1. Vấn đề quan trọng nhất đang đặt ra cho tôi lúc này là thái độ trước những thử thách.
Bởi vì thực tế lúc này của tôi là đang chơi vơi giữa muôn vàn khốn khổ, mà tôi gọi là thử thách.
2. Những khốn khổ đó ập tới, chứ tôi đâu có chọn.
Tôi xin Chúa xót thương tôi, thì Chúa chỉ trả lời: “Hãy vượt qua thử thách nhờ Đức Mẹ.”
3. Vâng ý Chúa, tôi van xin Đức Mẹ giúp tôi, thì tôi được Đức Mẹ an ủi một cách dịu dàng tha thiết:
“Con ơi, bị thử thách là con đường Chúa Giêsu đã đi, để cứu loài người. Chịu thử thách cũng là con đường Mẹ phải vượt qua, để cứu nhân loại, trong đó có con.”
4. Con đường thử thách là con đường tất yếu phải đi, để về Thiên Đàng.
5. Con hãy cùng với Chúa Giêsu và Mẹ vượt qua con đường đó. Con không vượt qua một mình, nhưng hãy vượt qua cùng với Mẹ và Chúa Giêsu.
6. Trên con đường thử thách, tôi đã nếm nhiều vị đắng của thân phận con người, nhưng nhờ Đức Mẹ, tôi cảm nhận những vị đắng đó lại có chất an thần do tình yêu xót thương của Chúa.
7. Chúa cho tôi hiểu những lợi ích của con đường thử thách:
Nào là để thanh luyện, Nào là để đào tạo, Nào là để cứu giúp người khác.
8. Đề cập đến việc vượt qua con đường thử thách, để cứu người khác, tôi sực nhớ tới Cha Phanxicô Xaviê Trương Bửu Diệp.
Ngài vượt qua con đường thử thách bằng sự Ngài tự nguyện chết thay cho đoàn chiên.
9. Gương sáng đó của Ngài soi sáng cho tôi hãy biết chết thay cho những kẻ thuộc về mình.
10. Có nhiều cách chết thay cho kẻ khác. Chúa Thánh Thần sẽ dạy cụ thể. Quan trọng là chết thay một cách thực sự. Chứ nếu chỉ là biểu diễn, thì sẽ mất hết mọi công phúc.
11. Hiện giờ, trong đạo ngoài đời, không thiếu những người tự nguyện chết thay cho kẻ khác. Họ làm việc đó một cách âm thầm, coi đó như một ơn gọi Chúa tặng ban, chỉ cần Chúa thấy mà thôi.
12. Và họ coi đó như là một thái độ cầu nguyện.
13. Xin hết lòng cảm ơn những ai đang cầu nguyện cho tôi như vậy.
14. Riêng tôi, tôi tận tình cầu chúc ơn đó cho mọi người dịp lễ Phục Sinh này.
Phục Sinh như vậy là vượt qua con đường thử thách.
15. Nhưng tôi rất yếu đuối, nên tôi thường thầm cầu nguyện theo bài hát quen thuộc này.
“Xin thương đỡ nâng con suốt cuộc đời, vì ngoài Chúa con đâu có ai nương nhờ. Chúa biết con đây bao yếu đuối. Đường đời muôn gian nguy giăng lối. Chúa là đường dẫn soi trên trần. Xin dắt dìu về ánh Thiên Nhan.
Chúa biết tâm tư con héo úa. Ngày và đêm con kêu van Chúa. Chúa là nguồn sáng tươi hy vọng. Xin cứu hồn khỏi chốn hư vong.
Hãy giúp con kiên trung đoan hứa. Trọn đời con xin dâng hiến Chúa. Dưỡng nuôi con sống trong thánh tịnh. Kính tiến Người bài hát tôn vinh.”
16. Như vậy, đời tôi đang được trở thành lời cầu nguyện dâng lên Chúa. Một lời cầu không hệ tại số lượng, mà hệ tại ở phẩm chất, nhờ vâng phục thánh ý Chúa mà vượt qua con đường thử thách. 17. Một điều quan trọng tôi không bao giờ quên, đó là khi vượt qua con đường thử thách, bao giờ tôi cũng ôm chặt lấy Đức Mẹ, để cùng với Mẹ, tôi đón nhận ơn khôn ngoan của Chúa Thánh Thần. 18. Đúng là phải có ơn khôn ngoan của Chúa Thánh Thần, tôi mới biết ứng xử với những thử thách. 19. Đối với tôi, hầu như ngày nào cũng có thử thách mới, do xác thịt, do thế gian, nhất là do ác quỷ. Nhờ Chúa Thánh Thần, tôi sẽ tỉnh táo nhận ra, để biết tránh được những lựa chọn tự gây ra hậu quả khủng khiếp cho mình và cho bao người khác. Với tâm tình trên đây, tôi cúi mình đón nhận phép lành Phục Sinh của Chúa.