Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật TN 19-C: Bài 151-156: Hãy tỉnh thức và sẵn sàng

Thứ năm - 07/08/2025 09:19
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật TN 19-C: Bài 151-156: Hãy tỉnh thức và sẵn sàng
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật TN 19-C: Bài 151-156: Hãy tỉnh thức và sẵn sàng
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật TN 19-C: Bài 151-156: Hãy tỉnh thức và sẵn sàng

---------------------------------
Mục Lục:

Phúc Âm: Lc 12, 32-48: "Các con hãy sẵn sàng". 1
TN 19-C151: Chúa Nhật 19 Thường Niên. 2
TN 19-C152: Chúa Nhật 19 Thường Niên. 4
TN 19-C153: Chúa Nhật 19 Thường Niên. 6
TN 19-C154: Chúa Nhật 19 Thường Niên. 8
TN 19-C155: Chúa Nhật 19 Thường Niên. 10
TN 19-C156: Chúa Nhật 19 Thường Niên. 12

---------------------------------

 

Phúc Âm: Lc 12, 32-48: "Các con hãy sẵn sàng".


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Hỡi đoàn bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con. Các con hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.
"Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức: Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy. Các con hãy hiểu biết điều này là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến".
Phêrô thưa Người rằng: "Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?" Chúa phán: "Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: "Chủ tôi về muộn", nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn". - Ðó là lời Chúa.

--------------------------------------

---------------------------------

 

TN 19-C151: Chúa Nhật 19 Thường Niên


(Suy niệm của Lm. Giuse Lê Danh Tường)

SỐNG TRONG SỰ HIỆN DIỆN CỦA THIÊN CHÚA

 

Chúa nhật trước, Lời Chúa đã mời gọi con người hãy biết chọn lựa của cải không bao giờ hư TN 19-C151


Chúa nhật trước, Lời Chúa đã mời gọi con người hãy biết chọn lựa của cải không bao giờ hư nát, đừng lựa chọn cái hư vô để đánh đổi cái vĩnh cửu. Lời Chúa trong Chúa Nhật hôm nay tiếp tục mời gọi chúng ta hãy lựa chọn Nước Trời, hãy sống những giá trị của Nước Trời ngay trong chính cuộc sống này. Và thái độ đó phải luôn luôn sẵn sàng, luôn luôn ý thức cách rõ ràng đâu là giá trị đích thực, đâu là cái tôi phải làm để được sống trong Nước Trời. Thái độ đó phụ thuộc vào sự ý thức của chúng ta về sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời này.

Bài đọc 1 trích trong sách Khôn Ngoan (Kn 18, 6-9) mời gọi dân chúng đừng đánh mất niềm hy vọng. Cuộc sống hiện tại dù thế nào thì chắc chắn Thiên Chúa vẫn hiện diện và rồi có ngày họ sẽ được cứu thoát.

Vào khoảng thế kỷ thứ 2 trước Công nguyên, lúc tác giả viết lên những dòng này trong sách Khôn Ngoan, thành phố A-lê-xan-ri-a là chiếc nôi rực rỡ nhất của nền văn minh Hy-lạp. Nơi đây những người Do thái cư ngụ rất đông từ thời bị lưu đầy. Tác giả nhận thấy nền văn hóa Hy lạp đã và đang ảnh hưởng trên đồng bào của ông và họ có nguy cơ lãng quên Thiên Chúa. Sự kỳ thị về tôn giáo lúc đó khiến người Do Thái có nguy cơ đánh mất niềm tin vào Thiên Chúa.

Chính vì thế, tác giả nhắc lại cho họ rằng Đức Khôn Ngoan phát xuất từ Thiên Chúa trổi vượt tất cả mọi khôn ngoan phàm nhân; rằng họ hãy vững tin vào Thiên Chúa, hãy trung thành với Thiên Chúa mà tổ tiên họ tôn thờ, vì Ngài sẽ không để cho dân phải thất vọng.

Bài đọc 2 trích trong thư gửi tín hữu Do Thái (Dt 11, 1-2, 8-19) gợi lại những mẫu gương sáng ngời trong lịch sử về đời sống đức tin. Các tổ phụ Abraham, Isaac, Giacop, những con người luôn vững tin vào Chúa, phó thác cuộc đời trong tay Thiên Chúa, luôn ý thức thật rõ sự hiện diện, sự tồn tại của Thiên Chúa trong cuộc đời. Trong những lúc chịu thử thách, các ngài vẫn một lòng trung thành với Thiên Chúa. Chính niềm tin bất diệt đó đã đưa các ngài tới miền Đất Hứa.
Bài Phúc Âm theo thánh Luca (Lc 12, 32-48) vang lên hàng loạt lời mời gọi hãy tỉnh thức, hãy sẵn sàng, và hãy luôn trung thành với Thiên Chúa.

“Hỡi đoàn chiên bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban nước trời cho các con” (12,32). Trong lúc bị thử thách bởi muôn vàn khó khăn, nhiều người sẽ ngã lòng mà bỏ cuộc, chấp nhận sự trao đổi: bỏ Chúa để được yên thân. Những người kiên trung với niềm tin còn lại không nhiều. Chúa Giê-su trìu mến gọi họ “Hỡi đoàn chiên bé nhỏ”. Con số ít ỏi còn lại ấy thường được Kinh Thánh nhắc đến với danh xưng “số sót”. Khi Đức Giê-su nói điều này với các môn đệ, chúng ta có thể hình dung những người đang lắng nghe là một nhóm nhỏ gồm các môn đệ. Nhưng có một sự đối lập rất lớn trong câu nói của Ngài: một nhóm nhỏ nhưng sẽ được hưởng phần thưởng lớn nhất đó là Nước Trời, một “kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát” (12,33).

Nhưng liền sau đó là những điều kiện mà nhóm nhỏ ấy phải tuân giữ, ấy là sự tỉnh thức và luôn sẵn sàng. Chỉ cần họ lơ là ít phút là có thể họ không nhận lãnh được kho tàng quý giá ấy.

