉ của một người, một gia đình mà rất nhiều người: “Ông sẽ được vui mừng hớn hở, và nhiều người cũng được hỷ hoan ngày con trẻ chào đời” (Lc 1,14). Lý do đơn giản: “Vì em bé sẽ nên cao cả trước mặt Thiên Chúa” (Lc 1,15).
Đứng trước ý nghĩa nầy của Lời Chúa, chúng ta hãy cầu nguyện cho bao thai nhi đã chết đi khi chưa kịp nhìn thấy ánh sáng mặt trời, cho bao nhiêu em bé, khi cất tiếng khóc chào đời đã không được đón nhận bằng niềm hoan hỷ vui mừng nhưng đã bị bỏ rơi nơi đầu đường góc phố hay trong những viện cô nhi xa lạ lạc loài. Chúng ta không quên cầu nguyện cho bao nhiêu thân phận con người, đáng lẽ được sống cái ý nghĩa cao cả của phận người, nhưng rồi do bao nhiêu áp lực và hoàn cảnh đa đoan, lại biến cuộc đời thành tăm tối, bất hạnh và đôi khi bị vất bỏ đi không chút xót thương. Đặc biệt, trong cuộc chiến tranh tàn khốc đang diễn ra từng ngày ở Ukraina và nhiều nơi trên thế giới, tệ nạn buôn bán trẻ em, những cuộc di cư đầy bấp bênh và liều lĩnh của những người nghèo, những cuộc đàn áp sắc tộc, tôn giáo… có biết bao mạng sống bị tàn sát, hủy hoại, chà đạp…
- Thứ hai: mỗi một cuộc đời là một ơn gọi và gắn liền với một sứ mệnh cao cả:
Người Mỹ có câu ngạn ngữ rằng: “Mỗi một em bé được sinh ra đều có thể là một tổng thống tương lai của Hoa Kỳ”. Vâng, mỗi một cuộc đời, một sự sống đều được Thiên Chúa trao ban một sứ mệnh, một ơn gọi. Điều quan trọng không phải là chúng ta làm lớn hay nhỏ, làm người có chức quyền cao trọng hay bé nhỏ thấp hèn; mà chính là chúng ta trung thành và chu tất trách nhiệm làm người cách hoàn hảo trong chính thân phận hiện tại của mình.
Với lễ mừng Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả hôm nay, sứ điệp phụng vụ còn muốn khơi gợi lên trong chúng ta tâm tình yêu mến và nhiệt tâm nhiều hơn với sứ mệnh ngôn sứ theo con đường của Thánh Gioan Tẩy Giả; đó là con đường dấn thân can đảm làm chứng cho Chúa Giêsu, cho chân lý cứu rỗi, cho sự thật của lề luật Thiên Chúa, dù phải trả giá đắt như Thánh Gioan, hy sinh chính mạng sống mình để Chúa được lớn lên như chính ngài đã xác quyết: “Đó là niềm vui của Thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn vẹn. Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi” (Ga 3,29-30).
Thật vậy, nếu cuộc đời đã là một hồng ân vĩ đại, thì cuộc đời linh mục lại là một hồng ân cao cả; và một trong ba sứ vụ gắn liền với thánh chức linh mục đó chính là “ngôn sứ’’. Vâng, mỗi một linh mục đều là một “tiền hô” cho Chúa; hay nói theo ngôn ngữ đầy hình tượng của Đức cố Hồng y Roger Echegaray: “là một con lừa cõng Chúa trên lưng”.
Hôm nay, ở giữa chúng ta, cũng đang có một “con lừa” như thế, sẵn sàng chấp nhận trở thành dụng cụ để phục vụ Chúa Kitô và Hội Thánh; và chắc chắn, sẵn sàng sống sứ mệnh ngôn sứ cũng là biết từng ngày khiêm hạ, lu mờ đi, nhỏ lại cái tôi, để Chúa được lớn lên trong anh em, để Tin Mừng của Chúa được vang lên trong mọi ngỏ ngách đời thường cuộc sống; đó là sống và ứng xử cách khiêm hạ như sách Công Vụ Tông đồ làm chứng về Gioan Tẩy Giả nơi Bài đọc 2: “Tôi không phải là người mà anh em lầm tưởng; nhưng đây, Người sẽ đến sau tôi mà tôi không đáng cởi dây giày dưới chân Người” (Cv 13,26); nhưng cũng là cuộc đời đầy ắp niềm vui sâu lắng của người sẵn sàng để Chúa lớn lên: “niềm vui của Thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn vẹn Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi” (Ga 3,29-30).
