TRỞ VỀ (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 90) ------------------------------
Trong một buổi chia sẻ kinh nghiệm sống, một phụ nữ đã kể lại như sau:
Tôi nhớ ngày tôi còn là một thiếu nữ, một lần kia, cha mẹ tôi dắt tôi đi xem một cuốn phim, tựa đề là “Ảo Ảnh Cuộc Đời “.
Phim đó kể lại chuyện một cô gái, không những đã bội bạc, mà còn khinh khi, làm khổ người mẹ đang hết lòng yêu thương và hy sinh cho cô.
Qua nhiều biến cố thăng trầm, cuối cùng, người mẹ đau khổ đó đã chết. Cô gái trở về, thống hối, tiếc thương.
*****
Về nhà hôm ấy, gia đình tôi bàn tán về ý nghĩa của câu chuyện trong phim. Tôi nhớ rất rõ, là tôi đã bực bội phê bình rất to tiếng:
“Bây giờ, mới trở về ăn năn thống hối làm gì nữa, vì mẹ đã chết rồi”.
Tôi thấy mẹ tôi định trả lời, nhưng cha tôi dùng ánh mắt, ngăn chận mẹ tôi lại. Cha tôi nói:
Không có sự trở về nào là trễ trong tình thương con ạ”.
Thú thực, ngày đó tôi không hiểu gì nhiều, về câu trả lời của cha tôi. Nhưng bây giờ, tôi đã là mẹ, tôi mới thấm thía ý nghĩa của lời đó. Chính câu nói ấy đã giúp tôi luôn luôn sẵn sàng yêu thương tha thứ cho con cái của tôi.
Phim này cho chúng ta hình ảnh cuộc đời, như một dòng nước tuôn chảy từ trên xuống dưới.
Cha mẹ yêu thương con cái, không mong gì từ con cái. Chỉ cầu mong cho con mình đầy đủ. Chỉ cầu mong cho con mình được khỏe mạnh, được vui tươi, được hạnh phúc, được nên người tốt, được hữu ích cho cuộc đời nó, và cho xã hội, được sao cho gia đình nó ấm cúng, đạo hạnh, tử tế, là cha mẹ vui lòng rồi.
*****
Tình yêu thương cao cả vô vị lợi đó, chính là hình ảnh lu mờ của tình yêu Thiên Chúa dành cho con người.
Khi chúng ta sống ngay lành, khi chúng ta sống thánh thiện, chúng ta không giúp ích gì, hay tăng thêm một chút gì cho Thiên Chúa.
Nhưng khi chúng ta lầm lỗi, chính là lúc chúng ta làm phiền lòng Người, chỉ vì Chúa yêu thương chúng ta. Những lúc đó, Chúa luôn mong mỏi chúng ta trở về.
Chúa nói: “Hãy để cà hai cứ lớn lên cho đến mùa gặt” (Matthêu 13,30).
Cả hai ở đây, là có lùn và lúa tốt, người lành thánh và kẻ tội lỗi.
Chúa muốn nói lên lòng kiên nhẫn chịu đựng của Người trước lỗi lầm của chúng ta. Chúa ghét tội, nhưng lại yêu mến tội nhân, vì họ còn có thể thống hối, để được tha thứ.
Nhưng, Chúa kiên nhẫn chịu đựng, là để giải thoát, chứ không phải để dung túng cho chúng ta.
Vậy, trong cuộc đời làm con Chúa, đừng bao giờ chúng ta ngã lòng hay thất vọng, vì “với tình thương không bao giờ là quá muộn”, chỉ cần chúng ta biết mở rộng cõi lòng, để yêu thương, để hoán cải, và để ao ước nên trọn lành.
Lạy Chúa, xin cho con biết mở rộng cõi lòng với những người chung quanh, nhất là những người thân yêu, trong những giao tiếp hằng ngày.
Xin giúp cho con, mỗi khi thấy mình lầm lỗi, biết ăn năn thống hối, biết trở về với Chúa.
Xin cho con luôn xác tín rằng: Chúa luôn đồng hành với con trong tình yêu. Và đối với Chúa, không có lúc nào là quá muộn cả. Nhưng bất cứ lúc nào, cũng đều có thể bắt đầu lại trong hy vọng và trong tin yêu. Amen.