Các dụ ngôn Chúa Giê-su kể nói về thái độ của người đầy tớ khi ông chủ vắng nhà. Người ta dễ dàng phục tùng ông chủ khi có sự hiện diện rõ ràng của ông chủ bên cạnh họ. Nhưng khi ông chủ đi vắng, hay khi người ta nghĩ rằng ông chủ đã đi vắng thì sự phục tùng dễ bị lung lay. Thái độ cần phải có của người đầy tớ là phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng, vì ông chủ vẫn còn đó, và ông chủ có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Có chăng là người ta tưởng rằng ông chủ không còn hay thậm chí là chẳng có ông chủ nào cả.

Những khó khăn, những thử thách vẫn đang đầy rẫy xung quanh chúng ta. Cuộc sống này luôn bao hàm những cạm bẫy khiến chúng ta có thể gục ngã bất cứ lúc nào. Nhân loại đã la lên “Thiên Chúa chết rồi”. Và khi người ta không còn tin tưởng vào Thiên Chúa nữa, khi người ta không thấy sự hiện diện của Thiên Chúa bên cạnh mình nữa, nhất là khi người ta cho rằng chẳng có chúa nào cả thì cuộc sống của họ biến đổi. Khi ấy những giá trị trường cửu, những thứ mà không ai lấy cắp được là sự công bằng, lòng yêu thương, sự tha thứ, tinh thần phục vụ sẽ bị đánh đổi để lấy những thứ mau hư nát là tiền bạc, của cải. Người ta sẵn sàng chà đạp lên nhau, làm hại nhau để có được tiền của.

Thái độ đó ngược hẳn với lời mời gọi của Chúa Giê-su trong bài Tin Mừng hôm nay: “hãy bán những của các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời” (12,33).

Ý thức về sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống không đưa ta đến thái độ sợ hãi vị quan tòa xét xử ở bên cạnh mình. Trái lại, hình ảnh ông chủ trong bài Tin Mừng gợi lên hình ảnh Thiên Chúa tuyệt đẹp trong cuộc sống thường ngày. Khi ông chủ trở về “chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng” (12,37). Ông chủ không tìm cách bắt phạt gia nhân. Nhưng ông chủ đã đặt chính mình vào vị trí của người đầy tớ để phục vụ cho các gia nhân trong nhà.

Thiên Chúa luôn bên cạnh chúng ta. Người ở bên ta để chăm sóc cho ta, để an ủi, để vỗ về, để nâng đỡ ta khi ta yếu đuối. Thiên Chúa đang bên cạnh ta, Đấng Giàu Lòng Thương Xót đang ở bên ta. Nào ta hãy mở lòng đón nhận sự hiện diện đầy yêu thương trìu mến của Ngài.

Lạy Chúa, con tin thật Chúa đang ngự trong con. Xin Chúa thức tỉnh con mỗi khi con say giấc trong giá trị trần gian. Xin đánh động con mỗi sớm mai thức dậy, để con luôn ý thức rằng: Chúa đang ở cùng con.

---------------------------------

 

TN 19-C152: Chúa Nhật 19 Thường Niên


(Suy niệm của Lm. GB. Phạm Hồng Thái)

 

Tỉnh thức là chủ đề thường được Chúa Giêsu đề cập tới, nhưng lần này Chúa cho chúng ta được TN 19-C152


Tỉnh thức là chủ đề thường được Chúa Giêsu đề cập tới, nhưng lần này Chúa cho chúng ta được thấy thêm ý nghĩa và cách thực hành tỉnh thức như thế nào?

Tỉnh thức theo nghĩa đen là kiêng không ngủ như người lính gác đêm phải kiêng ngủ để canh chừng kẻ địch, như người đầy tớ kiêng ngủ chờ chủ nhà đi ăn cưới về không rõ giờ nào để mở cửa cho chủ, hoặc như chủ nhà cần tỉnh thức để đề phòng trộm có thể bất ngờ tới đột nhập nhà mình... nhưng ở đây Chúa Giêsu cho chúng ta biết Tỉnh thức còn là việc chu toàn bổn phận mình như người quản gia được chủ trao phó trách nhiệm trong khi chủ đi vắng. Nếu là người quản gia trung tín cho dù chủ đi vắng lâu, anh vẫn chu toàn bổn phận, làm tốt tất cả những công việc chủ trao phó. Trái lại sẽ là người quản lý bất trung, nếu anh lợi dụng lúc chủ đi vắng lâu mà biếng nhác không chu toàn bổn phận lại  còn sinh ra tiêu cực nào là rượu chè say sưa, nào là đánh đập tớ trai, tớ gái. Tất nhiên khi chủ về, người đầy tớ bất trung như vậy sẽ bị chủ loại trừ. Thánh Phaolô nói: "Người ta chỉ đòi nơi người quản lí là phải chứng tỏ lòng trung thành" (1Cr 4,2)

Nếu người đầy tớ bất trung hoặc có lỗi phạm, thì chủ đưa ra hình phạt công minh không những dựa trên tội phạm mà còn tăng hay giảm  tùy theo mức độ hiểu biết  ý thức của từng người đầy tớ

Thánh Phêrô nêu thắc mắc: "Thưa Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về  chúng con hay mọi người?"

Câu trả lời của Chúa Giêsu vừa có thể áp dụng cho mọi người là phải tỉnh thức nhưng đối với những người được trao phó nhiệm vụ lớn hơn thì không chỉ tỉnh thức cho mình mà còn phải tỉnh thức cho những người mình có nhiệm vụ coi sóc nữa. Nếu biết chu toàn sẽ được Chủ cất nhắc lên chức vụ lớn hơn là coi sóc cả gia sản của chủ. Chúng ta có thể hiểu là tông đồ Phêrô được Chúa đặt làm tông đồ trưởng và  làm người chăn dắt tất cả đoàn chiên Chúa

