1. Bao giờ cũng vậy, khi tình hình trở nên phức tạp, tôi lại nghe Hội Thánh nhắn nhủ các người tin theo Chúa: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện.”
“Hãy tỉnh thức và cầu nguyện” đó là Lời Chúa.
2. Thời điểm này, Lời Chúa “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện” đang vang dội tha thiết trong các lương tâm. Lý do là vì: “Ngày kinh hoàng đang như một chiếc lưới bất thần chụp xuống mọi người.” (Lc 21,34b)
3. Lưới Trời, đó là hình ảnh chính Chúa Giêsu đã dùng. Lưới trời đã chụp xuống, thì không ai thoát được. Nhưng Chúa cho biết, những ai tỉnh thức và cầu nguyện, sẽ được Chúa cứu.
4. Những lời cảnh báo trên đây đang làm cho tôi vừa sợ, vừa hy vọng.
5. Tôi sợ, khi nhìn thời sự lúc này đang như tạo nên một chiếc lưới trời chụp xuống khắp nơi, gây tang tóc.
6. Nhưng tôi hy vọng, khi thấy lưới trời đó cũng có thể trở thành lưới tình thương.
7. Xưa, Chúa cho tiên tri Giêrêmia thấy số phận của một người, của một địa phương, của một dân tộc, đều ở trong tay Chúa, như nắm đất trong tay thợ gốm.
8. Nay, bằng nhiều cách, Chúa cũng đã và đang nhắc bảo tôi là số phận của tôi nằm trong tay Chúa. Cho dù tôi có tội lỗi tới đâu, Chúa vẫn có thể làm cho tôi trở thành con người sám hối, trở về với Chúa.
9. Nhưng, Chúa đòi tôi một điều để được Chúa cứu, đó là hãy tỉnh thức và cầu nguyện.
Đúng là như vậy.
10. Tỉnh thức và cầu nguyện, đó là cách tôi đón nhận và cho đi. Tôi thường đơn giản hóa đời sống đạo của tôi trong từ phục vụ. Một là biết cảm ơn những người phục vụ tôi. Hai là biết khiêm tốn phục vụ những người khác. Nghĩa là biết đón nhận và biết cho đi.
11. Tới đây, tôi nhớ tới người cha mến thương của tôi, tức là Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Tôi được hạnh phúc gặp gỡ Ngài rất nhiều lần.
12. Lần nào cũng vậy, Ngài rất chăm chú lắng nghe những gì tôi chia sẻ với Ngài, trong các lãnh vực đời đạo, như Triết học, Giáo phụ học, Tu đức, Mục vụ, Truyền giáo.
13. Và lần nào cũng vậy, Ngài vẫn chia sẻ cho tôi những vui buồn và hy vọng của Ngài trong cương vị Giáo Hoàng.
14. Đón nhận và cho đi, đó là hai điều Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã dành cho tôi một cách hồn nhiên và thắm thiết.
15. Từ những cảm nghiệm trên đây, tôi có một kết luận, đó là Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đúng là con người tỉnh thức và cầu nguyện.
16. Tôi xin cầu chúc mọi người hãy trở thành con người tỉnh thức và cầu nguyện.
Xin mọi người cũng thương cầu nguyện cho tôi được luôn là con người tỉnh thức và cầu nguyện.
17. Qua kinh nghiệm cuộc sống, tôi thấy nhờ tỉnh thức và cầu nguyện, tôi mới biết phân định tốt xấu, và mới biết có những chọn lựa ứng xử thường ngày.
18. Nhưng tỉnh thức và cầu nguyện đâu có là chuyện dễ. Đối với tôi, đó là những việc phải nhờ ơn Chúa Thánh Thần, Đức Mẹ và Thánh Giuse.
19. Thú thực là: tự sức mình, tôi không tỉnh thức và cầu nguyện được như Chúa dạy. Chính Chúa đã đánh thức tôi và cầu nguyện trong tôi.
20. Chúa đánh thức tôi bằng nhiều cách, qua nhiều người. Chúa cầu nguyện trong tôi nhờ Thánh Thần Chúa trong Hội Thánh của Người.
21. Một câu Chúa phán xưa với ông Nicôđêmô sẽ tóm tắt việc Chúa đang làm nơi tôi: “Gió thổi, mà con không biết đến từ đâu và đi về đâu. Cũng vậy, Thánh Thần Chúa can thiệp vào đời con một cách nhiệm mầu nhờ ơn thánh.” (Ga 3,8) Tôi hết lòng cảm tạ Chúa. Tôi được an tâm sống những ngày còn lại. Alleluia.