Xin Thánh Gioan Tẩy Giả cầu thay nguyện giúp cho toàn thể cộng đoàn, đặc biệt, cho cha Tân Chánh xứ kiêm Hạt trưởng Giuse được luôn trở thành những “tiền hô” của Chúa, của Tin Mừng trong giáo xứ Quảng Ngãi; hay lớn hơn, rộng hơn nữa, trong vùng đất “Núi Ấn Sông Trà” mà số những người biết Chúa và tin Chúa vẫn còn quá ít oi, thiểu số. Amen.
Hôm nay, toàn thể Giáo Hội long trọng mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả. Ngài là vị 24/6-110
Hôm nay, toàn thể Giáo Hội long trọng mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả. Ngài là vị tiền hô của Chúa. Ngài đi trước để dọn đường cho Chúa ngự đến, và ngài chỉ cho con người chúng ta biết Chúa là Đấng Cứu Thế.
Biến cố ngày sinh nhật của thánh Gioan Tẩy Giả là một biến cố trọng đại, đem lại niềm vui, hạnh phúc cho :
-Trước tiên là cho cha mẹ của ngài là ông Zacaria và bà Isave, các ngài tuổi đã cao rồi mà nay lại có con?(xLc 1, 5 – 25), nhờ đó mà người thế gian loại bỏ câu nói: “Cây độc không trái, gái độc không con “,đồng thời cha của ngài mở miệng nói được trong ngày làm phép cắt bì và đặt tên cho ngài sau chín tháng mười ngày bị nín câm?(Lc 1, 64).
-Dân Do Thái là dân tộc của ngài, trong đó có những người bà con thân tộc họ hàng của ngài, họ cùng nhau đến nhà cha mẹ ngài để chung chia niềm vui trọng đại trong ngày làm phép cắt bì và họ đã đặt tên cho ngài là Gioan hôm nay?(Tên mà thiên thần Gabriel đã nói trong ngày truyền tin cho ông Zacaria) “ Và ông phải đặt tên cho con là Gioan” (Lc 1, 13).
Cuộc đời của ngài được ví như ánh sáng của cây đèn: “Gioan là đèn cháy sáng, và các ngươi trong một lúc đã vui mừng vì ánh sáng đó” (Ga 5, 35), ngài đem lại niềm vui cho dân Do Thái trong vai trò sứ mạng là tiền hô của Chúa. Ngài rao giảng sự thống hối. Ngài chuẩn bị lòng dân để đón Đấng Cứu Thế đến bằng việc sám hối, chịu phép rửa ở sông Giođan bởi tay ngài và ngài chỉ cho họ biết Chúa chính là Đấng Cứu Thế mà muôn dân hằng mong đợi hàng bao thế kỷ nay.
Biến cố thánh Gioan Tẩy Giả sinh ra báo trước biến cố Chúa giáng sinh làm người?(Lc 2, 1 – 20). Biến cố làm phép cắt bì và đặt tên cho ngài báo trước biến cố làm phép cắt bì và đặt tên cho Chúa?(Lc 2, 21). Biến cố ngài bị chém đầu báo trước biến cố tử nạn và phục sinh của Chúa (Lc 22 – 23).
Vì ngài là vị tiền hô, là sứ giả của Chúa, vì thế ngài đóng một vai trò rất quan trọng là chỉ cho chúng ta thấy Chúa, để chúng ta nhận ra Chúa trong cuộc đời của mình. Nếu chúng ta làm theo thánh ý Chúa muốn thì khi chúng ta thấy Chúa, chúng ta hân hoan vui mừng vô cùng ?(xLc 2, 22 – 38). Còn nếu chúng ta không làm theo ý Chúa, khi chúng ta thấy Chúa, chúng ta sẽ sợ hãi vô cùng, như trường hợp của vua Hêrôđê (xMc 6, 17 – 29).