Bình thường người đầy tớ có bổn phận phục vụ hầu hạ chủ mình như dọn bàn ăn cho chủ rồi khi chủ ăn uống xong mới tới lượt mình được ăn, được uống. Thế nhưng ở đây Chúa Giêsu lại đảo ngược vai trò: Chúa trở thành người phục vụ dọn ăn cho đầy tớ trung tín và đi lại phục vụ người ấy. Có lẽ đó là hình ảnh về bàn tiệc thiên quốc nơi Chúa Giêsu phục vụ những người được Chúa cho vào dự tiệc Nước Trời  như lời đọc trong Thánh lễ: "Phúc cho ai được mời dự tiệc Chiên Thiên Chúa" cũng như lời Chúa Giêsu:"Thầy ở giữa anh em như người phục vụ (Lc 22,27)"

Tỉnh thức là cách Chúa dạy ta phải có để đối phó với sự bất ngờ của ngày giờ Chúa đến. Chúa Giêsu không ngại dùng hình ảnh có tính cách phản diện: "Con Người đến bất ngờ như kẻ trộm ban đêm (cf 2Tx 5,2)". Dĩ nhiên Chúa không so sánh Chúa như kẻ trộm nhưng chỉ so sánh về giống nhau của  tính cách bất ngờ

Ông La Fontaine có ngụ ngôn sau: Một cụ già đang cuốc đất trồng cây thì có 3 thanh niên đi qua thấy, liền nói với cụ: "Cụ già rồi mà còn trồng cây chi nữa để tụi cháu lo cho. Cụ hãy dọn mình chết đi!". Cụ trả lời: "Chắc gì lão chết trước các cháu. Thần Chết đến không có phân biệt già trẻ đâu các cháu!". Thời gian sau ba thanh niên người thì đi lính, người thì lo kinh doanh... Rồi người đi lính thì tử trận người kinh doanh thì gặp tai nạn chết. Cụ nghe tin thì rất buồn, khóc thương họ. Đúng như câu nói: "Lá vàng còn ở trên cây, lá xanh rụng xuống trời hay chăng trời?"

Thực thế nếu chúng ta luôn trong tư thế sẵn sàng thì dù Chúa có đến bất ngờ cũng không phải sợ hãi. Có một tu sĩ trong nhà Dòng được bề trên giao công tác quét sân. Khi Thầy đang quét sân, có người hỏi: "Thầy sẽ làm gì nếu biết là chỉ còn một giờ nữa thôi thì Thầy sẽ chết". Thầy trả lời ngay: "Tôi sẽ tiếp tục quét sân". Sở dĩ thầy trả lời được như vậy vì Thầy đã sẵn sàng dù Chúa gọi thầy qua cái chết bất cứ lúc nào thì thầy vẫn sẵn sàng không cần phải bỏ công việc hằng ngày được giao phó.

Thi hào Tagore có lời như sau: "Tôi nằm ngủ và mơ thấy đời sống là niềm vui. Tôi thức dậy và thấy đời sống là bổn phận. Tôi hành động và thấy bổn phận là niềm vui"

Chúa Giêsu đã gọi nhóm môn đệ của Chúa là "Đoàn chiên bé nhỏ". Thật đúng như vậy: các môn đệ và ngay cả Giáo hội ngày nay vẫn còn là đoàn chiên bé nhỏ xét về số lượng cũng như quyền lực. Bé nhỏ nhưng được Chúa yêu thương và bé nhỏ thì phải có đức tính khiêm tốn, tin tưởng phó thác cho Chúa. Để thực hành tinh thần bé nhỏ này, Chúa kêu gọi chúng ta hãy sống khó nghèo không thu tích kho tàng dưới đất nhưng hãy tích kho trên trời bằng việc bố thí, bác ái chia sẻ cho những người nghèo khổ (cf Lc 12,33).

Những lời khuyên này của Chúa vẫn còn rất thời sự đối với chúng ta hôm nay. Giáo hội đặc biệt là hàng giáo sĩ tu sĩ cho tới giáo dân hãy thực hành lời khuyên dạy này của Chúa Giêsu để như vậy chúng ta sẽ được nghe lời nói đầy an ủi khích lệ của Chúa dành cho mình: "Phúc cho đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức" Amen.

---------------------------------

 

TN 19-C153: Chúa Nhật 19 Thường Niên


(Suy niệm của Lm. Ga. Phan Tiến Dũng)

Kính thưa ACE,

 

Nếu mỗi người chúng ta được lựa chọn để sở hữu một điều gì đó để được bình an và hạnh phúc TN 19-C153


Nếu mỗi người chúng ta được lựa chọn để sở hữu một điều gì đó để được bình an và hạnh phúc, thì chúng ta sẽ lựa chọn cái gì hay điều gì đây? Hay nói khác hơn, hạnh phúc của con người chúng ta ở cuộc sống trần gian này là gì?

Thánh vịnh 32 trong Đáp ca hôm nay mời gọi chúng ta: “Phúc thay quốc gia mà Chúa là chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình”. Như vậy, thật hạnh phúc cho chúng ta khi có Chúa là Chủ tể hay có Ngài là gia nghiệp và chúng ta được thuộc trọn về Ngài. Kính thưa ACE, khi suy niệm về điều này, gợi nhắc chúng ta đến những giáo lý căn bản mà chúng ta đã được học ngay từ khi tấm bé: “Chúng ta sống ở đời này để làm gì? Thưa, trước hết là để nhận biết Chúa, để thờ phượng, kính mến Chúa là Cha, Đấng hằng yêu thương chúng ta. Đồng thời, là để sống yêu thương nhau và cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp”. Như vậy, mục đích và ý nghĩa của cuộc sống chúng ta chính là để có hạnh phúc cả đời này và đời sau. Các bài đọc Lời Chúa hôm nay gợi lên tâm tình giúp chúng ta vững tin để tìm kiếm Chúa, chọn Chúa và sống cho Chúa.

Bài đọc một từ sách Khôn ngoan minh chứng cho thấy, dân chúng dâng lời cảm tạ Chúa vì Ngài đã ra tay cứu họ. Thật vậy, khi đã nhận ra được chính Thiên Chúa là Đấng dưỡng nuôi, bảo vệ, cứu thoát và giúp chiến thắng kẻ thù, dân chúng trở nên dân thuộc về Thiên Chúa, hơn thế nữa, họ là dân thánh của Thiên  Chúa. Nhờ vào căn tính này, mọi người đã quyết tâm để tuân giữ thánh ý cùng huấn lệnh của Chúa.

Trong bài đọc hai, thư gởi tín hữu Do Thái chia sẻ cho chúng ta một kinh nghiệm sống, đó chính là hành trình sống chứng tá đức tin của Apraham. Hay nói khác hơn, đây thật là mẫu gương tuyệt vời trong hành trình đức tin. Biết Chúa, tin vào Chúa, theo Chúa của Apraham đã giúp cho ông sống tín thác hoàn toàn vào Chúa, ông ra đi theo lời dạy của Chúa cho dù không biết mình sẽ đi về đâu và tương lai ra sao, thế nhưng, ông vẫn cứ ra đi vì có một niềm xác tín vào Chúa. Nhìn lại lời hứa của Chúa là sẽ cho ông có một dòng dõi đông đúc như sao trên trời như cát dưới biển, thế mà với thực tế, giờ đây khi đã 80 tuổi, Apraham vẫn chưa có con. Càng thú vị hơn, khi đã có được người con duy nhất là Isaac, thì Chúa lại muốn ông hiến tế chính người con duy nhất cho Chúa để làm của lễ. Kính thưa ACE, nếu là chúng ta, chắc chúng ta sẽ không còn tin vào Chúa, đã bỏ Chúa và không làm theo ý Chúa nữa. Vì theo sự suy luận hơn thiệt của con người thì không ai dại gì mà làm như vậy. Thế nhưng, với Apraham, ông đã làm theo tất cả những gì mà Chúa chỉ dạy, vì ông tin vào Chúa là Người Cha yêu thương, là Đấng ban ơn chúc phúc cho ông. Và thật vậy Apraham chính là con người được Chúa chúc phúc, là Cha là tổ phụ của tất cả những người tin vào Thiên Chúa.

Tin mừng hôm nay (Lc 12, 32-48) Chúa Giêsu đang mời gọi chúng ta hãy nhìn lại thái độ sống cũng như mối tương quan của chúng ta với Chúa trong cuộc sống hiện tại. Thưa ACE, tâm tình mà Tin mừng hôm nay gợi lên để chúng ta cần gẫm suy là: “Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó”. Thưa ACE, nếu giờ đây chúng ta được hỏi: Kho tàng của chúng ta ai, là gì hay ở đâu, thì chúng ta sẽ trả lời ra sao? Khi nhìn lại thực tế của cuộc sống của con người hiện nay, chúng ta bị chi phối bởi lo lắng khi phải tìm kiếm mưu kế sinh nhai, tìm miếng cơm manh áo, tìm tiền tài danh vọng...Thế nên, lòng trí của chúng ta đặt để ở rất nhiều nơi, nhiều chỗ, do đó, những thứ vật chất đời tạm đã làm cho chúng ta mất đi sự khôn ngoan, không còn biết tỉnh thức, hay không còn chổ cũng như thời giờ cho việc tìm kiếm cuộc sống vĩnh cửu đích thật. Kính thưa ACE, hạnh phúc đích thực của con người ở trần gian này chính là do bởi Thiên Chúa, Đấng ban phát mọi ơn phúc lành cho chúng ta. Thế nên, hạnh phúc cho ai khi được hao mòn đi vì tôn vinh danh Chúa và đem lại ơn ích cho tha nhân.

Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết tìm kiếm Chúa để thờ phượng, kính mến Ngài, đồng thời, hãy cùng với ACE mình để yêu thương, phục vụ hầu làm lan tỏa ơn thánh Chúa cho tha nhân. Amen.

---------------------------------

 

TN 19-C154: Chúa Nhật 19 Thường Niên


(Suy niệm của Lm. Giuse Phạm Ngọc Khuê)

HÃY TỈNH THỨC VÀ SẴN SÀNG ĐÓN CHÚA!

thưa quý anh chị em,

 

Cuộc sống vốn luôn rất cần “Tỉnh thức và sẵn sàng”, vừa để tránh bỏ lỡ cơ hội tốt, tránh rủi ro TN 19-C154


Cuộc sống vốn luôn rất cần “Tỉnh thức và sẵn sàng”, vừa để tránh bỏ lỡ cơ hội tốt, tránh rủi ro, tránh cạm bẫy đang rình rập, vừa biết cẩn trọng chuẩn bị những phương tiện tốt nhất ứng phó mọi tình huống tiêu cực xẩy đến cho mình.

Cổ nhân dạy: “Nhân vô viễn lự, tất hữu cận ưu” (người không biết lo xa, tất sẽ có điều ưu phiền gần).

Lời dạy vừa hàm chứa đạo lý sâu xa, vừa là lời giáo huấn có giá trị trường tồn!

La Fontaine kể câu chuyện ngụ ngôn: “Kiến và Ve Sầu”, để cảnh báo con người sống trong thế giới này, phải biết chăm chỉ, tỉnh thức, sẵn sàng, mới trông giữ được hạnh phúc và tồn tại lâu dài.

Kiến làm việc chăm chỉ, cần mẫn suốt mùa hè, tích trữ nhiều lương thực cho cả mùa đông.

Ve Sầu suốt ngày chỉ ca hát cuồng loạn dưới ánh mặt trời.

Mùa đông về, gia đình nhà kiến có nhà cửa ấm cúng, lương thực đầy đủ, còn Ve Sầu: không nhà, lại chẳng có gì để ăn! Vừa rét thấu xương, vừa đói cồn cào, nó phải đến nhà kiến xin trọ và xin ăn.

Đây là câu trả lời của Kiến: chị đã làm gì trong suốt mùa hè ? Ngày đêm tôi nhảy múa ca hát giúp vui cho đời.

Chị hát à ? Vậy giờ hãy nhảy múa và ca hát đi!

Câu chuyện đáng để chúng ta suy gẫm và hành động trong suốt cuộc đời!

Thưa anh chị em,

Câu chuyện: “Kiến và Ve Sầu” giúp chúng ta hiểu hơn Lời Chúa hôm nay.