Thánh Gioan Tẩy Giả trở nên giống Chúa, nhất là trong cái chết của ngài là bị vua Hêrôđê chém đầu để làm chứng cho Chúa là là sự thật: “Chúa là đường, là sự thật, và là sự sống” (Ga 14, 6), và chính sự thật này đã giải thoát thanh nhân: “Sự thật sẽ giải thoát các con” (Ga 8, 32), để rồi một khi chúng ta được ngài giúp cho nhận biết Chúa, chúng ta cũng phải làm chứng cho Chúa là sự thật, và trở nên giống Chúa trong mọi sự, trong tư tưởng, lời nói, việc làm, nhất là giống Chúa chịu khổ nạn để Chúa giải thoát chúng ta, cho chúng ta được sống lại với Chúa sau này.
Một cách khác nữa, nhìn vào ngày sinh nhật của ngài, chúng ta thấy mình được Chúa cho sinh ra ở trần gian này là do tình thương của Chúa. Nếu chúng ta làm theo Lời Chúa dạy, chúng ta sẽ là niềm vui cho mọi người trong môi trường chúng ta sống. Ngược lại, nếu không nghe Lời Chúa dạy, chúng ta sẽ là nỗi buồn, sự sợ hãi cho mọi người.
Lạy Chúa, thánh Gioan Tẩy Giả được sinh ra ở trần thế này là do lòng từ bi nhân hậu của Chúa. Ngài sống trọn vẹn ơn gọi tiền hô của Chúa dù phải đón nhận cái chết đớn đau bị trảm quyết. Ngài thủy chung sắt son với Chúa dù phải đổ màu mình ra để rồi ngài là mẫu gương cho chúng con noi theo: Không bao giờ chúng con đổi thay sứ mạng làm chứng nhân Tin Mừng cho Chúa, trung thành giữ đạo Chúa đến cùng cho dù gặp phải những gian nan thử thách kể cả sự hy sinh mạng sống của chúng con cho Chúa.
Lạy Chúa, Chúa đã sai thánh Gioan Tẩy Giả đến chuẩn bị cho dân Chúa sẵn sàng đón Ðức Kitô. Xin rộng ban cho các tín hữu được đầy tràn niềm vui của Thánh Thần, và xin hướng dẫn họ bước vào con đường cứu độ và bình an. Amen.
Có một người được Thiên Chúa….. Ðó là lòi mở đầu Phúc Âm IV, mà Thiên Chúa đã dùng đề 24/6-111
“Có một người được Thiên Chúa sai đến, người đó tên Ià Gioan, ông đến để làm chứng cho ánh sáng” (Gio 1,6). Ðó là lòi mở đầu Phúc Âm IV, mà Thiên Chúa đã dùng đề ám chỉ vị sứ giả của Đấng Cứu Thế. Địa vị của Ngài rất quan trọng trong hàng các tiên tri cúa lich sử dân Chúa.
Ngay từ lúc sinh ra, Thiên Chúa đã bao bọc Ngài bằng những dấu lạ, và người đương thời băn khoăn tự hỏi: Rồi đây, con trẻ này sẽ làm nên những gì?
Đến tuồi khôn lớn, Ngài từ giã gia đình, vào trong rừng vắng, sống đời cầu nguyện và khồ hạnh.
Phúc Âm ghi lại: “Thức ǎn của Ngài là châu chấu và mật ong rừng. Áo Ngài mặc là tấm da thú”.
Thân xác Ngài phải chịu cơ cực, nhưng tinh thần cúa Ngài lại tràn đầy nguồn ơn thánh phong phú.
Năm thứ XV dưới thời hoàng đế Tibêriô Cêsarê, Phontiô Philatô dang làm tổng trấn xứ Giudêa, Thiên Chúa đã gọi Ngài từ hoang địa, để rao giảng phép rửa thống hối, kêu gọi mọi người thành tâm sửa soạn ngày Đấng Cứu Thế đến.
Toàn dân Do Thái đổ xô nghe Ngài giảng và chịu phép rửa. Rất nhiều ngưòi tin vào Ngài, nhưng Ngài vội minh xác: “Tôi không phải là Đấng Cứu Thế. Sẽ có một người đến sau tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giầy Người » (Lc 3,16).
Chúa Giêsu cũng đã đến xin Ngài làm phép rửa. Thánh nhân đã nhận ra Người và chỉ cho các môn đệ cúa mình biết Ðấng Cúu Thế.
Sứ mạng dọn đường cho Chúa Cứu Thế được Ngài thi hành rất nghiêm chỉnh.
Ngài đã quở trách Hêrôđê, vì vua đã lấy vợ của em mình.
Ngài bị tống giam vào ngục và cuối cùng bị chém đầu, vì dã cuơng quyết làm chứng cho chân lý.