Bài đọc I, trích sách Khôn Ngoan, nhắc lại đêm Vượt Qua của Chúa. Đêm đó, tai họa đổ xuống đầu Ai-cập, còn Israel được Chúa giải cứu. Hai số phận đã được an bài: quân binh Ai-cập chết chìm đáy biển, còn dân Chúa qua biển Đỏ ráo chân.

Vì sao ? Vì, Ai-cập cậy vào sức riêng mình, đã không tỉnh thức, sẵn sàng, nên khi tai họa thình lình ập đến, họ đã bị nhấn chìm. Ngược lại, Israel cậy trông vào Chúa, luôn thức tỉnh, trong tư thế sẵn sàng “lên đường”, họ đã được “đất hứa” làm phần gia nghiệp.

Hai hình ảnh tương phản của đêm dài “vượt qua” ấy, được Chúa Giê-su nhắc lại trong dụ ngôn: mười cô trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể (cf. Mt 25, 1 – 13), luôn là bài học quý giá có tính trường tồn cho con người mọi nơi, mọi thời: “Các con hãy tỉnh thức và sẵn sàng, vì chính lúc không ngờ, Con Người sẽ đến” (Mt 24, 44).

Chúa Giê-su, trong bài Tin Mừng hôm nay, công bố “đêm dài vượt qua” bằng cảnh báo “thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn” (Lc 12, 35). Đây là tư thế của kẻ nhận lệnh lên đường, phải hành động tức tốc, mau lẹ, đua với thời gian, quyết tâm dành lấy tình yêu và sự sống thật, vì: “thời giờ đã mãn và Nước Thiên Chúa đã đến gần, anh em hãy ăn năn sám hối và tin vào Phúc Âm” (Mc 1, 14).

Đối với Chúa Giê-su, tỉnh thức và sẵn sàng, vừa mang chiều kích linh thánh: giữ cho tâm trí khỏi mọi áp lực thế gian, nhất là, tích trữ cho mình kho tàng thiêng liêng trên trời, nơi trộm cắp không lai vãng, mối một không làm hư nát, vì kho tàng ở đâu, thì lòng trí ở đó (cf. Lc 12, 33 – 34) ; vừa mang chiều kích công vụ phải chu toàn: là người quản gia trung tín, khôn ngoan, phải biết phục vụ những người thuộc quyền, lo cho họ, không vì miễn cưỡng hay lợi lộc thấp hèn, nhưng nhiệt thành theo ý Chúa muốn, để khi vị Mục Tử tối cao xuất hiện, người quản gia tốt sẽ lãnh nhận triều thiên vinh quang bất diệt (cf. 1P5, 1 – 4).

Thánh Phao-lô, trong bài đọc II, cắt nghĩa thái độ tỉnh thức, sẵn sàng bằng sự vâng phục đức tin.

Phao-lô coi đức tin là điều kiện căn bản của sự hoán cải, canh tân, thúc đẩy các tổ phụ sẵn sàng “lên đường”, nhờ đó, họ được ơn “công chính hóa”, trở nên “bạn nghĩa thiết với Chúa”. Đó là kiểu nói hàm chứa nội dung “tỉnh thức và sẵn sàng” của cha ông chúng ta trong đức tin.

Khi đề cao đức tin như cốt lõi của sự hoán cải canh tân, tỉnh thức, sẵn sàng “lên đường” với Chúa, Phao-lô mời gọi các tín hữu vững lòng trông cậy, can đảm bước qua đêm dài “vượt qua”, mau lẹ, tiếp cận ánh sáng của ngày cứu độ cận kề: “Đêm sắp tàn, ngày gần đến. Vậy, ta hãy vứt bỏ những việc tối tăm và hãy mặc lấy khí giới sự sáng” (Rom 13, 12).

Thưa anh chị em,

Giáo huấn Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta:

Một là: canh tân lòng trí bằng cách để tâm suy nghĩ điều hay lẽ phải, yêu chuộng sự thật, cổ võ tình hiệp thông liên đới, chủ động nói “không” với óc bè phái, giả hình, gian dối, bất công dưới mọi hình thức, nhờ đó, con mắt tâm hồn chúng ta sáng suốt, mau mắn nhận biết thế nào là trông cậy vào ơn cứu độ và ngày trở lại của Chúa Giê-su Kitô, Đấng cứu độ chúng ta ngự đến!

Hai là: đặt mình trước mặt Chúa, cầu xin ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần cho biết việc phải làm, để khi chu toàn mọi việc theo thánh ý Chúa, chúng ta góp phần làm cho Danh Cha vinh hiển, cho Nước Cha trị đến.

Thực hành tốt những điều kể trên là chúng ta làm phải và Thiên Chúa nguồn mạch tình yêu sẽ ở cùng chúng ta luôn mãi.

Xin Chúa thương nâng đỡ và chúc lành cho chúng ta trong ngày chúa nhật hôm nay! Amen.

---------------------------------

 

TN 19-C155: Chúa Nhật 19 Thường Niên


(Suy niệm của Jaime L. Waters - Nhóm Sao Biển chuyển ngữ từ America Magazine)

CÁCH TIẾP CẬN NHỮNG HÌNH ẢNH KHÓ HIỂU TRONG KINH THÁNH

 

Khi đọc Kinh thánh, chúng ta phải sẵn lòng tiếp cận các bản văn một cách chu đáo và cẩn thận TN 19-C155


Khi đọc Kinh thánh, chúng ta phải sẵn lòng tiếp cận các bản văn một cách chu đáo và cẩn thận, cũng như nhận ra những bản văn khó hiểu. Bài Tin mừng Chúa nhật XIX Thường niên hôm nay sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh ông chủ-nô lệ để mô tả bản chất mối tương quan giữa Thiên Chúa và con người. Nơi một trong các dụ ngôn, chúng ta bắt gặp cảnh một nô lệ đánh đập các nô lệ khác hay một ông chủ đánh một nô lệ. Mặc dù ngôn ngữ này có thể được một số độc giả đồng thuận, nhưng việc so sánh Thiên Chúa với ông chủ của các đầy tớ gây khó chịu và vẽ nên tương quan dựa trên sợ hãi và lạm dụng hơn là tình yêu.

Đọc trong bối cảnh tàn bạo của việc buôn bán nô lệ xuyên Đại Tây Dương cũng làm cho các bản văn như bài Tin mừng hôm nay trở nên đáng lo ngại, mặc dù có những khác biệt và lý lẽ đối với chế độ nô lệ trong suốt lịch sử. Chế độ nô lệ ở châu Mỹ dựa trên chủng tộc và quan niệm sai lầm về tính ưu việt của người da trắng. Chế độ nô lệ ở Israel cổ đại đôi khi là một cách tạm thời để thu hồi các khoản nợ (được gọi là nô lệ thế thân). Nó cũng có thể là tình trạng vĩnh viễn của những thương vong do chiến tranh. Trong Tân ước, viết vào thời đế quốc Rôma, chế độ nô lệ là việc bình thường, điều này giúp giải thích sự phổ biến của các hình ảnh và ẩn dụ về chế độ nô lệ trong Tân ước. Dù có những lý lẽ khác nhau, việc một người sở hữu người khác khiến mọi hình thức nô lệ trở nên vô đạo đức.

Sách bài đọc đưa ra hai lựa chọn để tranh luận về bài Tin mừng hôm nay, chọn đọc bài ngắn hơn sẽ giúp lược bỏ một số câu khó hiểu. Bài đọc ngắn có thể được ưu tiên lựa chọn vì lý do này. Ngoài ra, sách bài đọc dịch từ doulos trong tiếng Hy Lạp là “đầy tớ” thay vì “nô lệ”, điều này làm dịu đi một số khía cạnh phi nhân bản trong bản văn.

Bài Tin mừng hôm nay có những gợi ý cánh chung, khi Chúa Giêsu cảnh báo các môn đệ về sự phán xét sắp đến đối với những hành động của họ. Ngài đề cao sự cần thiết chú ý tiên liệu, trông đợi và chuẩn bị chu đáo cho tương lai. Những dụ ngôn truyền tải các chủ đề này bằng cách vẽ ra những cảnh huống hàng ngày để dạy bảo về tầm quan trọng của việc tỉnh thức và sẵn sàng. Ngay cả với những văn bản khó như vậy, chúng ta có thể tìm thấy một số nguyên tắc đáng giá cần được ưu tiên hơn là những hình ảnh gây xúc phạm. Đây có thể là một thực hành giá trị để khai triển chính hình ảnh của chúng ta khi dạy những nguyên tắc quan trọng này.

Bài đọc ngắn hay dài đều có hình ảnh ông chủ phục vụ đầy tớ mà chúng ta không nên bỏ qua: “Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức. Thầy bảo thật các con: chủ sẽ thắt lưng, đặt chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng”.

Trong một văn bản đầy sự bất bình đẳng và khuất phục, chúng ta bắt gặp một sự đảo ngược của hình ảnh nô lệ điển hình. Thánh Luca mô tả người chủ phục vụ những nô lệ đã luôn tỉnh thức và sẵn sàng, thưởng công cho thái độ đáng mong ước và điều chỉnh lại ý nghĩa của việc lãnh đạo và quyền lực. Hình ảnh người chủ phục vụ là lời nhắc nhở rằng những ai có chức quyền không nên lợi dụng địa vị của mình. Thay vào đó, quyền lực này đòi hỏi họ phục vụ những người phục vụ họ.

Khi gặp bài Tin mừng khó như hôm nay, chúng ta có thể nắm bắt những khía cạnh của tầm nhìn về lãnh đạo. Kết thúc của bài đọc dài nhắc lại điểm này: “đã giao phó cho ai nhiều thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”. Khi suy ngẫm về cuộc sống và cố gắng sống chu đáo và chuẩn bị như bài Tin mừng mời gọi, chúng ta cũng nên xem xét những ứng dụng của lãnh đạo phục vụ cùng những cách thức có thể thực hiện nguyên tắc này trong cuộc sống.

---------------------------------

 

TN 19-C156: Chúa Nhật 19 Thường Niên


(Suy niệm của Lm. Giuse Phạm Thanh Minh)

“CANH THỨC CHỜ ĐỢI CHÚA ĐẾN TRONG SỰ TÍN THÁC”

 

Dẫn vào Phụng Vụ trong Thánh Lễ hôm nay cho cộng đoàn chúng ta nghe bài Tin Mừng khá dài TN 19-C156


Dẫn vào Phụng Vụ trong Thánh Lễ hôm nay cho cộng đoàn chúng ta nghe bài Tin Mừng khá dài với nhiều ý tưởng có khi trùng lắp và cũng khó xác định được thời gian. Có thể Thánh Luca đã gom lại những lời giảng dạy của Chúa Giêsu ở nhiều nơi và nhiều thời gian khác nhau. Các nhà chú giải quen gọi phần này là “hành trình giảng thuyết”. Giáo huấn của Lời Chúa trong Chúa nhật trước nhắc nhở người môn đệ đang khi sống ở trần gian đừng quên nghĩ đến tương lai và định mệnh cuối cùng của mình. Còn Lời Chúa hôm nay rõ ràng muốn tiếp tục giáo huấn chúng ta theo phương hướng ấy. Ý nghĩa chung của toàn bài Lời Chúa hôm nay là phải dành tất cả tài năng, tiền bạc và sức lực cho Nước Chúa mà việc biểu hiện là “tỉnh táo”: Trong việc dùng của cải thì khôn khéo, trong việc trông chờ thì tỉnh thức.

I. Giáo huấn của Chúa Giêsu về canh thức và sẵn sàng chờ đón Chúa đến.

Sau khi Đức Giêsu giảng dạy dân chúng về vấn đề: đừng ham mê của cải, hãy tin tưởng vào Chúa Quan Phòng, hãy tích trữ của cải cho đời sau, thì ở đây Chúa nhắn nhủ phải thực hiện điều giáo huấn đó để luôn luôn sẵn sàng cho giờ từ giã cõi đời bước vào sự sống đời sau.

Bắt đầu bài giáo huấn về việc sẵn sàng và tỉnh thức để đợi chủ đi ăn cưới về, Chúa Giêsu, thoạt đầu nói với tất cả môn đệ, tức là với hết thảy mọi người tin Chúa. Phần sau Chúa nói riêng với các Tông Đồ, tức là những người có trách nhiệm trong Hội Thánh.

Với tất cả mọi người, Đức Giêsu có lời khuyên khích lệ âu yếm, Ngài nói: “Đừng sợ hỡi đoàn chiên nhỏ bé, vì Cha anh em đã khấng ban Nước Trời cho anh em”. Lời nói vắn tắt nhưng rất thâm thuý. Hình ảnh đoàn chiên rất gần gũi với thính giả Do Thái quen cảnh sống du mục, chăn chiên (x. St 48,15; Ds 4,10; Ed 34…). Chính Chúa Giêsu dùng hình ảnh này ở đây khi nói với các môn đệ cách dịu dàng, thân thương đầy trìu mến, vì quả thực các môn đệ còn quá bé nhỏ về tầm cỡ, về số người, về quyền thế, về văn hoá. Vì thế, Người hiểu rồi đây họ sẽ phải đương đầu, đối diện với những khó khăn thử thách, kể cả những bách hại. Tuy vậy, họ không phải sợ vì có Chúa ở cùng, có Nước Trời làm sở hữu và nhất là “Thầy đã thắng thế gian” (Ga 15,33). Đây là mạc khải có ý nghĩa định hướng và khai sinh niềm hy vọng. Khi khơi lên niềm hy vọng đó, Chúa Giêsu đã trang bị cho “đoàn con bé nhỏ” đón nhận mọi nghịch cảnh, đương đầu với sự dữ để dấn bước trên con đường thập giá của Con Thiên Chúa. Những ai tin như thế sẽ thấy bình an và vững vàng trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Tuy nhiên, đức tin không phải chỉ là cái nhìn bình an mà còn là khởi điểm và là động lực. Chính niềm tin vào Lời Chúa thúc giục Abraham lên đường và giúp ông cất bước cho đến suốt cuộc đời. Abraham vì thế trở thành mẫu gương sống động của đức tin và được gọi là “cha của những người tin”. Cũng chính trong niềm tin đã khiến con cái Abraham tập họp trong đêm xuất hành vượt qua, như sách Khôn Ngoan gợi lại việc Thiên Chúa giải phóng dân Israel một cách kỳ diệu khỏi ách nô lệ của Ai Cập và đưa họ vào đất hứa, thực hiện những lời đã hứa với các tổ phụ của họ từ ngàn xưa (bđ 1). Cũng chính trong niềm tin ấy mời gọi chúng ta cũng đi vào hành động theo như giáo huấn của Chúa. Từ chìa khoá của đoạn Tin Mừng là “tỉnh thức”, Chúa Giêsu đã dùng những hình ảnh khác nhau để giáo huấn các môn đệ về việc hãy sẵn sàng và tỉnh thức qua hai dụ ngôn để minh hoạ, đó là dụ ngôn “Người đầy tớ” và dụ ngôn “Người quản gia trung thành”.

Trước tiên, trong dụ ngôn “Người đầy tớ” Chúa nói với tất cả các môn đệ là hãy xắn áo đai lưng cho gọn và đèn chong cho sáng, tức là cả đêm ngày luôn ở tư thế làm việc và sẵn sàng. Người Do Thái mặc áo dài lụng thụng, nên khi làm việc vừa phải xắn lên và vừa phải đai lại. Đó cũng là thái độ Chúa đòi dân Chúa khi ăn lễ vượt qua (Xh 12,11). Nó diễn tả ý nghĩa là sẵn sàng lên đường. Còn khi bảo “Hãy chong đèn cho sáng” để diễn tả tư thế người lữ hành đang mong đợi, và khao khát chăm chú vào việc đón Chúa đến. Ở đây Chúa tự ví mình như người chủ đi ăn cưới, chẳng biết lúc nào về, thường vào thời điểm khuya khoắt và bất ngờ không đoán trước được, giống như chúng ta không biết kẻ trộm đến vào lúc nào. Thế nên, người tôi tớ phải kiên trì và trung thành trong tư thế sẵn sàng chờ đợi ông chủ để khi chủ về thì mở cửa ngay cho chủ, và như thế tôi tớ Chúa sẽ được phần thưởng bội hậu.

Câu chuyện sau đây là một minh hoạ cho giáo huấn của Chúa về việc “sẵn sàng và tỉnh thức”.

Những nhà khảo cổ đã đào bới được thành phố Vesure xưa kia bị núi lửa chôn vùi cách đột ngột, người ta thấy những trạng thái trái ngược nhau:

- Có người chết khi đang nhậu nhẹt.
- Có người đang đánh nhau để giành một số tiền.
- Nhưng hình ảnh đẹp nhất là một người lính gác vẫn đứng nghiêm, gươm giáo trong tay với tư thế sẵn sàng.

II. Tỉnh thức và sẵn sàng để chu toàn trách nhiệm trong ánh sáng đức tin

Thắt lưng cho gọn, chong đèn cháy sáng là biểu thị thái độ và cách sống của người biết tỉnh thức và sẵn sàng luôn làm việc và chu toàn trách nhiệm của mình trong ánh sáng đức tin. Một đức tin như vậy mới sống động và tích cực, giống như đức tin của Abraham và của cộng đồng dân Chúa được trình thuật trong các bài đọc Sách Thánh hôm nay.

Trong dụ ngôn “người quản lý trung thành”, là những người có trách nhiệm trong Hội Thánh, Chúa Giêsu muốn căn dặn qua câu trả lời cho Phêrô là họ phải tỏ ra là người quản lý trung thực và khôn ngoan. Không những phải tỉnh thức và sẵn sàng đợi chủ trở về, mà trong khi chờ đợi còn phải phục vụ tôi trai tớ gái cho tươm tất đầy đủ, biết xả kỷ yêu thương, chứ không trục lợi gắt gỏng tàn ác… Kẻ biết ý chủ mà không thi hành sẽ bị loại bỏ và coi như phường bất tín, tức là ra khỏi sản nghiệp dành cho những người có niềm tin. Còn ai hiểu ý chủ ít hơn sẽ không bị phạt nặng bằng.

Chúa đã giáo huấn người môn đệ phải tỉnh thức và sẵn sàng để chu toàn trách nhiệm chờ đón Chúa đến. Như thế đã đủ cho cho chúng ta suy gẫm. Người luôn trung tín giữ mọi điều Người đã hứa, không lời hứa nào đầy đủ hạnh phúc hơn lời Người đã nói với chúng ta trong đức tin. Chính khi gọi chúng ta tin Người, Người đã hứa ban cho chúng ta mọi sự. Abraham đã nhận thấy như vậy và đã tin, vì tin ông đã có một đời sống tích cực như thế. Con cái Itrael cũng đã tin Lời Chúa như thế và đã thi hành chỉ thị của Người. Họ đã được Người đưa vào hứa địa nơi chảy sữa và mật.

Câu chuyện sau đây minh hoạ cho lời giáo huấn của Chúa về việc cần chu toàn trách nhiệm trong khi chờ đợi Chúa đến.

Người ta thuật lại rằng: Một ngày nọ vào năm 1780, bỗng dưng cả vùng tiểu bang Connecticut (Mỹ) bị tối hẳn lại. Ai nấy đều cho rằng đã tới ngày tận thế. Khi ấy hội đồng lập pháp tiểu bang đang họp. Nhiều nghị viên yêu cầu hoãn cuộc họp để họ có thể trở về nhà cùng với gia đình chờ Chúa đến. Nhưng ông chủ tịch nói: “Không biết hôm nay có phải là ngày tận thế hay không, nếu không thì không cần hoãn họp, còn nếu phải thì chúng ta càng cần chu toàn nhiệm vụ hơn nữa. Xin thắp nến lên chúng ta bắt đầu họp”. (Drin Kwater thuật)

III. Tỉnh thức và sẵn sàng là cung cách sống đức tin của Kitô hữu

Niềm tin Kitô giáo cho chúng ta thấy cùng đích đời người là về sống trong Chúa ngang qua cái chết. Nhưng chết cách nào, ở đâu và bao giờ thì không ai có thể lường trước được. Chính vì thế để được hưởng tôn nhan Chúa, được sự sống mới của Chúa Kitô phục sinh sau khi chết, đòi hỏi Kitô hữu phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng. Cung cách này được thể hiện trong cách ăn nết ở hàng ngày, được diễn tả qua thái độ, nếp nghĩ và việc làm của Kitô hữu. Do đó, có thể coi tỉnh thức và sẵn sàng là cung cách sống của Kitô hữu nên nó chi phối và thúc đẩy mỗi người biết sống và làm việc với tinh thần luôn cảnh tỉnh và phản tỉnh để khỏi rơi vào sự mê ngủ tâm linh, chạy theo những giá trị trần thế mà quên đi cứu cánh và mục đích đời Kitô hữu là được sống vĩnh hằng nơi Thiên Chúa.

Để đạt được sự sống vĩnh hằng ấy, người Kitô hữu phải sống tốt đẹp và chu toàn công việc và trách nhiệm được giao phó. Với các hình ảnh dụ ngôn; người tôi tớ thắt lưng, cầm đèn cháy sáng chờ chủ về; người quản lý trung thành trong công việc của mình, giáo huấn của Chúa Giêsu rõ ràng cho chúng ta biết phải làm gì để tỉnh thức và sẵn sàng, đó là chu toàn tốt nhất công việc của mình trong ánh sáng đức tin: từ trách nhiệm gia đình, ngoài xã hội đến bổn phận trong Giáo Hội với tinh thần phục vụ, càng phục vụ họ càng nhận ra Nước Chúa đang đến; càng phục vụ họ càng nên giống Chúa trong tư cách Vương giả của Ngài. Như thế, sự tỉnh thức của người Kitô hữu là ý thức rằng sống là để yêu thương và phục vụ, và đó cũng chính là hạnh phúc đích thực. Thánh Phaolô miêu tả thái độ đó như sau: “… vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, là con cái của ban ngày, chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối. Vậy chúng ta đừng ngủ mê như những người khác, nhưng hãy tỉnh thức và sống tiết độ, hãy mặc áo giáp là đức tin và đức mến, hãy đội mũ chiến là niềm hy vọng ơn cứu độ”.

Ngày nay khoa học, thông tin, và ý thức hệ về con người, về cuộc sống giúp chúng ta hiểu ý Chúa hơn và cũng giúp ta thực hiện lời giáo huấn của Ngài hơn, nên trách nhiệm của chúng ta càng cao hơn. Vì thế, tỉnh táo với các biến cố chung quanh và với các nhu cầu của tha nhân hẳn phải là thái độ của các quản gia trung tín, khôn ngoan trong Giáo Hội, gia đình và xã hội.

Như thế, một Giáo Hội đang ở trong tư thế lữ hành mong đợi Chúa lại đến thì việc đầu tiên phải là một Giáo Hội trong tâm thức sẵn sàng, lên đường, sống vai trò của một Giáo Hội thừa sai. Để thực hiện một cách nào đó dễ dàng, Giáo Hội phải có một lối sống thanh bần, không bám víu lợi lộc trần gian.

Lời Chúa đối với các Kitô hữu hôm nay chính là lời cảnh tỉnh mọi người hãy coi lại cách sống đức tin của mình. Có phải vì quá bận rộn với công ăn việc làm mà quên bổn phận sống niềm tin Kitô giáo, hoặc quá ham mê chạy theo những đam mê phù phiếm của danh lợi, của dòng chảy vật chất mà quên đi những giá trị của Tin Mừng.

Nguyện xin Chúa Giêsu Thánh thể phát huy nơi chúng con tư cách của kẻ đã chịu phép rửa, đã nhận nến sáng trong tay, vừa để đánh dấu ngày cuộc đời chúng con bước vào sự sáng, vừa để nhắc nhở chúng con luôn sống nên con cái sự sáng. Xin Chúa ban ơn đỡ nâng, dìu dắt chúng con suốt thời gian đợi Chúa trở lại, để chúng con luôn là những người tỉnh thức và trung tín cho đến ngày hân hoan gặp Chúa trong Nước Trời.

---------------------------------

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây