NHẬT KÝ LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA Phấn II: số 151-300

Chủ nhật - 25/06/2017 10:46
NHẬT KÝ LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA Phấn II: số 151-300
NHẬT KÝ LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA Phấn II: số 151-300


151      + Một lần kia, lúc tôi đang ở trong nhà bếp với chị N., [1] chị có phần khó chịu đối với tôi, và như một hình phạt, chị ra lệnh cho tôi phải ngồi trên bàn trong lúc chị vất vả tiếp tục làm các việc lau chùi, rửa ráy. Đang khi tôi ngồi như vậy, các chị khác đi qua và rất ngạc nhiên khi thấy tôi ngồi trên bàn và mỗi người bình luận một câu. Chị này bảo rằng tôi là đồ lười, chị khác thì nói: “Thứ kỳ cục!”. Lúc đó, tôi mới là một thỉnh sinh. Các chị khác lại nói: “Chị ta rồi sẽ ra thứ nữ tu gì đây?”. Tuy nhiên, tôi vẫn không xuống khỏi bàn vì chị N. nhân danh đức vâng lời [2] ra lệnh cho tôi ngồi như thế đến khi nào chị cho xuống mới thôi. Thực vậy, chỉ mình Chúa biết việc ấy đòi phải có bao nhiêu hành vi bỏ mình. Tôi tưởng mình xấu hổ mà chết mất. Thiên Chúa vẫn thường để những điều như thế xảy ra để huấn luyện con người nội tâm của tôi, nhưng Người cũng bù đắp nỗi nhục nhã ấy bằng một an ủi lớn lao. Trong giờ chầu phép lành hôm ấy, tôi được nhìn thấy Chúa trong vẻ đẹp đẽ vô cùng. Chúa Giêsu nhìn tôi một cách từ ái và phán: Ái nữ của Cha, con đừng sợ đau khổ; Cha ở với con.

152      Một lần kia, tôi phải trực đêm, [3] tâm trí hết sức ưu tư về việc vẽ bức hình, tôi không biết phải theo đường nào vì lúc nào người ta cũng ra sức thuyết phục tôi rằng tất cả điều ấy chỉ là ảo tưởng. Đàng khác, một vị linh mục lại nói có lẽ Thiên Chúa muốn được thờ phượng qua bức hình này và do đó, tôi phải gắng liệu mà nhờ vẽ. Trong lúc đó, linh hồn tôi cực kỳ uể oải. Khi vào nhà nguyện nhỏ, tôi gục đầu sát vào nhà tạm, gõ cửa và (73) thân thưa: “Lạy Chúa Giêsu, xin nhìn đến những khó khăn kinh khủng về việc vẽ bức hình mà con đang phải gánh chịu”. Và tôi nghe một tiếng nói từ nhà tạm: Ái nữ của Cha, những đau khổ của con sẽ không còn lâu nữa đâu.

153      Một ngày kia, tôi nhìn thấy hai con đường. Một con đường thênh thang, đầy cát mịn và hoa lá, tràn đầy lạc thú, tiếng nhạc, và mọi trò tiêu khiển. Người ta đi lại trên con đường ấy, múa hát và vui vẻ. Họ đã đi đến cùng đường mà không biết. Và ở cuối con đường này là một vực thẳm kinh khủng; tức là hoả ngục. Các linh hồn sa xuống đó một cách mù quáng; họ đi thế nào thì sa xuống đó như vậy. Và con số ấy rất đông, không thể đếm xuể. Tôi còn nhìn thấy một con đường nữa, đúng ra là một nẻo hẹp, rải rác đầy gai góc và đá sỏi; những người đi trên con đường này khóc lóc vì đủ loại đau thương ập xuống trên họ. Một số người ngã xuống trên đá sỏi, nhưng lập tức đứng dậy và tiếp tục đi. Ở cuối con đường này là một khu vườn lộng lẫy chan chứa mọi hạnh phúc, và tất cả các linh hồn này đều được vào nơi ấy. Ngay lúc đó, họ quên hết mọi đau thương của mình.

154      Một lần kia, khi có một giờ chầu tại tu viện các nữ tu dòng Thánh Gia, [4] chiều tối, tôi cùng với một chị khác đi sang đó. Ngay khi tôi vừa vào nhà nguyện, sự hiện diện của Chúa ngập tràn linh hồn tôi. Tôi thầm thĩ cầu nguyện như thường lệ. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy Chúa và Người phán với tôi: Con hãy biết nếu con thờ ơ với việc vẽ bức hình và toàn bộ công cuộc của Lòng Thương Xót, con sẽ phải trả lẽ vì rất đông các linh hồn trong ngày phán xét. Sau những lời của Chúa, một nỗi sợ hãi tràn ngập linh hồn tôi, và sự kinh hoàng chộp bắt tôi. Tôi cố gắng hết sức nhưng không sao trấn tĩnh được. Những lời này vang vọng bên tai tôi: như vậy, trong ngày phán xét, không những tôi phải trả lẽ về bản thân, mà còn về các linh hồn khác nữa. Những lời này xé nát tâm hồn tôi. Khi về đến nhà, tôi đến với Chúa Giêsu Nhỏ, [5] sấp mình xuống trước Thánh Thể và thân thưa với Chúa: “Con sẽ làm hết sức mình, nhưng nài xin Chúa luôn luôn ở với con và ban sức mạnh cho con thực thi thánh ý Chúa; vì Chúa có thể làm được mọi sự, trong khi tự sức mình, con không làm được gì”.

155      (75) + Điều xảy ra là ít lâu nay, nhiều lúc trong linh hồn tôi cảm nghiệm có một linh hồn nào đó đang cầu nguyện cho tôi; và tương tự, tôi cũng cảm thấy trong linh hồn có một linh hồn nào đó cần tôi cầu nguyện, mặc dù họ không ngỏ lời với tôi về điều ấy. Đó là một cảm giác bồn chồn, như thể có ai đó đang gọi tôi; và khi tôi cầu nguyện, tôi được bình an trở lại.

156      + Một lần kia, tôi khao khát được rước Chúa, nhưng vì một nghi nan, nên tôi không hiệp lễ. Tôi rất khổ não vì điều này. Dường như tâm hồn tôi vỡ ra vì nỗi đau đớn. Khi tôi bắt đầu làm việc, tâm hồn tôi tràn ngập nỗi cay đắng, Chúa Giêsu thình lình đứng bên cạnh tôi và phán: Ái nữ của Cha, con đừng bỏ hiệp lễ trừ khi biết rõ sự sa ngã của con thật nghiêm trọng; ngoài ra, đừng để nỗi nghi nan nào cản ngăn con hiệp nhất với Cha trong mầu nhiệm tình yêu của Cha. Những lỗi nhỏ mọn của con sẽ biến mất trong tình yêu Cha như một mẩu rơm được ném giữa hoả lò khổng lồ. Con hãy biết rằng con làm cho Cha đau khổ rất nhiều khi không tiếp nhận Cha trong giờ hiệp lễ.

157      + Vào buổi tối, khi vào nhà nguyện nhỏ, tôi nghe những lời này trong linh hồn: Ái nữ của Cha ơi, con hãy suy nghĩ về những lời này: “Trong cơn xao xuyến bồi hồi, Người cầu nguyện càng khẩn thiết hơn” (Lc 22,44). Khi tôi bắt đầu suy kỹ hơn về những lời này, rất nhiều ánh sáng đã tràn vào linh hồn tôi. Tôi biết chúng ta cần phải kiên bền trong cầu nguyện, và thường thì phần rỗi chúng ta tuỳ thuộc vào lời cầu nguyện khó khăn ấy.

158      + Khi tôi ở Kiekrz [1930] để thay cho một chị [6] tại đó trong một thời gian ngắn, vào buổi chiều, tôi đi dạo trong vườn và dừng lại bên bờ hồ; tôi đứng đó một hồi lâu nhìn ngắm cảnh vật chung quanh. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy Chúa Giêsu bên cạnh, và Người âu yếm nói với tôi: Tất cả đây Cha đã tạo dựng cho con, hỡi Bạn Tình của Cha; con hãy biết rằng mọi vẻ đẹp này chẳng là gì nếu sánh với những gì Cha đã chuẩn bị cho con trong cõi đời đời. Linh hồn tôi tràn ngập an ủi đến nỗi tôi lưu lại đó cho đến tận chiều tối, nhưng với tôi dường như chỉ là một thoáng giây phút ngắn ngủi. Hôm ấy là ngày rảnh rỗi tôi được dành làm ngày tĩnh tâm, [7] (75) thành ra tôi được tự do cầu nguyện. Ôi, Thiên Chúa nhân lành vô cùng đeo đuổi chúng ta một cách từ ái biết bao! Điều thường xảy ra là Thiên Chúa đã ban cho tôi những hồng ân lớn lao nhất vào những lúc bất ngờ nhất.

159      + Ôi Bánh Thánh vì con chịu giam hãm trong chén vàng,

            Ước chi băng qua hoang mạc lưu đày lớn rộng này

            Mà con vẫn trong sạch, nguyên tuyền, và vô tì vết;

            Ôi, xin ban cho con ơn ấy nhờ quyền năng tình yêu Chúa

            Để điều này trở thành sự thật.

            Ôi Bánh Thánh, xin nhận lấy linh hồn con làm nơi cư ngụ,

            Ôi tình yêu thương tinh ròng nhất của Trái Tim Chúa!

            Xin đẩy lùi bóng tối bằng sự rạng ngời của Chúa.

                Xin đừng t chi ơn thánh Chúa cho mt linh hn khiêm nhượng.

            Ôi Bánh Thánh, niềm hoan lạc của cả thiên đàng,

            Mặc dù vẻ đẹp của Chúa bị che khuất

            Và được gói gọn trong một miếng bánh nhỏ,

            Nhưng đức tin mãnh liệt vẫn xé được bức màn.

Về đầu trang

160      + Ngày thập tự chinh, [8] ngày mồng 5 trong tháng, tình cờ trùng vào ngày thứ Sáu tuần Thánh. Đây là ngày tôi được chầu Chúa Giêsu. Bổn phận của tôi là đền tạ mọi xúc phạm và các hành vi bất kính với Chúa, hôm nay cũng phải cầu nguyện để đừng xảy ra một tội phạm thánh nào. Hôm nay, linh hồn tôi bừng cháy một tình yêu đặc biệt đối với Thánh Thể. Dường như tôi đã được biến thành một ngọn lửa cháy phừng. Lúc tôi sắp rước lễ, một Bánh Thánh thứ hai sà xuống tay áo vị linh mục khiến tôi không biết phải rước Bánh Thánh nào. Tôi ngần ngừ một lúc, linh mục khó chịu dùng tay ra dấu bảo tôi rước lễ. Khi tôi rước Bánh Thánh linh mục trao cho, Bánh Thánh kia lại sà vào tay tôi. Vị linh mục đi theo rào quanh bàn thờ tiếp tục cho hiệp lễ, đang lúc đó, tôi giữ Chúa Giêsu trong bàn tay. Khi linh mục trở lại gần đến, tôi nâng Bánh Thánh lên để ngài đặt vào chén thánh, bởi vì tôi đã rước Bánh Thánh thứ nhất và chưa nuốt xong nên không sao nói cho ngài biết Bánh Thánh kia đã sà xuống trước. Đang lúc cầm Bánh Thánh trong tay, (76) tôi cảm nghiệm một tình yêu mãnh liệt đến nỗi suốt ngày hôm ấy không thể ăn uống được và các giác quan chưa trở lại bình thường. Tôi được nghe những lời này từ Bánh Thánh: Cha ước ao được ngự nơi bàn tay, chứ không phải chỉ trong tâm hồn con mà thôi. Lúc đó, tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng. Nhưng khi vị linh mục đến gần lần kế tiếp, tôi chỉ còn thấy Bánh Thánh mà thôi.

161      Lạy Mẹ Maria, Trinh Nữ Vô Nhiễm,

            Trái Tim Mẹ như pha lê tinh tuyền,

            Mẹ là sức mạnh của con, ôi mũi neo kiên vững!

            Mẹ là khiên thuẫn, bảo vệ cho con tim yếu đuối này.

            Lạy Mẹ Maria, Mẹ tinh tuyền, tinh tuyền khôn sánh;

            Vừa là Trinh Nữ, vừa là Hiền Mẫu,

            Mẹ xinh đẹp như vầng dương, không chút bợn nhơ,

            Và linh hồn Mẹ thật không gì sánh được.

            Vẻ đẹp của Mẹ làm ngây ngất ánh mắt Đấng Ba-Lần-Thánh.

            Người đã xuống thế, lìa bỏ ngai cửu trùng vĩnh cửu,

            Và mặc lấy Thịt Máu của Trái Tim Mẹ

            Nằm gn trong Lòng Đồng Trinh ca M sut chín tháng tri.

            Lạy Mẹ Đồng Trinh, tinh tuyền hơn mọi bông huệ,

            Trái Tim Mẹ là nhà tm đu tiên nơi trn thế cho Chúa Giêsu.

            Chỉ vì không đâu thẳm sâu hơn lòng khiêm nhượng của Mẹ

            Mẹ được nâng cao trên mi ca đoàn thiên thn và toàn th các thánh.

            Lạy Mẹ Maria, Từ Mẫu ngọt ngào của con,

            Con dâng lên Mẹ hồn xác, và trái tim nghèo khó của con.

            Mẹ hãy là người bảo vệ cuộc đời con,

            Nhất là trong gi lâm t, trong cuc chiến cui cùng ca con.

162      (77) J.M.J. Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa

Ngày 1 tháng 1 năm 1937

            Biểu đồ kiểm soát nội tâm. Điều dốc lòng đặc biệt - kết hợp với Chúa Kitô Nhân Lành. Thực hành: thinh lặng nội tâm, giữ trọn luật thinh lặng.

Lương Tâm

Tháng Giêng:  Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 41, sa ngã 4.

                        Lời than thở: Nhưng Chúa Giêsu vẫn im lặng.

Tháng Hai:      Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 36, sa ngã 3.

                        Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa.

Tháng Ba:                   Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 51, sa ngã 2.

                        Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin làm cho tim con cháy lên tình mến.

Tháng Tư:                   Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 61, sa ngã 4.

                        Lời than thở: Với Chúa, tôi có thể làm được mọi sự.

Tháng Năm:    Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 92, sa ngã 3.

                        Lời than thở: Sức mạnh của tôi là ở nơi Danh Chúa.

Tháng Sáu:      Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 64, sa ngã 1.

                        Lời than thở: Tất cả cho Chúa Giêsu.

Tháng Bảy:      Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 62, sa ngã 8.

                        Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin hãy nghỉ ngơi trong lòng con.

Tháng Tám:    Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 88, sa ngã 7.

                        Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết...

Tháng Chín:    Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 99, sa ngã 1.

            Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin hãy giấu con trong Trái Tim Chúa.

Tháng Mười:   Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng 41, sa ngã 3.

                        Lời than thở: Lạy Mẹ Maria, xin hợp nhất con với Chúa Giêsu.

Tháng Mười Mt:       Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng, sa ngã.

                        Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin dủ lòng thương xót!

Tháng Mười Hai:       Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng.

                        Chiến thắng, sa ngã.

                        Lời than thở: Xin chúc tụng Bánh Thánh sống động!

163      (78)                  Năm 1937

Những Viopệc Tổng Quát

            + Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi Cực Thánh! Bao nhiêu lần hít thở, bao nhiêu lần nhịp tim đập, bao nhiêu lần dòng máu luân chuyển trong cơ thể con là bấy nhiêu ngàn lần con muốn tôn vinh Lòng Thương Xót Chúa.

            + Lạy Chúa, con mun hoàn toàn được biến đi trong Lòng Thương Xót ca Chúa và tr nên hình nh sng đng ca Chúa! Ước gì tình thương khôn dò, ưu phm vĩ đi nht trong các ưu phm ca Chúa, trào thông qua trái tim và linh hn con mà đến vi người lân cn ca con.

            Xin giúp con, lạy Chúa, cho mắt con biết xót thương để con không bao giờ nghi ngờ hay xét đoán theo bề ngoài, nhưng chỉ tìm kiếm những vẻ đẹp nơi linh hồn những người chung quanh, và đến để trợ giúp họ.

            Xin giúp con, lạy Chúa, cho tai con biết xót thương để con biết lắng nghe những nhu cầu của người lân cận và đừng lãnh đạm trước những đau đớn và than van của họ.

            Xin giúp con, lạy Chúa, cho lưỡi con biết xót thương đ con không bao giờ nói li tiêu cc v người lân cn, nhưng biết an i và tha th cho mi người.

            Xin giúp con, lạy Chúa, cho tay con biết xót thương và đầy tràn những việc tốt lành để con chỉ biết mưu ích cho người lân cận, và gánh vác những việc khó khăn nhọc nhằn hơn.

            Xin giúp con, lạy Chúa, cho chân con biết xót thương để con biết thắng vượt nỗi mệt nhọc và chán nản của bản thân mà mau mắn giúp đỡ người lân cận. Nghỉ ngơi thực sự của con là phục vụ người khác.

            Xin giúp con, lạy Chúa, cho tim con biết xót thương để con biết cảm nghiệm mọi nỗi tân toan của người lân cận. Con sẽ không khước từ trái tim trước bất cứ ai. Con sẽ thành tâm cả với những người mà con biết sẽ phụ lòng thành của con. Con sẽ tự khoá mình trong Trái Tim hay thương của Chúa. Con sẽ gánh chịu khốn khó của mình trong thinh lặng. Lạy Chúa, chớ gì Lòng Thương Xót Chúa hãy ngự trị nơi con.

            + Chính Chúa truyền cho con phi thc hành ba cp đ xót thương. Th nht: hành vi xót thương, thuc bt c hình thc nào. Th hai: ngôn t xót thương - nếu không th thc hin hành vi xót thương, con s giúp đ bng li nói. Th ba: cu nguyn - nếu không th t lòng xót thương bng vic làm hay li nói, con vn luôn có th thc hin được bng li cu nguyn. Li cu nguyn ca con s đến được c nhng i con không sao đến được bng thân xác.

            Ôi! Lạy Chúa Giêsu, xin biến đổi con trong Chúa vì Chúa có thể làm được mọi sự.

[bốn trang để trắng] [9]

164      (83) +J.M.J                  Warsaw, 1933

Kỳ Thử Trước Vĩnh Thệ [10]

            Khi biết sắp sửa được vào kỳ thử, tim tôi rộn ràng niềm vui vì nghĩ đến hồng ân bao la, tức là được vĩnh thệ. Tôi đến trước Thánh Thể và khi đắm mình trong lời kinh tạ ơn, tôi đã được nghe những lời sau đây trong tâm hồn: Con nhỏ của Cha, con là niềm vui của Cha, là niềm an ủi của Trái Tim Cha. Cha ban cho con những hồng ân nhiều tuỳ sức con có thể lãnh nhận. Mỗi khi muốn Cha được hạnh phúc, con hãy nói cho thế giới biết về Lòng Thương Xót bao la khôn dò của Cha.

165      Một vài tuần lễ trước, tôi đã được nghe biết về kỳ thử, tôi ghé vào nhà nguyện một lúc và Chúa Giêsu phán bảo tôi: Lúc này các bề trên đang quyết định cho nữ tu nào sẽ được tuyên khấn trọn đời. Không phải mọi nữ tu đều được lãnh nhận hồng ân này, nhưng đó là vì lỗi của họ. Ai không lợi dụng những ơn nhỏ sẽ không được lãnh nhận những ơn lớn. Còn với con, hỡi con nhỏ của Cha, hồng ân này sẽ được ban cho con. Linh hồn tôi choáng ngợp trong ngạc nhiên sướng vui, vì trước đây ít ngày một chị đã đến nói với tôi: “Này chị, chị sẽ không được dự kỳ thử thứ ba này đâu. Chính tôi sẽ liệu cho chị không được nhận vĩnh thệ đâu”. Tôi không nói gì với chị ấy, nhưng cảm thấy một nỗi đau đớn khủng khiếp, tuy nhiên, tôi cố gắng giấu kín hết sức.

            Ôi Chúa Giêsu, những đường lối của Chúa thật diệu kỳ biết bao!

            Giờ đây, tôi đã thấy con người tự sức chẳng thể làm được gì vì tôi đã được dự kỳ thử - như Chúa Giêsu đã báo cho biết.

166      Trong cầu nguyện, tôi luôn tìm được ánh sáng và sức mạnh cho tâm trí mặc dù có những giờ phút thật rầy rà và đau đớn, đôi khi khó mà tưởng tượng được những điều này lại có thể xảy ra trong một tu viện. Thật lạ kỳ, Thiên Chúa nhiều khi lại tha phép cho xảy ra, nhưng luôn luôn để làm sáng tỏ hoặc vun trồng nhân đức nơi một linh hồn. Đó là nguyên nhân của những cuộc thử thách.

167      (84) Hôm nay [tháng 11 năm 1932], tôi đã đến Warsaw để dự kỳ thử thứ ba. Sau khi gặp gỡ thân mật các bề trên yêu quý, tôi ghé vào nhà nguyện nhỏ một lúc. Bỗng nhiên, sự hiện diện của Chúa chiếm đoạt linh hồn tôi, và tôi được nghe những lời này: Ái nữ của Cha ơi, Cha ước mong trái tim con sẽ được đào luyện theo gương Trái Tim từ ái của Cha. Con phải được thấm nhuần Lòng Thương Xót của Cha.

Mẹ Giám Tập [Margaret] yêu quý

            Liền hi tôi đã tham d tun tĩnh tâm năm nay chưa, và tôi thưa li - chưa. “Thế thì trước tiên ch phi tĩnh tâm ít là ba ngày”.

            Xin cám tạ Chúa, tại Walendow [11] đang tổ chức tuần tĩnh tâm tám ngày và tôi có thể tham dự. Nhưng những khó khăn lại nổi lên về việc tôi tham dự cuộc tĩnh tâm ấy. Một chị kia ra sức chống đối việc tôi tham dự và [dường như] tôi không được đi nữa. Sau bữa tối, tôi lên nhà nguyện để chầu năm phút. Thình lình tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu, Người phán với tôi: Ái nữ của Cha ơi, Cha đang chuẩn bị nhiều ơn thánh cho con lãnh nhận trong tuần tĩnh tâm sẽ bắt đầu vào ngày mai. Tôi thưa lại: “Lạy Chúa Giêsu, cuộc tĩnh tâm đã khai mạc rồi nhưng con không được đi”. Chúa phán với tôi: Con hãy sẵn sàng, bởi vì ngày mai con sẽ bắt đầu tĩnh tâm. Về việc đi của con, Cha sẽ sắp đặt với các bề trên. Và ngay lúc ấy, Chúa Giêsu liền biến đi.

            Tôi bắt đầu tự hỏi không biết việc ấy xảy ra như thế nào. Nhưng sau đó một lúc, tôi vứt bỏ những tư tưởng ấy và chuyên chú cầu nguyện, nài xin Chúa Thánh Thần ban ánh sáng để thấy được tất cả nỗi đớn hèn của mình. Một lúc sau, tôi rời nhà nguyện nhỏ đi lo các việc phận sự. Ngay lúc ấy, Mẹ Tổng Quyền [Michael] gọi tôi lại và nói: “Này chị, hôm nay chị sẽ đi Walendow với Mẹ Valeria để ngày mai có thể bắt đầu tĩnh tâm ngay. May là Mẹ Valeria tình cờ ở đây và chị em có thể đi với nhau được rồi”. Chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ, tôi đã có mặt ở Walendow. Trong lòng tôi hồi tưởng và nhận ra chỉ mình Chúa Giêsu mới có thể an bài các việc như vậy mà thôi.

168      (85) Khi người chị em đã mạnh mẽ chống đối việc tôi tham dự tĩnh tâm nhìn thấy tôi, chị tỏ vẻ ngạc nhiên và bất mãn. Không để ý đến điều ấy, tôi chào chị một cách thân ái rồi đi viếng Chúa để tìm biết phải sống tuần tĩnh tâm này thế nào.

169      Cuộc chuyện vãn giữa Chúa và tôi trước cuộc tĩnh tâm. Chúa Giêsu cho tôi biết cuộc tĩnh tâm này hơi khác với những lần tĩnh tâm khác. Con hãy cố gắng duy trì sự bình an sâu xa về những cuộc tiếp xúc giữa con với Cha. Cha sẽ cất hết mọi nghi nan trong vấn đề này. Cha biết con an tâm khi Cha đang nói với con, nhưng ngay khi Cha ngưng nói, con lại bắt đầu moi tìm những hoài nghi. Nhưng Cha muốn con biết rằng Cha sẽ củng cố linh hồn con đến độ dù con muốn ưu tư đi nữa, điều đó cũng không tuỳ ở sức con. Như một bằng chứng cho thấy chính Cha đang nói với con đây, vào ngày thứ hai trong tuần tĩnh tâm, con hãy đến xưng tội với vị linh mục giảng phòng; con hãy đến gặp ngài ngay sau giờ giảng và trình bày cho ngài mọi nghi nan của con về Cha. Cha sẽ trả lời cho con qua môi miệng của ngài, và sau đó những nỗi sợ hãi của con sẽ tan biến. Trong tuần tĩnh tâm này, con hãy giữ thinh lặng thật kỹ lưỡng như thể không có sự gì chung quanh. Con hãy nói với Cha và với cha giải tội của con; và chỉ xin các bề trên của con các việc hãm mình mà thôi. Tôi cảm nhận được một niềm vui mênh mang vì Chúa đã tỏ lòng nhân ái đối với tôi và đã hạ xuống vì tôi.

170      Ngày thứ nhất trong tuần tĩnh tâm. Tôi cố gắng vào nhà nguyện trước tiên vào buổi sáng hôm ấy; trước giờ nguyện ngắm, tôi dùng ít phút để cầu nguyện với Chúa Thánh Thần và Đức Mẹ. Tôi tha thiết nài nỉ Mẹ Thiên Chúa xin cho tôi ơn trung thành với những soi động nội tâm và trung thành thực thi thánh ý Chúa, cho dù thế nào đi nữa. Tôi bắt đầu tuần tĩnh tâm bằng một lòng can đảm rất đặc biệt.

171      (86) Chiến đấu để giữ thinh lặng. Như thường lệ, chị em từ những tu viện các nơi kéo về dự tĩnh tâm. Một chị đã lâu không gặp đã đến phòng và bảo có ít điều muốn nói với tôi. Tôi không đáp lại, và khi thấy tôi không muốn phá thinh lặng, chị liền nói: “Tôi không ngờ chị lại kỳ cục đến thế đấy chị ạ”. Rồi chị ấy bỏ đi thẳng. Tôi quá hiểu chị ấy chẳng có chuyện gì ngoài việc muốn thoả tính tự ái tò mò mà thôi. Lạy Chúa, xin gìn giữ con trong sự trung thành.

172      Cha [12] giảng phòng từ Mỹ đến. Ngài mới đến Ba Lan một thời gian ngắn, và tình cờ ngài giảng tĩnh tâm cho chúng tôi lần này. Từ con người của ngài toát ra một sức sống nội tâm sâu xa. Dáng vẻ của ngài minh chứng cho sự vĩ đại tinh thần ấy. Nét khổ chế và trầm lặng nổi bật nơi vị linh mục này. Nhưng dù vậy, tôi vẫn cảm thấy khó khăn để trình bày với ngài về tâm hồn và những hồng ân tôi đã lãnh nhận; bao giờ tôi cũng dễ xưng thú tội lỗi, nhưng về các hồng ân, thực sự tôi phải cố gắng hết mình, và rốt cuộc tôi cũng chẳng nói gì được cả.

173      Những cám dỗ của Satan trong tuần tĩnh tâm. Tôi cảm thấy một nỗi sợ hãi kỳ lạ vì lo lắng vị linh mục sẽ không hiểu hoặc không có thời giờ để nghe tất cả những điều tôi trình bày. Tôi phải nói tất cả điều này cho ngài cách nào đây? Nếu là cha Bukowski, tôi có thể trình bày dễ dàng hơn, còn cha dòng Tên này, tôi mới gặp lần đầu... Lúc ấy, tôi nhớ lại lời cha Bukowski đã khuyên dạy, ít ra tôi cũng phải ghi lại ít điều vắn tắt về những ơn soi sáng Chúa ban trong tuần tĩnh tâm và trình bày ngắn gọn cho ngài về những ơn soi sáng ấy. Lạy Chúa tôi, một ngày rưỡi đã trôi qua êm đềm, và giờ đây, cuộc chiến sống còn đang khởi đầu. Nửa tiếng nữa giờ giảng phòng sẽ bắt đầu, và sau đó tôi sẽ đi xưng tội. Satan ra sức thuyết phục tôi tin rằng nếu các bề trên đã bảo đời sống nội tâm của tôi chỉ là một ảo tưởng, vậy cớ gì tôi lại phải bàn hỏi (87) và làm phiền đến cha giải tội?

            Mẹ X. [có lẽ Mẹ Jane] đã chẳng bảo rằng Chúa Giêsu không hề kết thân với những linh hồn khốn nạn như ngươi hay sao? Cha giải tội cũng sẽ nói với ngươi giống hệt như thế thôi. Tại sao lại phải kể lể hết cho ngài? Những điều này đâu phải là tội, mà Mẹ X. cũng đã cho ngươi biết tất cả cuộc kết thân với Chúa Giêsu chỉ là mơ màng và thuần tuý cuồng loạn mà thôi. Vậy tại sao phải kể cho cha giải tội làm gì? Tốt hơn, ngươi hãy vứt quách cái điều như những ảo tưởng này đi là xong. Hãy xem, vì chúng mà ngươi đã chịu biết bao xỉ nhục, và còn bao nhiêu nữa đang chờ đợi, tất cả chị em đều biết ngươi là đứa cuồng loạn.

            Với tt c sc mnh ca linh hn, tôi đã kêu lên: “Ly Chúa Giêsu!”.

174      Vào lúc ấy, vị linh mục đi vào và bắt đầu giảng. Ngài giảng rất ngắn gọn như đang có gì vội vã. Sau bài giảng, ngài đi thẳng vào toà giải tội. Nhìn thấy không có ai vào xưng tội, tôi bật dậy khỏi bàn quỳ và loáng một cái đã ở trong toà cáo giải. Không còn thời giờ để cân nhắc gì nữa. Thay vì kể với cha giải tội những hoài nghi đã gieo rắc trong tôi về các lần tiếp xúc với Chúa Giêsu, tôi lại bắt đầu trình bày với ngài những cám dỗ tôi vừa mới nói đến ở trên. Cha giải tội hiểu ra ngay tình trạng của tôi và nói: “Này chị, chị nghi ngờ Chúa Giêsu chỉ vì Người đối xử với chị quá nhân lành. Được, này chị, chị hãy hoàn toàn an tâm. Chúa Giêsu là Thầy của chị, việc giao tiếp giữa chị với Người không phải là mơ màng, cuồng loạn, hoặc ảo tưởng đâu. Chị hãy biết chị đang đi đúng đường. Hãy cố gắng trung thành với những ân sủng này; chị không được tự tiện trốn tránh đâu. Này chị, chị không cần phải nói cho các bề trên của chị về những ân sủng nội tâm này, trừ khi chính Chúa Giêsu truyền rõ ràng phải làm như vậy, và ngay cả khi ấy, chị cũng nên bàn hỏi với cha giải tội trước đã. Nhưng nếu Chúa Giêsu đòi hỏi điều gì bên ngoài, trong trường hợp này, sau khi bàn hỏi với cha giải tội, chị hãy thực hiện điều Chúa truyền, cho dù điều ấy đòi chị phải trả giá đắt đi nữa. Đàng khác, chị cũng phải trình bày cho cha giải tội tất cả mọi sự. Tuyệt đối không còn con đường nào khác cho chị đâu, chị ạ. Chị hãy cầu nguyện (88) để có được một cha linh hướng, nếu không, chị sẽ phí phạm những ân huệ lớn lao của Chúa. Tôi nhắc lại một lần nữa, chị hãy an tâm; chị đang đi đúng đường. Đừng để ý gì khác, hãy cứ luôn luôn trung thành với Chúa Giêsu, mặc kệ người ta nói gì về chị. Chính các linh hồn khốn cùng mới được Chúa Giêsu kết thân mật thiết như thế. Chị càng hạ mình, Chúa Giêsu càng kết hợp với chị hơn nữa”.

175      Khi tôi rời toà cáo gii, nim vui khôn t dt dào linh hn, thành ra tôi phi rúc vào mt ch kín đáo trong vườn đ lánh các ch em và đ tâm hồn được tràn tri vi Chúa. S hin din ca Chúa thu nhp tôi; lp tc toàn th cái hư vô ca tôi được đm đui trong Người; đng thi tôi cm thy - đúng hơn là nhn thc rõ ràng - Ba Ngôi Thiên Chúa đang n ng trong tôi. Tôi hoan hưởng mt nim an bình trong linh hồn đến ni phi ngc nhiên vì sao trước đó tôi li có nhiu nghi ngi đến thế.

176      + Quyết định: Trung thành với các soi động bên trong, cho dù không biết sẽ phải trả giá đến đâu. Tôi không được tự ý làm một điều gì mà không bàn hỏi trước với cha giải tội.

177      + Tuyên lại lời khấn dòng. Ban sáng, ngay từ lúc tỉnh giấc, thần trí tôi đã hoàn toàn đắm chìm trong Thiên Chúa, giữa đại dương tình ái. Tôi nghiệm thấy hoàn toàn được ngập lút trong Người. Trong giờ thánh lễ, tình yêu Chúa của tôi lên đến cực điểm. Sau khi tuyên lại lời khấn và hiệp lễ, tôi chợt nhìn thấy Chúa Giêsu, Người phán bảo tôi một cách âu yếm: Ái nữ của Cha ơi, con hãy nhìn ngắm Trái Tim nhân lành của Cha. Khi chiêm ngắm Thánh Tâm cực trọng, tôi cũng được thấy cả những luồng sáng như được vẽ trong bức hình, cùng với Máu và Nước từ đó trào ra, và tôi đã hiểu Lòng Thương Xót Chúa bao la dường nào. Chúa Giêsu lại phán bảo tôi một cách dịu dàng: Hỡi ái nữ của Cha, con hãy nói cho các linh mục về Lòng Thương Xót khôn lường của Cha. Những ngọn lửa thương xót đang bừng cháy trong Cha - kêu gào đòi được phung phát; Cha muốn trào đổ mãi cho các linh hồn; trái lại, các linh hồn lại không muốn tin vào lòng nhân lành của Cha. Bỗng nhiên Chúa Giêsu biến đi. Nhưng suốt ngày, thần trí tôi cứ đắm đuối (89) trong sự hiện diện như sờ được của Chúa, mặc dù có tiếng râm ran trò chuyện thường xảy ra sau cuộc tĩnh tâm. Nhưng điều ấy không làm phiền tôi chút nào. Thần trí tôi ở trong Chúa, mặc dù bên ngoài tôi tham gia vào các cuộc chuyện trò, thậm chí còn đi thăm Derdy [13] nữa.

178      Hôm nay, chúng tôi bắt đầu kỳ thử thứ ba. Cả ba chị em chúng tôi gặp nhau tại phòng Mẹ Margaret, bởi vì các chị khác cũng đang chuẩn bị kỳ thử của họ tại nhà tập viện. Mẹ Margaret khai mạc bằng một kinh nguyện, giải thích cho chúng tôi biết kỳ thử thứ ba gồm những gì, và sau đó Mẹ nói về hồng ân vĩnh thệ lớn lao như thế nào. Bỗng nhiên, tôi oà lên khóc. Lập tức mọi ơn Chúa ban đều hiện về trước mắt linh hồn, tôi thấy mình quá nhơ nhớp và tệ bạc với Chúa. Các chị em lên tiếng quở trách: “Sao chị lại khóc rống lên thế?. Nhưng Mẹ Margaret đến bênh vực tôi, Mẹ nói không có gì phải ngạc nhiên cả.

            Vào cuối giờ, tôi đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, và như một kẻ xấu xa đốn mạt nhất, tôi khẩn nài Lòng Thương Xót Chúa, xin Người chữa lành và thanh tẩy linh hồn tội nghiệp của tôi. Lúc đó tôi được nghe những lời này: Ái nữ của Cha ơi, tất cả những khốn nạn của con đã được tiêu tan trong ngọn lửa tình yêu của Cha, như một nhánh cây nhỏ được ném vào lò lửa hừng hực. Bằng cách hạ mình như vậy, con kín múc cho mình và cho các linh hồn khác tất cả biển nguồn xót thương của Cha. Tôi thưa lại: “Lạy Chúa Giêsu, xin uốn nắn trái tim khốn nạn của con theo niềm hoan lạc thần linh của Chúa”.

179      Trong suốt kỳ thử thứ ba, nhiệm vụ của tôi là giúp chị phụ trách nhà may. [14] Nhiệm vụ này đã cho tôi nhiều dịp thực tập nhân đức. Đôi khi tôi phải đưa đồ đến cho một số chị em những ba lần, thế mà họ vẫn chưa vừa lòng. Nhưng tôi cũng nhận ra nhân đức cao vời của một số chị, các chị này lúc nào cũng chỉ xin (90) những đồ kém nhất của ban may. Tôi thán phục tinh thần khiêm tốn và khổ chế của các chị.

Về đầu trang

180         + Trong mùa Vọng, mt ni nim khao khát Chúa mãnh lit chi dy trong linh hn tôi. Thn trí tôi bay vút v Chúa vi tt c sc mnh. Trong thi gian đó, Chúa đã ban cho tôi rất nhiu ánh sáng đ hiu biết các ưu phm ca Người.

            Ưu phẩm thứ nhất Chúa đã cho tôi biết đó là sự thánh thiện của Người. Sự thánh thiện của Chúa thật cao vời đến độ mọi quyền thần và dũng thần đều run giùng trước thánh nhan Người. Các thiên thần tinh sạch nhất còn phải che mặt và mất hút trong niềm khâm sùng bất tận, các ngài đồng thanh diễn tả hình thức tôn sùng cao trọng nhất, đó là lời tung hô Thánh, Thánh, Thánh. Sự thánh thiện Thiên Chúa được trào đổ trên Giáo Hội của Người và mọi linh hồn sống trong đó, nhưng không phải cùng một mức độ như nhau. Có những linh hồn hoàn toàn được Thiên Chúa thấu nhập, và cũng có những linh hồn gần như chỉ thoi thóp.

            Tri thức thứ hai Chúa ban cho tôi liên quan đến đức công bình của Người. Đức công bình của Chúa thật vĩ đại và thấu tận cốt lõi các vật, mọi vật hiện ra trước thánh nhan Chúa trong sự thật trần trụi và không gì có thể chống lại Người.

            Ưu phẩm thứ ba là tình yêu và Lòng Thương Xót. Tôi hiểu rằng tình yêu và Lòng Thương Xót là ưu phẩm cao trọng nhất. Ưu phẩm này liên kết các thụ tạo với Đấng Tạo Hoá. Tình yêu hải hà và lòng xót thương thẳm sâu đã được biểu hiện trong mầu nhiệm Nhập Thể và công trình Cứu Độ [nhân loại], và chính ở đây, tôi đã nhìn ra lòng xót thương là ưu phẩm lớn lao nhất trong mọi ưu phẩm của Thiên Chúa.

181      Hôm nay, tôi lau phòng cùng với một chị khác. Mặc dù tôi cố gắng hết sức cẩn thận, nhưng chị ấy lúc nào cũng bám theo léo nhéo: “Chị còn để sót mẩu bụi chỗ này, mảng đất chỗ kia”. Mỗi lần chị kêu rêu, tôi đành phải lau đi lau lại một chỗ đến cả chục lần (91) cho vừa ý chị. Không phải công việc, nhưng là kiểu nói và những eo xèo quá đáng của chị đã làm cho tôi mệt nhoài. Hôm ấy, tôi chịu tử đạo suốt ngày với chị ấy mà vẫn chưa đủ, thành ra chị đã đến gặp Mẹ Bề Trên và phàn nàn: “Mẹ ơi, cái chị bất cẩn này là ai mà không biết làm việc nhanh nhẹn gì cả?”. Ngày hôm sau, tôi cũng làm việc ấy, nhưng cố gắng không chữa mình. Khi chị ấy bắt đầu dồn đuổi tôi, tôi nghĩ: “Lạy Chúa Giêsu, người ta có thể trở thành một vị tử đạo âm thầm; không phải công việc làm cho mệt, nhưng là hình thức tử đạo này đây”.

182      Tôi biết một số người có năng khiếu đặc biệt làm khổ người khác. Họ thử thách bạn hết sức có thể. Linh hồn đáng thương nào sa vào tay họ chẳng thể gì cho vừa ý họ; dù cố gắng hết mình nhưng vẫn bị họ chỉ trích thậm tệ.

+ Vọng Giáng Sinh

            Hôm nay, tôi được kết hợp mật thiết với Mẹ Thiên Chúa. Tôi sống lại những tâm tình của Mẹ. Vào buổi tối, trước nghi thức bẻ bánh, tôi vào nhà nguyện để bẻ bánh trong tâm trí với những người thân yêu, và tôi xin Mẹ Thiên Chúa ban nhiều ơn lành cho họ. Thần trí tôi đắm chìm trong Chúa. Trong thánh lễ Nửa Đêm [“Pasterka” hoặc lễ Mục Đồng], tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng trong Bánh Thánh, và linh hồn tôi chìm đắm trong Người. Dù là một Hài Nhi thơ ấu, nhưng vẻ oai nghi của Chúa xuyên thấu linh hồn tôi. Tôi được thấm nhuần tận những chiều sâu hữu thể nhờ mầu nhiệm này, đó là sự tự hạ tuyệt vời, sự huỷ mình không sao tưởng tượng được của Thiên Chúa. Những tâm tình này toả đọng sống động trong linh hồn tôi suốt mùa lễ mừng. Ôi, chúng ta không bao giờ hiểu thấu sự tự hạ tột cùng này của Thiên Chúa; càng nghĩ về điều ấy, [tư tưởng để ngỏ].

183      Một sáng kia, sau khi hiệp lễ, tôi được nghe lời này: Cha ước mong con cùng đi với Cha đến thăm các bệnh nhân. Tôi thưa lại rất sẵn sàng, nhưng sau một lúc suy nghĩ, tôi bắt đầu thắc mắc không biết mình làm điều ấy như thế nào; các trợ sĩ [15] không được cùng đi với Thánh Thể. Luôn luôn phải là các chị giáo. (92) Tôi thầm nghĩ: Chúa Giêsu thế nào cũng tìm ra một cách. Ngay sau đó, Mẹ Raphael nhắn tôi đến và nói: “Này chị, chị sẽ đi theo Chúa Giêsu khi linh mục đi viếng các bệnh nhân”. Trong suốt thời kỳ thử, tôi được cầm đèn đi bên cạnh Chúa và, như một hiệp sĩ của Chúa Giêsu, tôi luôn cố gắng thắt lưng bằng một chiếc đai sắt, [16] bởi vì đồng hành cùng Đức Vua mà mặc y phục thường ngày thật là bất xứng. Và tôi dâng việc khổ chế ấy cầu cho các bệnh nhân.

184      + Giờ thánh. Trong giờ này, tôi cố gắng suy gẫm về cuộc Thương Khó Chúa. Nhưng linh hồn tôi tràn ngập niềm vui, và bỗng nhiên, tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng. Vẻ oai nghi của Người xuyên thấu đến độ tôi phải thưa lên: “Lạy Chúa Giêsu, Chúa còn quá nhỏ bé, nhưng con biết Chúa là Đấng Tạo Hoá và là Thiên Chúa của con”. Chúa Giêsu đáp lại: Cha đúng là như vậy, và Cha vẫn đồng hành bên con như một con trẻ cốt để dạy con bài học khiêm nhượng và đơn sơ.

            Tôi góp nhặt tất cả những đau khổ và khó khăn của mình kết thành một bó hoa để dâng lên Chúa Giêsu trong ngày đính ước vĩnh viễn của chúng tôi. Không còn gì là khó khăn đối với tôi nữa khi nhớ rằng đó sẽ là bằng chứng tình yêu để tôi dâng cho Đấng Kết Ước với tôi.

185      + Im lặng vì Chúa Giêsu. Tôi c gng gi thinh lng vì Chúa Giêsu. Gia s n ào huyên náo, Chúa Giêsu bao gi cũng tìm được ch tĩnh lng trong tâm hn tôi, mặc dù điu đó đòi tôi phi tr giá đt. Nhưng có gì là quá đáng đi vi Chúa Giêsu, Đấng mà tôi yêu mến vi tt c mãnh lc ca trái tim mình?

186      + Hôm nay Chúa Giêsu phán với tôi: Cha ước mong con hãy hiểu biết sâu xa hơn nữa về lòng yêu thương các linh hồn đang nung nấu trong Trái Tim Cha, và con sẽ hiểu được điều đó khi suy ngắm về cuộc Khổ Nạn của Cha. Con hãy nhân danh các tội nhân mà kêu nài Lòng Thương Xót của Cha; Cha ước mong cho họ (93) được cứu rỗi. Khi con nhân danh một tội nhân nào đó đọc lời kinh này trong tâm tình thống hối và tin tưởng, Cha sẽ ban cho họ ơn hoán cải. Lời kinh ấy như thế này:

187      “Kính lạy Máu và Nước đã trào tuôn từ Trái Tim Chúa Giêsu như nguồn mạch thương xót chúng con, con tín thác nơi Chúa”.

188      Trong những ngày cui của lễ hi, khi đang làm gi thánh, tôi đã nhìn thy Chúa Giêsu quá tang thương lúc chu đánh đòn. Ôi tht là mt cc hình không sao tưởng tượng ni! Chúa Giêsu đã chu đau đn khng khiếp biết bao lúc b đánh đòn! Hi các ti nhân khn cùng, trong ngày phán xét, các người s đi din như thế nào đây vi Chúa Giêsu, Đấng mà các người hin đang hành h tàn nhn? Máu Chúa trào chy xung đt, và mt vài ch tht ca Người cũng bt đu rơi tơi t. Tôi nhìn thy mt vài ch xương trn trên lưng Chúa. Chúa Giêsu hiền lành khe kh rên r và th dài.

189      Vào một dịp kia, Chúa Giêsu cho tôi biết một linh hồn trung thành giữ luật dòng rất làm đẹp lòng Người. Linh hồn sẽ được nhận một phần thưởng lớn lao nhờ việc giữ luật hơn là nhờ các việc sám hối và khổ chế khắc nghiệt nhất. Các việc sau này chỉ được thưởng nếu được thực hiện dựa theo luật dòng, nhưng sẽ không vượt qua luật dòng được.

190      Một lần kia, trong giờ chầu, Chúa yêu cầu tôi hãy hiến thân cho Người như một của lễ bằng cách chịu đựng đau khổ để đền bồi tội lỗi của thế giới nói chung, mà còn vì những xúc phạm cụ thể trong nhà này. Tôi liền thưa: “Vâng được; con xin sẵn sàng”. Bấy giờ Chúa Giêsu cho tôi nhìn thấy những gì tôi sắp sửa chịu, và trong một giây phút, tất cả sự đau khổ hiện lên trước mắt tôi. Lúc đầu, những ý hướng của tôi không được người ta chấp nhận; rồi sẽ có đủ thứ nghi nan, ngờ vực, xỉ nhục và chống đối. Tôi không sao kể hết ra được. (94) Mọi thứ này lù lù trước mắt tôi như một cơn giông đen ngòm, sấm chớp sẵn sàng giáng xuống bất cứ lúc nào, chỉ còn chờ sự đồng thuận của tôi. Bản tính tự nhiên của tôi run giùng khiếp hãi một lúc. Thế rồi, chuông báo bữa tối vang lên. Tôi rời nhà nguyện vẫn còn lẩy bẩy và thiếu dứt khoát. Nhưng hy sinh ấy vẫn luôn ở trước mắt tôi, vì tôi chưa quyết định đón nhận mà cũng chưa từ chối với Chúa. Tôi muốn đặt mình hoàn toàn trong thánh ý Chúa. Nếu Chúa Giêsu đích thân trao hy sinh ấy cho tôi, tôi sẵn sàng đón nhận. Nhưng Chúa Giêsu cho tôi biết chính tôi phải đồng ý một cách tự do và chấp nhận một cách ý thức, còn không, hy sinh ấy sẽ trở nên vô nghĩa. Toàn bộ hiệu năng của hy sinh ấy được gồm chứa trong hành vi tự do của tôi trước mặt Chúa. Nhưng đồng thời, Chúa Giêsu cũng cho tôi hiểu sự quyết định hoàn toàn trong năng lực của tôi. Tôi có thể chấp nhận hay không chấp nhận hy sinh ấy. Bấy giờ, tôi liền thưa: “Lạy Chúa Giêsu, con chấp nhận mọi sự Chúa muốn gởi đến cho con; con tín thác vào lòng nhân lành của Chúa”. Lúc đó, tôi cảm thấy mình đã tôn vinh Thiên Chúa rất nhiều nhờ hành vi này. Nhưng tôi cũng trang bị cho mình lòng nhẫn nại. Ngay khi vừa rời nhà nguyện, tôi đã phải đối đầu với thực tế. Tôi không muốn kể lể chi tiết ra đây, nhưng tôi phải gồng hết sức để chịu đựng. Giả như chỉ thêm một giọt nữa mà thôi có lẽ tôi đã không sao chịu đựng nổi.

191      + Một buổi sáng, tôi được nghe những lời này trong linh hồn: Con hãy đến với Mẹ Tổng Quyền [Michael] và cho Mẹ biết rằng điều này làm mất lòng Cha trong nhà đó nhà đó. Tôi không thể đề cập đến điều ấy hoặc tu viện ấy, nhưng tôi đã cho Mẹ Tổng Quyền biết, mặc dù điều ấy đòi tôi trả giá rất nhiều.

192      Một lần kia, tôi gánh chịu thay một cơn cám dỗ kinh hồn mà một học sinh của chúng tôi tại nhà Warsaw đang phải chịu đựng. Đó là cơn cám dỗ muốn tự vẫn. Tôi đã chịu đau khổ suốt bảy ngày; và sau bảy ngày ấy, Chúa Giêsu đã ban cho thiếu nữ ấy ơn thánh cần thiết, và đau khổ của tôi cũng chấm dứt. Đó thật là một đau khổ kinh hoàng. Tôi thường gánh chịu những cực hình của học sinh chúng tôi. Chúa Giêsu và cả cha giải tội cũng ban phép cho tôi làm điều ấy.

193      (95) Trái tim tôi là một nơi thường trú cho Chúa Giêsu. Không ai ngoài Chúa Giêsu có thể đến đó. Chính nhờ Chúa Giêsu mà tôi tìm được sức mạnh để đương đầu với những khó khăn và chống đối. Tôi muốn được biến đổi trong Chúa Giêsu để có thể hiến thân hoàn toàn cho các linh hồn. Không có Chúa Giêsu, tôi sẽ không thể đến gần các linh hồn, bởi vì tôi quá biết bản thân mình là gì. Tôi hấp thụ Thiên Chúa vào mình để ban phát Người cho các linh hồn.

Về đầu trang

194                              + Ngày 27 tháng 3.

            Tôi khát mong được chiến đấu, được chịu gian khổ và huỷ mình cho công cuộc cứu rỗi các linh hồn. Và dù những cố gắng này có làm tôi giảm thọ cũng chẳng hề gì; đời sống tôi không còn thuộc về tôi nữa, nhưng thuộc về Cộng Đoàn. Tôi muốn trở nên hữu ích cho toàn thể Giáo Hội bằng việc trung thành với Cộng Đoàn của tôi.

195      Ôi Chúa Giêsu, hôm nay linh hồn con vì đau kh mà ra như tăm ti, không có ly mt tia sáng. Giông t đang gm thét mà Chúa Giêsu vn ng say. Ôi Tôn Sư ca con, con s không đánh thc Chúa; con s không làm gián đon gic ng an lành ca Chúa đâu. Con tin Chúa ban sức mnh cho con mà con không biết.

            Ôi Bánh Hằng Sng! con th ly Chúa gia cơn khô hn tàn khc ca linh hn con trong sut nhng gi lâu dài. Ôi Chúa Giêsu, Tình Yêu thun khiết! Con không cn nhng an i ; con được b dưỡng nh thánh ý Chúa. Ôi Đấng Toàn Năng! Thánh ý Chúa là cùng đích hin hu ca con. Dường như c thế gii này đu phc v và tu thuc vào con. Ly Chúa, Chúa hiu linh hn con và tt c nhng khát vng ca con.

            Lạy Chúa Giêsu, khi không thể hát cho Chúa nghe khúc ca yêu đương, con sẽ nhìn ngắm các vị luyến thần ca hát, những đấng được Chúa đặc biệt sủng ái. Con ước ao cùng được đắm đuối trong Chúa như các ngài. Không gì ngăn trở được tình yêu như thế, bởi vì không sức mạnh nào khuất phục được nó. Tình yêu như ánh chớp chiếu soi bóng tối, (96) nhưng không ở trong bóng tối. Ôi Tôn Sư của con, xin uốn nắn linh hồn con theo thánh ý Chúa và những chương trình đời đời của Chúa!

196      Một chị kia dường như coi việc dùng mọi cách để thử thách nhân đức của tôi là nhiệm vụ của chị ấy. Một ngày kia, chị ấy chặn tôi tại hành lang và gây sự, bảo rằng chị không có cớ gì để quở trách, nhưng truyền cho tôi phải đứng nửa tiếng, đối diện với nhà nguyện nhỏ, [17] chờ Mẹ Bề Trên sẽ đi qua sau giờ giải trí, [18] rồi trình với Mẹ một số lỗi mà chị bắt tôi phải nói. Mặc dù không thấy chút gì những điều này nơi linh hồn, nhưng tôi vẫn vâng lời đứng chờ Mẹ Bề Trên đúng nửa tiếng đồng hồ. Mỗi chị em đi ngang qua đều nhìn tôi mỉm cười. Khi tôi cáo lỗi với Mẹ Bề Trên [Raphael], Mẹ bảo tôi vào toà xưng tội. Khi tôi cáo mình, vị linh mục lập tức thấy có điều gì không phát xuất từ linh hồn tôi và tôi cũng chẳng biết gì về những điều ấy. Ngài rất đỗi ngạc nhiên vì chị kia đã lộng quyền ban ra những mệnh lệnh như thế.

197      Ôi Giáo Hội ca Chúa, T Mu tuyt vi, ch mình M mi có th nuôi dưỡng và làm cho mt linh hn ln lên. Ôi, vĩ đi thay khi tình yêu và lòng trng kính ca tôi dành cho Giáo Hi, người m tt nht trong mi người m!

198      Vào một dịp kia, Chúa phán với tôi: Ái nữ của Cha ơi, lòng tin và tình yêu của con đã kềm chế phép công thẳng của Cha, Cha không thể giáng phạt bởi vì con ngăn cản Cha. Ôi, lớn lao thay thế lực của một linh hồn đầy lòng tin tưởng!

199      Khi nghĩ đến hồng ân vĩnh thệ và Đấng muốn kết ước cùng tôi, tôi đã chìm đắm suốt nhiều giờ trong tư tưởng về Người.

            Làm sao có thể như thế: Chúa là Thiên Chúa, còn con - chỉ là thụ tạo của Chúa. Chúa, Vua Bất Tử; còn con, một kẻ hành khất đớn hèn! Nhưng giờ đây tất cả đều đã rõ ràng đối với con; (97) lạy Chúa, lạy Chúa Giêsu, ân sủng và tình yêu Chúa sẽ lấp đầy vực thẳm ngăn cách giữa Chúa và con.

200      Lạy Chúa Giêsu, đau đớn cho linh hồn biết bao khi lúc nào cũng cố gắng sống thành thực hết mình mà lại bị vu cáo là giả hình và bị đối xử trong ngờ vực. Lạy Chúa Giêsu, Chúa cũng đã chịu cảnh như vậy để làm thoả lòng Chúa Cha.

201      Con muốn ẩn mình đi để không còn thụ tạo nào có thể biết được trái tim con nữa. Lạy Chúa Giêsu, một mình Chúa biết và sở hữu trái tim của con, tất cả toàn vẹn. Không ai biết được bí mật giữa chúng ta. Chúng ta hiểu nhau, chỉ cần một ánh mắt. Từ giây phút chúng ta quen thân, con vẫn luôn được hạnh phúc. Cái cao sang của Chúa là sự sung mãn của con. Lạy Chúa Giêsu, khi được ở nơi rốt bét, dưới hết các em thỉnh sinh, kể cả em trẻ nhất, con cảm thấy đó là chỗ xứng hợp với con. Trước kia, con không biết Chúa đã đặt quá nhiều hạnh phúc ở những góc xó chật hẹp u ám này. Giờ đây, con hiểu ra ngay trong ngục tù vẫn có thể vươn lên một con tim tinh tấn dạt dào tình yêu cho Chúa. Ôi lạy Chúa! Những vật bên ngoài không có nghĩa gì đối với một tình yêu tinh ròng; nó khước từ tất cả. Không cổng ngục tù nào, không cửa thiên đàng nào đủ kiên cố để ngăn cản được nó. Tình yêu đến được với Thiên Chúa và không gì có thể dập tắt. Tình yêu không biết đến vật cản; tự do như một nữ hoàng có quyền chu du mọi nơi. Cái chết cũng phải phục đầu trước tình yêu...

202      Em gái [Wanda [19]] tôi hôm nay đến thăm. Khi em cho tôi biết về những kế hoạch của em, tôi giật mình thất kinh. Làm sao lại có thể có một chuyện như thế? Một linh hồn nhỏ bé xinh xắn đến thế trước mặt Thiên Chúa, vậy mà bóng đen hãi hùng đã choàng lấy em và em không biết làm gì để tự cứu mình. Em có một cái nhìn tăm tối về tất cả mọi sự. Chúa nhân lành đã uỷ thác em cho tôi chăm sóc, và trong hai tuần lễ, tôi đã có thể làm việc với em. Chỉ mình Chúa biết linh hồn này đòi tôi phải trả bao nhiêu hy sinh. Không linh hồn nào đã được tôi dành nhiều hy sinh, đau khổ và kinh nguyện như tôi đã dành cho linh hồn em trước toà Thiên Chúa. (98) Tôi cảm thấy phải nài ép Thiên Chúa ban ơn cho em. Khi suy tư về tất cả điều này, tôi thấy thực sự đó là một phép lạ. Giờ đây, tôi có thể thấy lời cầu nguyện chuyển cầu mạnh mẽ chừng nào trước uy nhan Thiên Chúa.

203      Hiện giờ, trong mùa Chay này, tôi thường cảm nghiệm cuộc Khổ Nạn Chúa Giêsu trong thân xác tôi. Tôi kinh nghiệm sâu xa trong tâm hồn tất cả những gì Chúa Giêsu đã gánh chịu, mặc dù không có dấu bên ngoài tỏ ra những đau khổ ấy. Chỉ mình cha giải tội của tôi biết được mà thôi.

204                  Một lần trao đổi ngắn ngủi với Mẹ Bề Trên [Margaret].

            Khi tôi xin phép làm một vài việc liên quan đến s thăng tiến trong đi sng thiêng liêng. V B Trên thánh đc này đã tr li mi s rt sáng t. M nói vi tôi: “Này ch, nếu ch tiếp tc cng tác vi ơn Chúa như thế này, ch ch còn mt bước na là đt đến ch kết hp mt thiết với Người. Ch hiu ý tôi mun nói đây. Điu này có nghĩa là đc đim riêng ca ch chính là s trung thành vi ơn Chúa. Thiên Chúa không dn dt mi linh hn đi trên cùng mt li”.

205      + Lễ Phục Sinh. Hôm nay, trong thánh lễ Phục Sinh, tôi nhìn thấy Chúa Giêsu giữa một vầng sáng rạng ngời. Người đến bên tôi và phán: Bình an cho các con, hỡi các con của Cha, rồi giơ tay ban phúc lành.

            Những thương tích ở tay, chân, và cạnh sườn Người không biến mất, nhưng rực sáng. Khi Chúa nhìn tôi cách nhân lành âu yếm, trót cả linh hồn tôi được ngây ngất trong Người. Và Chúa phán với tôi: Con đã chia sẻ rất nhiều vào cuộc Khổ Nạn của Cha; vì vậy giờ đây, Cha ban cho con được thông phần thật nhiều vào niềm vui và vinh quang của Cha. Cả thánh lễ Phục Sinh đối với tôi dường như chỉ dài có một phút. Một hồi ức diệu kỳ ngập lúc linh hồn tôi và phảng phất suốt cả mùa lễ. Lòng nhân lành của Chúa Giêsu thật lớn lao đến độ tôi không sao tả được.

206      (99) Ngày hôm sau, sau giờ hiệp lễ, tôi nghe có tiếng nói: Ái nữ của Cha ơi, con hãy nhìn vào vực thẳm thương xót của Cha và dâng lời ca ngợi tôn vinh tình thương Cha. Con hãy thực hiện điều ấy như thế này: Con hãy quy tụ tất cả tội nhân khắp thế giới rồi nhận chìm họ trong vực thẳm thương xót của Cha. Ái nữ của Cha ơi, Cha muốn hiến thân cho các linh hồn; Cha khát khao các linh hồn. Vào ngày đại lễ của Cha, ngày lễ kính Lòng Thương Xót Cha, con hãy rảo khắp thế giới và đem các linh hồn đang lả mệt về với suối nguồn thương xót của Cha. Cha sẽ chữa lành và bổ sức cho họ.

207      Hôm nay tôi cầu nguyện cho một linh hồn thống khổ, bà ấy đang hấp hối mà không được chịu các bí tích, mặc dù hết lòng ước ao. Nhưng đã quá muộn. Bà ấy là người thân thích với tôi, vợ của bác tôi. Bà là một linh hồn đẹp lòng Chúa. Không có một quãng cách nào giữa chúng tôi trong giờ phút ấy.

208      Ôi những hy sinh bé nh hng ngày, các bn đi vi tôi ging như nhng bông hoa di được gieo rc dưới chân Chúa Giêsu yêu du ca tôi. Đôi khi tôi so sánh nhng chiến đu nh bé này vi nhng nhân đc anh hùng, ch vì bn cht dai dng ca chúng đòi phi có s anh hùng.

209      Trong những đau khổ bản thân, tôi không kiếm tìm sự trợ giúp từ các thụ tạo, vì Thiên Chúa là mọi sự cho tôi. Tuy nhiên, nhiều lần dường như Thiên Chúa cũng không nghe tiếng tôi. Tôi tự trang bị cho mình bằng đức nhẫn nại và thinh lặng, như một bồ câu mẹ không thở than hay cay đắng khi bầy con bị đem đi khỏi. Tôi muốn bay vút vào giữa nguồn nóng của thái dương, chứ không muốn dừng lại giữa những luồng hơi của nó. Tôi sẽ không mỏi mệt, vì Chúa là nơi tôi nương tựa - lạy Chúa, nguồn Sức Mạnh của con!

210      Tôi tha thiết van nài Chúa củng cố đức tin của tôi để trong cuộc sống buồn tẻ hằng ngày, tôi sẽ không bị những cảm tình hướng dẫn, nhưng là thần trí. Ôi, vạn vật kéo ghì con người xuống cõi đất! Nhưng đức tin sống động giữ cho linh hồn vươn lên những tầm cao và đặt tính tự ái vào đúng chỗ của nó; tức là chỗ rốt bét.

211      (100) + Một lần nữa, bóng tối kinh hoàng lại bủa vây linh hồn tôi. Dường như tôi đang làm mồi cho các ảo tưởng. Khi vào toà cáo giải để tìm ánh sáng và bình an, tôi không tìm được điều gì ở đó cả. Cha giải tội [20] còn làm tôi bối rối hơn trước. Ngài nói với tôi: “Tôi không thể phân biệt được quyền lực nào đang hoạt động nơi chị, chị à; có thể là Thiên Chúa, mà cũng có thể là quỷ dữ”. Khi rời toà cáo giải, tôi bắt đầu suy nghĩ những lời của ngài. Càng nghĩ, linh hồn tôi càng chìm ngập trong bóng tối. “Lạy Chúa Giêsu, con phải làm gì đây?” Khi Chúa Giêsu đến gần bên tôi một cách nhân lành, tôi cũng hoảng sợ, “Có phải thực sự là Chúa Giêsu hay không?” Một đàng tôi được tình yêu hấp dẫn, một đàng tôi bị nỗi sợ giằng kéo. Khổ cực biết bao! Không sao tả nổi.

212      Khi vào toà cáo giải lần sau, tôi được cha trả lời: “Này chị, tôi không hiểu chị. Tốt hơn chị đừng đến với tôi để cáo mình nữa”.

            Lạy Chúa con!... Con đã phải ép mình biết bao để trình bày đời sống thiêng liêng của con, thế mà ở đây con lại nhận được câu trả lời: “Này chị, tôi không hiểu chị!”.

213      Khi tôi rời toà cáo giải, vô số cực hình đè nặng trên tôi. Tôi đến với Chúa Giêsu Thánh Thể và thân thưa: “Lạy Chúa Giêsu, xin cứu con; Chúa nhìn thấy con yếu đuối biết bao!”. Lúc ấy, tôi được nghe những lời này: Cha sẽ ban cho con sự trợ giúp trong tuần tĩnh tâm trước khi vĩnh thệ. Được phấn khích nhờ những lời ấy, tôi tiếp tục dấn bước mà không đi tìm lời khuyên của ai nữa. Nhưng tôi bất tín vào mình nên quyết tâm chấm dứt mọi nghi nan, lập tức và vĩnh viễn. Vì vậy, tôi háo hức chờ đợi cuộc tĩnh tâm trước ngày vĩnh thệ. Nhưng trong nhiều ngày trước đó, tôi nài xin Chúa ban ánh sáng cho cha giải tội để ngài có thể xác quyết dứt khoát - hoặc phải hoặc không phải. Và tôi thầm ước: “Mình sẽ được bình an một lần mãi mãi”. Nhưng tôi vẫn còn lo âu không biết vị nào sẽ vui lòng lắng nghe tất cả những vấn đề này. Và một lần nữa, tôi quyết định không nghĩ ngợi thêm nữa và đặt trót tín thác vào Chúa. Nhưng những lời Chúa hứa cứ vang vọng bên tai tôi: “Tuần tĩnh tâm trước vĩnh thệ”.

214      (101) Giờ đây, mọi sự đã sẵn sàng. Sáng mai, chúng tôi sẽ đi Cracow để dự tuần tĩnh tâm. Hôm nay, tôi vào nhà nguyện để cám tạ Chúa vì muôn vàn hồng ân Người đã thương ban cho tôi trong những năm tháng qua. Tâm hồn tôi hết sức xúc động khi hồi tưởng quá nhiều hồng ân và sự chăm sóc của các bề trên.

215      Ái nữ của Cha ơi, con hãy an tâm; Cha đang đảm nhận tất cả vấn đề này. Cha sẽ sắp đặt mọi sự với các bề trên và cha giải tội của con. Con hãy đơn sơ tin tưởng tỏ bày với cha Andrasz giống như thưa chuyện với chính Cha vậy.

216      Hôm nay, chúng tôi đã đến Cracow [ngày 18 tháng 4 năm 1933]. Thật sướng vui khi thấy mình lại được trở về với những bước tập tễnh trong đời sống thiêng liêng! Mẹ Giám Tập yêu dấu [Mary Joseph] vẫn như ngày nào, vồn vã và hồn hậu yêu thương với người chung quanh. Tôi ghé vào nhà nguyện một lúc, và niềm vui chan chứa linh hồn. Trong một thoáng, tôi nhớ lại tất cả đại dương ân sủng đã trào đổ xuống trên tôi khi còn là một tập sinh tại đây.

217      Hôm nay, chúng tôi họp lại để cùng đi thăm tập viện một tiếng. Mẹ Giám Tập Mary Joseph nhắn nhủ đôi lời ngắn ngủi, phác hoạ cho chúng tôi về chương trình tĩnh tâm. Trong lúc Mẹ nói những lời này với chúng tôi, tôi thấy hiện lên trước mắt tất cả những điều tốt đẹp mà vị bề trên tốt lành này trước kia đã từng làm cho chúng tôi. Tôi cảm nghiệm trong tâm hồn một niềm tri ân sâu xa đối với Mẹ. Lòng tôi quặn thắt khi nghĩ rằng có lẽ đây là lần cuối cùng tôi được sống trong tập viện. Giờ đây, tôi phải cùng với Chúa Giêsu chiến đấu, cùng với Chúa Giêsu làm việc, và cùng với Chúa Giêsu chịu đau khổ; tóm lại là cùng sống và cùng chết với Chúa Giêsu. Mẹ Giám Tập không còn ở bên tôi để dạy dỗ điều này, lưu ý điều kia, khuyên bảo, khuyến khích hoặc quở phạt nữa. Tôi sợ phải sống tự lập. Lạy Chúa Giêsu, xin hãy lo liệu điều này cho con. Lúc nào con cũng có một vị bề trên, đúng vậy thật; nhưng giờ đây là một người đã phải tự lập nhiều hơn.

             (102)   Cracow, ngày 21 tháng 4 năm 1933

+ Để Vinh Danh Chúa Hơn

Về đầu trang

Tĩnh Tâm Tám Ngày Trước Vĩnh Thệ

218      Hôm nay, con khai mạc tuần tĩnh tâm. Lạy Chúa Giêsu, Tôn Sư của con, xin Chúa hướng dẫn con. Xin điều khiển con theo thánh ý Chúa, thanh luyện tình yêu con cho xứng đáng với Chúa, xin hãy dùng con như Trái Tim vô cùng lân ái của Chúa ước muốn. Ôi Chúa Giêsu, sẽ chỉ có hai chúng ta trong những ngày này cho đến giờ phút chúng ta hoàn toàn được nên một. Lạy Chúa Giêsu, xin giữ con trong tinh thần tĩnh tâm!

219      Vào buổi tối, Chúa phán với tôi: Ái nữ của Cha ơi, đừng để gì làm con sợ hãi hay thất đảm. Con hãy sống trong bình an sâu thẳm. Mọi sự đều trong tay Cha. Cha sẽ cho con hiểu được tất cả qua cha Andrasz. Con hãy trở nên một con trẻ đối với ngài.

Giây Phút Trước Thánh Thể

220      Ôi Thiên Chúa hằng hu, Đấng To Hoá ca con, con biết làm thế nào đ cám t Chúa v hng ân trng đi này; đó là Chúa đã đoái thương tuyn chn mt k khn nn là con đây là bn kết ước ca Chúa và Chúa li liên kết con vi Chúa trong mi ràng buộc vĩnh vin? Ôi Kho Tàng quý trng nht ca lòng con, con dâng lên Chúa tt c s tôn th và t ơn ca các thánh cùng tt c ca đoàn các thiên thn, và con xin hp vi M Thánh Chúa mt cách đc bit. Ôi M Maria, Hin Mu ca con, con khn nài M hãy phủ bc linh hn con dưới áo choàng khiết trinh ca M trong gi phút rt quan trng này ca đi con, đ nh đó con được tr nên đáng yêu hơn vi Con M và xng đáng ngi ca Lòng Thương Xót ca Người trước toàn thế gii và mãi mãi cho đến muôn đi.

221      (103) Tôi không thể hiểu được bài nguyện gẫm hôm nay. Linh hồn tôi được ngập lút trong Thiên Chúa một cách ngoại thường. Tôi không thể ép mình để suy nghĩ theo những gì vị linh mục quảng diễn trong [những bài giảng] tuần tĩnh tâm. Thường thường, tôi không thể suy tư theo các chủ điểm này; thần trí tôi ở với Chúa, và đó là bài gẫm của tôi.

222      Vài điều trong cuộc bàn hỏi với Mẹ Giám Tập Mary Joseph. Mẹ đã làm sáng tỏ nhiều điểm, gúp tôi được an tâm về đời sống thiêng liêng của tôi, và bảo đảm rằng tôi đang đi đúng đường. Tôi cám tạ Chúa Giêsu về ơn trọng này vì Mẹ là người đầu tiên trong các bề trên không gây cho tôi sự nghi ngờ nào về vấn đề này. Ôi, Thiên Chúa tốt lành dường bao!

223      Ôi Bánh Thánh hằng sống, sức mạnh độc nhất của con, nguồn suối tình ái và thương xót, xin ấp ủ toàn thế giới và tăng sức cho các linh hồn rã rời. Ôi, hạnh phúc thay khoảnh khắc và giây phút khi Chúa Giêsu lưu lại cho chúng ta Trái Tim vô cùng từ ái của Người!

224      Đau kh mà không th than, đem an i đến cho tha nhân, và nhn chìm những đau kh bn thân vào Thánh Tâm Cc Trng Chúa Giêsu!

            Tôi sẽ sống trọn những giây phút rảnh rỗi của mình dưới chân [Chúa Giêsu] Thánh Thể. Dưới chân Chúa Giêsu, tôi sẽ tìm được ánh sáng, an ủi, và sức mạnh. Tôi sẽ không ngừng biểu lộ cho Chúa niềm tri ân vì Lòng Thương Xót Người dành cho tôi, và không bao giờ quên được những ân huệ Người đã đổ xuống trên tôi, nhất là ơn thiên triệu.

            Tôi sẽ n mình gia các ch em như mt bông hoa đng tho bé bng gia nhng đoá hu. Tôi mun tươi n cho Thiên Chúa, Đấng Hoá Công ca tôi, đ quên mình và hu mình hoàn toàn vì các linh hn bt t - đó là nim vui ca tôi.

            (104)    + Vài Suy Tư Cá Nhân

225      Về bí tích Hoà Gii, tôi s chn điu nào bt mình phi tr giá và chu x nhc nhiu nht. Đôi khi mt điu vn vặt lại phi tr giá nhiu hơn mt điu ln lao. Mi ln xưng ti, tôi s nh cuc Thương Khó ca Chúa Giêsu đ gi lên tâm tình ái hi trong lòng. Vì nh ơn Chúa, mi s đu có th, nên tôi s luôn thc hành ái hi. Trước khi vào toà cáo gii, trước tiên tôi sẽ đi vào Trái Tim rng m và vô cùng lân tut ca Chúa Cu Thế. Khi ri toà cáo gii, tôi s khơi lên trong lòng nim tri ân ln lao đi vi Thiên Chúa Ba Ngôi vì phép l diu k khôn sánh đã thc hin trong linh hn tôi. Linh hn tôi càng khn nn, tôi càng cảm nghim được đi dương thương xót ca Thiên Chúa trào đ cho tôi, ban cho tôi sc mnh cùng năng lc ln lao.

226      Những lut tôi thường thiếu sót: thnh thong còn li lut gi lng; không vâng theo hiu chuông; đôi khi còn pha mình vào vic ca người khác. Tôi s làm hết sc đ sa mình.

            Tôi sẽ tránh lánh các ch em hay càu nhàu, nếu không tránh được, ít là tôi s gi im lng, và qua đó cho h biết tôi kh tâm khi phi nghe nhng điu như vy.

            Tôi không được lưu tâm đến dư lun, nhưng tuân theo lời chng ca lương tâm và tôn nhn Chúa là chng nhân cho mi hành đng ca mình. Tôi phi thc hin mi vic và hành x trong mi vn đ hin gi như th tôi mun thc hin và hành x trong gi lâm chung. Vì vy, trong mi hành đng, tôi phi luôn nh đến Chúa.

            Tránh dùng phép đoán. [21] Tôi phải trình bày với các bề trên [ngay cả] những điều nhỏ nhặt nhất, và trình bày chi tiết hết sức có thể. Tôi phải trung thành với các việc đạo đức; không được dễ dàng xin chước chuẩn các việc ấy. Ngoài giờ giải trí, tôi phải giữ lặng, tránh các trò bông đùa, các lời giễu cợt làm người khác cười lớn, phá bầu không khí thinh lặng. Tôi phải coi trọng (105) cả những luật nhỏ nhặt nhất. Tôi không được để mình bị cuốn hút vào cơn lốc công việc, [nhưng] dừng lại một chút để hướng lên trời cao. Nói ít với con người, nhưng nói nhiều với Thiên Chúa. Tránh sự thân mật. Tôi đừng quá chú ý đến những ai ủng hộ và những ai chống đối. Tôi không được tỏ lộ cho người khác biết về những điều tôi đang phải chịu đựng. Tôi phải tránh nói lớn tiếng với người khác trong khi làm việc. Tôi phải giữ sự bình an và điềm tĩnh trong những lúc đau khổ. Trong những giờ phút nguy nan, tôi phải nương náu nơi các thương tích của Chúa Giêsu; tôi phải tìm sự an ủi, nâng đỡ, ánh sáng, và xác nhận nơi các thương tích của Chúa Giêsu.

227      + Giữa những thử thách, tôi sẽ cố gắng nhìn ra bàn tay yêu thương của Thiên Chúa. Không gì thường xuyên cho bằng đau khổ - lúc nào cũng trung thành đồng hành với linh hồn.

            Ôi Chúa Giêsu, con sẽ không để ai vượt qua con trong việc yêu mến Chúa đâu!

            + Lạy Chúa Giêsu ẩn thân trong bí tích Cực Thánh,

228      Chúa thấy rng khi tuyên khn trn đi, hôm nay con s ri khi khu tp vin này. [22] Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết con yếu đui và bé mn chng nào, và k t hôm nay, con s vào tp vin của Chúa mt cách đc bit. Con vn là mt tp sinh, nhưng là tp sinh ca Chúa, ly Chúa Giêsu, Chúa s là Giám Tp ca con cho đến ngày mãn đi. Mi ngày, con s nghe nhng bài hun đc dưới chân Chúa. Con s không t mình làm mt điu nào dù nh mn nhất mà trước tiên không bàn hi vi Chúa là Giám Tp ca con. Ly Chúa Giêsu, con sung sướng biết bao vì chính Chúa đã lôi kéo và đưa con vào tp vin; tc là vào nhà tm ca Chúa. Khi tuyên khn trn đi, không có nghĩa là con đã tr thành mt n tu trn lành. Không, không! Con vẫn là mt tp sinh bé bng yếu đui ca Chúa Giêsu, và con phi c gng đ đt đến trn lành như con đã làm t nhng ngày đu trong thi gian nhà tp, và con s thc hin mi n lc đ gi mãi tâm tình ca con trong ngày đu tiên khi cửa tu vin rng m đón nhn con.

            Với niềm tín thác và đơn sơ của một con trẻ, hôm nay con xin hiến mình cho Chúa, ôi Chúa Giêsu, Giám Tập của con. Con xin trao lại cho Chúa toàn quyền tự do trong việc hướng dẫn linh hồn con. Xin hướng dẫn con trên những nẻo đường Chúa muốn. Con sẽ không thắc mắc gì cả. Con sẽ bước theo Chúa với niềm tín thác. Trái Tim từ ái Chúa có thể làm được mọi sự!

            Tập sinh bé bỏng của Chúa Giêsu - Nữ tu Faustima.

229      (106) + Lúc khai mạc tuần tĩnh tâm, Chúa Giêsu phán với tôi: Trong tuần phòng này, chính Cha sẽ hướng dẫn linh hồn con. Cha muốn con kiên vững trong bình an và tình yêu. Và những ngày đầu đã trôi qua như vậy. Đến ngày thứ tư, những nghi nan đã bắt đầu làm tôi áy náy: Phải chăng sự bình an của tôi là giả tạo? Ngay lúc ấy, tôi đã nghe những lời này: Ái nữ của Cha ơi, con hãy tưởng tượng như con có toàn quyền trên toàn thế giới và có khả năng an bài mọi sự theo ý muốn tốt lành của con. Con có quyền thực hiện mọi điều con muốn, và bỗng nhiên có một con trẻ đến gõ cửa nhà con, run rẩy khóc lóc và tin tưởng van xin con một tấm bánh cho khỏi chết đói. Con sẽ làm gì cho đứa trẻ này? Ái nữ của Cha ơi, con hãy trả lời Cha đi. Và tôi thưa: “Lạy Chúa Giêsu, con sẽ cho đứa trẻ tất cả những gì nó xin và cho cả ngàn lần nhiều hơn thế nữa”. Chúa liền phán với tôi: Đó là cách Cha đang đối xử với linh hồn con. Trong tuần tĩnh tâm này, Cha đang ban cho con không những sự bình an, mà còn một tâm trạng cho dù con muốn bối rối đi nữa con cũng không thể làm được. Tình yêu của Cha đã chiếm đoạt linh hồn con, và Cha muốn con được vững vàng. Con hãy ghé tai sát vào lòng Cha, hãy quên hết mọi sự khác và gẫm suy về Lòng Thương Xót lạ lùng của Cha. Tình yêu Cha sẽ ban cho con sức mạnh và sự can đảm con cần trong những vấn đề này.

230      Lạy Chúa Giêsu, Bánh Thánh Hằng Sng, Chúa là M ca con, Chúa là tt c ca con! Chúa Giêsu ơi, con luôn đến cùng Chúa vi lòng đơn thành, yêu mến, tin tưởng, và phó thác. Con s th l mi s vi Chúa như mt đa tr vi người m yêu ca nó, nhng nim vui và nhng ni bun - tóm li, là tt c.

231      Không ai có thể hiểu thấu những gì tâm hồn tôi cảm nghiệm khi suy đến việc Chúa liên kết tôi với Người qua các lời khấn thánh. Thiên Chúa đã tỏ cho tôi thấy, và ngay cả lúc này, cái bao la của khối tình Người dành cho tôi từ trước khi thời gian khởi đầu; còn đối với tôi, tôi đã bắt đầu yêu mến Người trong thời gian. Tình yêu Chúa [lúc nào cũng] thật cao vời, tinh ròng và vô vị lợi; còn tình yêu tôi dành cho Chúa đã khởi đầu khi tôi nhận biết Người. Tôi càng nhận biết Người, tôi (107) yêu mến Người nồng nàn, mãnh liệt, và các hành vi của tôi cũng nên hoàn thiện hơn. Trong lúc đó, mỗi khi nhớ rằng chỉ vài ngày nữa tôi sẽ được nên một với Chúa qua lời vĩnh thệ, một niềm vui khôn tả tràn ngập linh hồn tôi. Ngay từ giây phút đầu tiên được biết Chúa, ánh nhìn của linh hồn tôi đã mất hút trong Người cho đến muôn đời. Mỗi lần Chúa đến bên tôi, tôi được hiểu biết Chúa nhiều hơn và một tình yêu hoàn thiện hơn lớn mạnh trong linh hồn tôi.

232      + Trước khi xưng tội, tôi được nghe những lời này trong linh hồn: Ái nữ của Cha ơi, con hãy trình cho ngài tất cả và giãi bày linh hồn con với ngài như với chính Cha. Đừng sợ hãi gì. Chính vì để con được bình an mà Cha đã đặt vị linh mục này giữa linh hồn con và Cha. Những lời ngài nói với con là những lời của chính Cha. Con hãy trình bày với ngài những bí nhiệm kín ẩn nhất của linh hồn con. Cha sẽ ban cho ngài ánh sáng để hiểu biết linh hồn con.

233      Khi vào toà cáo giải, lòng tôi cảm thấy thật thư thái về việc giãi bày tất cả đến độ về sau chính tôi cũng phải ngạc nhiên. Những câu trả lời của ngài đem lại cho linh hồn tôi một sự bình an diệu kỳ. Những lời của ngài đã, đang, và luôn luôn sẽ là những cột lửa đã, đang, và sẽ soi sáng cho linh hồn tôi trong việc tìm cầu sự thánh thiện ở mức cao vời nhất.

            Những hướng dẫn nhận được từ cha Andrasz, tôi đã ghi lại ở một trang khác trong tập này [x. Nhật Ký, số 55].

234      Khi cáo mình xong, linh hồn tôi được ngập lút trong Thiên Chúa. Tôi cầu nguyện suốt ba tiếng, nhưng đối với tôi, dường như chỉ lâu một vài phút. Từ lúc đó, tôi không còn đặt một chướng ngại nào để cản trở ân sủng hoạt động trong tôi. Chúa Giêsu đã biết tại sao tôi lại sợ hãi kết nghĩa thân tình với Người, nhưng Người không bị xúc phạm. Từ lúc vị linh mục bảo đảm những gì tôi được trải nghiệm không phải ảo tưởng, nhưng là hồng ân Thiên Chúa, tôi đã cố gắng trung thành với Chúa trong mọi sự. Giờ đây, tôi có thể thấy rằng có rất ít linh mục hiểu được đầy đủ chiều sâu công cuộc của Thiên Chúa trong linh hồn tôi. Và cũng từ lúc ấy, đôi cánh của tôi được tự do bay lượn, và tôi khao khát được bay vút vào chính lò lửa của thái dương. Tôi sẽ không ngừng bay lượn cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa mãi mãi. Trong khi chúng tôi lả lơi trên cao chót vót, tất cả hơi khí, sương mờ, và (108) những làn mây đều ở dưới chân, và các xác thịt chúng tôi nhất thiết phải tùng phục linh hồn.

235      Ôi Chúa Giêsu, con khao khát phần rỗi các linh hồn. Chính trong hy sinh mà con được tự do bày giãi nỗi lòng, trong hy sinh không ai ngờ tới. Con sẽ bừng cháy và sẽ bị tiêu huỷ một cách thầm kín trong những ngọn lửa linh thánh của tình yêu Chúa. Sự hiện diện của Chúa sẽ làm cho hy sinh của con trở nên hoàn hảo và tinh ròng.

236      Ôi những dáng vẻ bề ngoài thật lừa dối và các xét đoán thật bất công! Ôi bao nhiêu lần nhân đức đã phải chịu tổn thiệt chỉ vì đã im lặng. Sống chân thành với những người không ngừng chỉ trích chúng ta đòi phải bỏ mình rất nhiều. Chúng ta chịu rỉ máu, nhưng không hiện lên thương tích hữu hình. Lạy Chúa Giêsu, chỉ trong ngày sau hết, các thương tích này mới được tỏ ra. Vui sướng biết bao - vì không một cố gắng nào của chúng ta bị đánh mất!

237      Giờ thánh. Trong giờ chầu này, tôi đã nhìn thấy vực thẳm khốn cùng của tôi; lạy Chúa, bất cứ điều gì tốt lành nơi con đều là của Chúa. Nhưng vì quá nhỏ bé và xấu xa, nên con được quyền tin cậy vào lượng từ bi vô bờ của Chúa.

238      Buổi tối. Lạy Chúa Giêsu, sáng mai con sẽ tuyên khấn trọn đời.

            Tôi đã xin trời đất và mời gọi tất cả mọi hữu thể hãy cám tạ Thiên Chúa vì hồng ân trọng đại khôn vời, bỗng nhiên tôi được nghe những lời này: Ái nữ của Cha ơi, trái tim con là thiên đàng của Cha. Chỉ mới cầu nguyện được vài phút tôi đã phải chạy và bị xua ra tất cả các nơi; mọi chỗ - nhà nguyện, nhà ăn, phòng chơi và nhà bếp - đều được chuẩn bị tươm tất cho ngày mai, và chúng tôi đành phải đi (109) ngủ. Tuy nhiên, ngủ là điều không thể chấp nhận. Niềm vui đã xua đi giấc ngủ. Tôi nghĩ: thiên đàng sẽ như thế nào vì ngay chốn lưu đày này mà Thiên Chúa đã tràn đầy linh hồn tôi.

239      Lời cầu trong thánh lễ ngày vĩnh thệ. Hôm nay, lạy Chúa Giêsu, con xin đặt trái tim con trên đĩa thánh, nơi đã đặt Trái tim Chúa, và hôm nay con xin cùng Chúa hiến mình cho Thiên Chúa, Cha của Chúa và của con, như một lễ vật hy sinh tình yêu và ca ngợi. Lạy Cha Nhân Từ, xin đoái nhìn lễ hy sinh của trái tim con, nhưng hãy nhìn qua thương tích nơi Trái Tim Chúa Giêsu.

Về đầu trang

                        Ngày 1 tháng 5 năm 1933. Ngày Đầu Tiên

            Kết hợp với Chúa Giêsu trong ngày vĩnh thệ. Lạy Chúa Giêsu, từ nay trở đi, Trái Tim Chúa thuộc về con, và trái tim con thuộc về một mình Chúa. Lạy Chúa Giêsu, ngay việc nghĩ đến Thánh Danh Chúa đã là hoan lạc cho trái tim con. Lạy Chúa Giêsu, con quả thực không thể sống mà thiếu Chúa, cho dù chỉ một phút giây. Hôm nay, linh hồn con đã mất hút trong Chúa, kho tàng độc nhất của con. Tình yêu con không còn trở ngại nào nữa để biểu lộ cho Người Yêu của con.

            Lời Chúa Giêsu phán trong lúc tôi tuyên khấn trọn đời: Bạn Tình của Cha, hai trái tim của chúng ta được kết hợp vĩnh viễn với nhau. Hãy nhớ con đã tuyên khấn với Đấng nào... Không phải mọi điều đều có thể diễn tả bằng lời.

            Lời cầu xin của tôi trong lúc chúng tôi đang nằm phục dưới lớp áo choàng. [23] Tôi khẩn nài Chúa ban cho tôi ơn đừng bao giờ xúc phạm đến Người một cách ý thức và chủ tâm, dù là một tội mọn hay một lỗi bất toàn nhỏ nhất.

            Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa! Lạy Chúa Giêsu, con yêu mến Chúa với trót cả trái tim con! Trong những lúc gian nan nhất, Chúa là Từ Mẫu của con.

            Lạy Chúa Giêsu, vì yêu mến Chúa, hôm nay con chết hoàn toàn cho bản thân để bắt đầu sống cho thánh danh Chúa được cả sáng hơn.

            (110) + Ôi Tình Yêu, chính vì yêu mến Chúa, lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh, mà con hiến mình cho Chúa như một lễ dâng chúc tụng, một của lễ toàn thiêu tận tuyệt. Và qua của lễ sát tế bản thân này, con ước mong cho Danh Thánh Chúa được ngợi khen, ôi lạy Chúa. Lạy Chúa, con sấp mình như một nụ hồng bé bỏng dưới chân Chúa, chớ gì hương thơm của nụ hoa này chỉ được một mình Chúa biết mà thôi.

240      Ba lời điều thỉnh nguyện trong ngày vĩnh thệ. Lạy Chúa Giêsu, con biết hôm nay Chúa sẽ không nỡ từ chối con điều gì.

            Thỉnh nguyện thứ nhất: Lạy Chúa Giêsu, Tình Quân chí ái của con, con khẩn nài Chúa cho Giáo Hội được hiển thắng, nhất là tại nước Nga và nước Tây Ban Nha; xin Chúa ban phúc lành cho Đức Thánh Cha Piô XI và tất cả hàng giáo sĩ; cho các tội nhân được trở lại. Con xin Chúa ban phúc lành và ánh sáng đặc biệt cho các linh mục con sẽ đến cáo mình trong suốt cuộc đời con.

            Thỉnh nguyn th hai: Con van nài Chúa ban phúc lành trên hi dòng chúng con đ hi dòng được tràn đy nhit tâm st sng. Ly Chúa Giêsu, xin Chúa chúc lành cho Mẹ Tng Quyn, M Giám Tp, mi b trên và tt c các tp sinh. Xin Chúa chúc phúc cho cha m rt thân yêu ca con. Ly Chúa Giêsu, xin Chúa ban ơn cho các hc sinh ni trú ca chúng con; cho h nh ơn Chúa mà nên mnh m đ khi ri khỏi những tu vin ca chúng con, h s không phm ti xúc phm đến Chúa na. Ly Chúa Giêsu, con nài van Chúa cho quê hương con, bo v quê hương con cho khi nhng tn công ca quân thù.

            Thỉnh nguyện thứ ba: Lạy Chúa Giêsu, con nài nỉ Chúa cho các linh hồn đang cần đến lời cầu nguyện. Con kêu xin cho những ai đang hấp hối; xin Chúa dủ lòng thương xót. Lạy Chúa Giêsu, con cũng nài van Chúa giải thoát tất cả các linh hồn khỏi nơi luyện hình.

            Lạy Chúa Giêsu, con đặc biệt gởi gắm cho Chúa những người này: các cha giải tội của con, những người xin con cầu nguyện, và một người kia..., cha Andrasz, cha Czaputa, và vị linh mục con đã gặp ở Vilnius [cha Sopocko], người sẽ là cha giải tội của con, một linh hồn kia... (111) một linh mục và một tu sĩ [24] mà Chúa biết con thụ ơn rất nhiều, lạy Chúa Giêsu, ngay hôm nay, Chúa có thể thực hiện mọi điều cho những ai được con khẩn cầu. Về phần con, xin Chúa biến đổi con hoàn toàn trong chính Chúa, giữ gìn con trong nhiệt tâm thánh thiện vì vinh quang Chúa, xin ban cho con những ân sủng và sức mạnh thiêng liêng để thực thi thánh ý Chúa trong mọi sự.

            Ôi Đấng Lang Quân vô cùng dấu yêu của con, con xin cám tạ vì phẩm giá Chúa đã ban cho con, nhất là huy hiệu vương giả Chúa sẽ trang điểm cho con kể từ hôm nay mà các thiên thần cũng chẳng có được; đó là thánh giá, lưỡi gươm và mạo gai. Lạy Chúa Giêsu của con, nhưng trên hết là Trái Tim Chúa - đó là tất cả những gì con cần thiết.

            Lạy Thánh Mu Thiên Chúa, M Maria Rt Thánh ca con, hôm nay M là Hin Mu ca con mt cách đc bit vì Con dấu yêu ca M li là Lang Quân ca con, và như thế, chúng con đu là con ca M. Vì Con M, M phi yêu thương con. Ly M Maria, Hin Mu vô vàn du ái ca con, xin hướng dn đi sng thiêng liêng ca con sao cho đp lòng Con M.

            + Lạy Thiên Chúa Chí Thánh Toàn Năng, trong giờ phút hồng ân trọng đại Chúa đang liên kết con với chính Chúa mãi mãi đây, con, một cái hư vô thuần tuý, hết lòng tri ân, sấp mình dưới chân Chúa như một bông hoa nhỏ bé, vô danh, nhưng hương thơm của bông hoa tình yêu ấy mỗi ngày sẽ toả lan lên ngai toà Chúa.

            Trong những lúc chiến đấu và đau khổ, tăm tối và giông tố, thao thức và buồn nản, những thời gian thử thách, những khi không được ai cảm thông, những lúc bị mọi người kết án và khinh dể, con sẽ nhớ đến ngày vĩnh thệ của con, ngày Chúa ban hồng ân khôn vời.

            (112) J.M.J.

Những Quyết Định Đặc Biệt Trong Kỳ Tĩnh Tâm,

Ngày 1 tháng 5 năm 1933

241      Tình yêu tha nhân. Thứ nhất: Sẵn sàng giúp đỡ chị em. Thứ hai: Không nói về người vắng mặt và bảo vệ danh dự cho người chung quanh. Thứ ba: Vui mừng với thành công của người khác.

242      + Ôi lạy Chúa, con ước ao biết bao được trở nên một con trẻ bé mọn. [25] Chúa là Hiền Phụ của con, Chúa biết con bé bỏng và yếu đuối dường nào. Vì vậy, con nài xin Chúa cho con được ở sát bên Chúa trong suốt cuộc đời, nhất là trong giờ lâm chung của con. Lạy Chúa Giêsu, con biết cõi lòng lân ái của Chúa vượt xa tấm lòng nhân hậu của một người mẹ dịu hiền nhất.

243      Tôi sẽ cám tạ Chúa Giêsu vì mọi xỉ nhục và tôi sẽ cầu nguyện đặc biệt cho những ai đã cho tôi cơ hội chịu xỉ nhục. Tôi sẽ hy hiến bản thân vì lợi ích các linh hồn. Tôi không so đo cái giá phải trả trước bất kỳ một hy sinh nào. Như một tấm thảm, tôi sẽ hạ mình dưới chân chị em, không những để họ dẫm lên, mà còn lau chân nữa. Chỗ của tôi là ở dưới chân chị em. Tôi sẽ cố gắng hết mình để đạt cho kỳ được địa vị ấy mà không cho người khác nhận ra. Chỉ mình Thiên Chúa thấy là đủ.

244      Giờ đây, mt ngày m đm, bình thường li bt đu. Nhng gi phút trang trng ca ngày vĩnh th đã qua, nhưng hng ân ln lao ca Chúa vn lưu li trong linh hn tôi. Tôi cm thy toàn thân thuc v Chúa; tôi nhn ra mình là người con nh bé ca Người, tôi nghim thy mình hoàn toàn thuc v Chúa. Tôi cm nhn rõ điu này đến đ thân xác cũng nghim thy. Tôi hoàn toàn bình an trong mọi s, bi vì tôi biết công vic Đấng Lang Quân là chăm sóc cho tôi. Tôi đã quên thân mình hoàn toàn. Nim tín thác không gii hn ca tôi đt trót nơi Trái Tim vô cùng t ái ca Chúa. Tôi được liên l kết hp vi Người. Vi tôi, dường như Chúa Giêsu không thể hnh phúc nếu thiếu tôi, và tôi cũng thế, nếu vng Người. Mc dù tôi vn hiu Người là Thiên Chúa, hnh phúc t ti và tuyt đi, không cn th to nào, tuy nhiên, lòng tt lành ca Chúa buc Người phi hiến mình cho th to vi s qung đi vượt mọi trí hiu.

245      (113) Lạy Chúa Giêsu của con, giờ đây con sẽ ráng sức đem danh dự và vinh quang về cho Danh Chúa trong cuộc chiến cho đến ngày chính Chúa sẽ tuyên bố - đã đủ! Mọi linh hồn Chúa đã uỷ thác cho con, lạy Chúa Giêsu, con sẽ cố gắng trợ giúp họ bằng lời cầu nguyện và hy sinh, để ân sủng Chúa hoạt động nơi họ. Ôi Chúa Giêsu của con, người yêu vĩ đại của các linh hồn, con cám tạ Chúa vì Chúa đã trọn niềm tin tưởng yêu thương trao gởi các linh hồn cho chúng con chăm sóc. Hỡi những ngày làm việc, những ngày ảm đạm, các bạn chẳng đơn điệu với tôi chút nào, bởi vì từng giây phút đều đem đến cho tôi những ân sủng và cơ hội mới mẻ để làm việc lành.

 

+ Ngày 25 [tháng 4], năm 1933

Những Phép Hằng Tháng [26]

246      Vào nhà nguyện mỗi khi đi ngang qua gần đó.

            Cầu nguyện trong các giờ rảnh rỗi.

            Nhận, cho, hoặc cho mượn các vật nhỏ mọn.

            Dùng bữa phụ vào giữa buổi sáng và buổi chiều.

            Thỉnh thoảng tôi sẽ không dự giờ giải trí.

            Thỉnh thoảng tôi sẽ không dự giờ tập thể dục chung.

            Thỉnh thoảng tôi sẽ không dự giờ cầu nguyện tối và sáng.

            Thỉnh thoảng làm việc nán thêm một chút sau chín giờ, hoặc làm việc thiêng liêng sau chín giờ.

            Viết lách hoặc ghi chú khi có giờ rảnh.

            Gọi điện thoại.

            Ra khỏi nhà.

            Viếng một nhà thờ nào đó khi lên tỉnh.

            Vào phòng riêng của chị em khi cần thiết.

            Thỉnh thoảng uống nước ngoài những giờ quy định.

Những Việc Hãm Mình Nhỏ Mọn

            Dang tay đọc chuỗi kinh Thương Xót.

            Thứ Bảy, dang tay đọc năm chục kinh Mân Côi.

            Thỉnh thoảng phục xuống đất đọc kinh.

            Thứ Năm, làm một giờ thánh.

            Thứ Sáu, hãm mình nhiều hơn cho các tội nhân hấp hối.

247      (114) Lạy Chúa Giêsu, Người Bạn của con tim cô độc, Chúa là nơi nương ẩn, là cõi an bình của con. Chúa là ơn cứu độ của con, là thanh nhàn cho con trong những khi chiến đấu và chơi vơi giữa đại dương ngờ vực. Chúa là tia sáng soi đường cho đời con, là tất cả cho một linh hồn cô đơn. Chúa hiểu linh hồn mặc dù nó lặng thinh. Chúa cảm thông những yếu đuối của chúng con như một lương y. Chúa an ủi, chữa lành và cứu vớt chúng con khỏi đau khổ - Chúa là chuyên gia như thế.

248      Những lời của Đức Giám Mục [Rospond [27]] trong nghi lễ nhận lời khấn trọn đời: “Chị hãy nhận lấy cây nến này như một biểu hiện của ánh sáng thiên đàng và của tình yêu bừng cháy”.

            Trong khi trao nhẫn: “Tôi kết ước ch vi Đức Giêsu Kitô, Con Chúa Cha Tối Cao; ch gì Người gìn gi ch vn tuyn. Ch hãy nhn ly chiếc nhn này như mt du ch ca giao ước vĩnh vin ch đang thc hin vi Chúa Kitô, Lang Quân ca các trinh n. Ch gì đi vi ch, đó là chiếc nhn đc tin và du hiu ca Chúa Thánh Thần, vì ch được mi gi làm hin thê ca Đức Kitô, và nếu trung thành phng s Người, ch s được đi triu thiên cho đến muôn đi”.

249      + Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa; con tín thác vào đại dương xót thương của Chúa. Chúa là một Người Mẹ đối với con.

250      + Năm 1933 là một năm hết sức trọng đại đối với tôi, bởi vì tôi đã được vĩnh thệ trong Năm Thánh kỷ niệm cuộc Thương Khó Chúa. Tôi liên kết hy sinh của mình một cách đặc biệt với hy sinh của Chúa Giêsu Tử Giá, để nhờ đó mà được đẹp lòng Thiên Chúa hơn. Tôi làm mọi việc với Chúa Giêsu, nhờ Chúa Giêsu và trong Chúa Giêsu.

251      Sau khi vĩnh thệ, tôi ở lại Cracow hết tháng Năm, bởi vì tôi chưa nhận được quyết định thuyên chuyển về Rabka hoặc Vilnius. Một lần kia, Mẹ Tổng Quyền [Michael] hỏi tôi: “Này chị, tại sao chị cứ ngồi đây âm thầm mà không chuẩn bị đi đâu?”. Tôi thưa lại: “Con muốn thực thi đúng thánh ý Chúa; thưa Mẹ yêu dấu, Mẹ cử con đi đâu, con sẽ biết thánh ý Chúa muốn con đến đó, không hề có pha tạp nào từ phía con”.

            (115) Mẹ Tổng Quyền đáp lại: “Được lắm!”. Hôm sau, Mẹ triệu tôi đến và nói: “Này chị, chị đã muốn thực thi đúng thánh ý Chúa, rất tốt, vậy chị sẽ đi Vilnius”. Tôi cảm ơn Mẹ và đợi ngày được chỉ định để ra đi. Tuy nhiên, linh hồn tôi tràn ngập sướng vui lẫn lo âu. Tôi cảm thấy Thiên Chúa đã chuẩn bị cho tôi những ân sủng đặc biệt và những đau khổ kinh hồn ở đó. Tuy nhiên, tôi vẫn nán lại Cracow cho đến ngày 27 tháng Năm. Vì không có phận sự thường xuyên, nên tôi ra giúp ngoài vườn. Và thế là nhờ được làm việc một mình trong suốt tháng đó, tôi đã có thể làm một cuộc tĩnh tâm của dòng Tên. [28] Tuy có tham dự giờ chơi cộng đoàn, nhưng tôi vẫn xoay xở làm được cuộc tĩnh tâm của dòng Tên. Tôi đã nhận được nhiều ánh sáng từ Chúa trong thời gian này.

252      + Bốn ngày sau vĩnh thệ. Tôi đang cố gắng làm một giờ thánh. Hôm đó là thứ Năm đầu tháng. Ngay khi tôi vừa vào nhà nguyện, sự hiện diện của Thiên Chúa đã bao phủ lấy tôi. Tôi ý thức rõ ràng Chúa đang hiện diện bên tôi. Sau một lúc, tôi nhìn thấy Chúa toàn thân đầy thương tích; và Người phán với tôi: Con hãy nhìn xem Đấng con đã kết ước. Tôi đã hiểu ý nghĩa những lời ấy và thưa lại với Chúa: “Lạy Chúa Giêsu, khi thấy Chúa bê bết thương tích và quằn quại trong đau khổ thế này, con yêu mến Chúa hơn là khi thấy Chúa giữa oai nghi”. Chúa Giêsu hỏi: Tại sao? Tôi thưa lại: “Oai nghi cao cả của Chúa làm con sợ hãi, vì con chỉ là một cái hư vô bé mọn, còn những thương tích của Chúa lôi kéo con đến gần Trái Tim Chúa và cho con biết về tình yêu bao la Chúa đã dành cho con”. Sau một lúc chuyện vãn là giờ im lặng. Tôi chiêm ngắm các thương tích thánh thiện của Chúa và cảm thấy sung sướng được chịu đau khổ với Chúa. Tôi chịu đau nhưng không thấy khổ, bởi vì tôi cảm thấy sung sướng khi biết được chiều sâu của tình yêu Chúa, và giờ chầu trôi qua nhanh như một phút đồng hồ.

253      + Tôi không bao giờ không được xét đoán, nhưng hãy nhìn người khác với sự từ tâm, và nhìn bản thân với sự nghiêm khắc. Tôi phải qui hướng mọi sự về Chúa, trong mắt phải nhận biết mình là gì: hoàn toàn khốn nạn và hư vô. Trong đau khổ, tôi phải nhẫn nại và im lặng vì biết mọi sự sẽ qua đi theo thời gian.

254      (116) + Những phút giây được trải nghiệm khi tuyên khấn trọn đời cứ đừng nói ra thì hơn.

            Tôi ở trong Chúa và Chúa ở trong tôi. Trong khi Đức Giám Mục [Rospond] xỏ nhẫn vào ngón tay tôi, Thiên Chúa đã thấu nhập toàn thể hữu thể của tôi, và vì không thể diễn tả được, nên tôi sẽ giữ im lặng về giây phút ấy. Mối tương giao giữa tôi với Thiên Chúa kể từ ngày vĩnh thệ càng ngày càng nồng thắm hơn trước. Một khi đã được nếm hưởng Thiên Chúa, linh hồn tôi không thể sống được nếu thiếu vắng Người. Một giờ trải qua dưới chân bàn thờ trong lúc linh hồn chịu khô khan lạt lẽo đối với tôi còn quý báu hơn hằng trăm năm giữa những lạc thú dương gian. Tôi thích được làm một người đầu tắt mặt tối thấp hèn chốn viện tu còn hơn làm một bà hoàng giữa trần gian.

255      + Tôi sẽ không để cho mắt người đời nhìn thấy những điều tốt lành tôi có thể thực hiện, bởi vì một mình Chúa sẽ là phần thưởng cho tôi. Tôi sẽ như một nụ đổng thảo bé bỏng kín đáo giữa bụi cỏ, không làm đau bàn chân những ai giẫm lên, nhưng toả lan hương thơm và quên mình hoàn toàn, cố gắng làm vui lòng những ai chà đạp nó dưới chân. Đây là điều rất khó đối với bản tính con người, nhưng rồi ơn Chúa sẽ trợ giúp ta.

256      + Lạy Chúa Giêsu, con cám tạ Chúa vì hồng ân trọng đại Chúa đã cho con biết tất cả vực thẳm hư hèn của con. Con biết mình là một vực thẳm hư vô, và nếu ơn thánh Chúa không nâng đỡ, con sẽ trở về hư vô tức khắc. Và như vậy, với từng nhịp đập của trái tim, con xin cám tạ Chúa, lạy Thiên Chúa của con, vì lượng từ ái vô bờ Chúa dành cho con.

257      Ngày mai, tôi sẽ đi Vilnius. Hôm nay, tôi đi cáo mình với cha Andrasz, vị linh mục tràn đầy thần khí của Chúa, người đã tháo gỡ đôi cánh cho tôi để tôi có thể bay vút đến đỉnh tuyệt cao. Ngài trấn an tôi trong mọi sự và dạy cho tôi biết tin tưởng vào Đấng Quan Phòng. “Hãy tin tưởng và tiến bước can đảm”. Tôi đã được một sức mạnh thần linh phi thường bao bọc sau khi xưng tội. (117) Cha giải tội nhấn mạnh tôi phải trung thành với ơn Chúa, ngài nói: “Không gì nguy hại sẽ xảy đến với chị, nếu trong tương lai, chị vẫn giữ lòng đơn thành và vâng phục như vậy. Hãy tin tưởng vào Chúa; chị đang đi đúng đường và trong đôi tay tốt lành, đôi tay của Thiên Chúa”.

258      + Tối hôm đó, tôi ở lại nhà nguyện lâu hơn một chút. Tôi thưa với Chúa về một linh hồn kia. Được lòng nhân lành của Chúa khích lệ, tôi thưa: “Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã ban cho con vị linh mục hiểu được những soi động của con, và giờ đây, Chúa lại đưa ngài đi khỏi con. Tại Vilnius, con biết làm gì đây? Con không quen với ai ở đó, và ngay cả tiếng nói của người dân ở đó cũng lạ lẫm đối với con”. Và Chúa phán với tôi: Đừng sợ hãi; Cha không bỏ con bơ vơ đâu. Linh hồn tôi đắm chìm trong lời kinh tạ ơn vì tất cả những ơn lành Chúa ban cho tôi qua bài nguyện ngắm do cha Andrasz.

            Bỗng nhiên, tôi nhớ lại trong một thị kiến trước kia, tôi đã được nhìn thấy vị linh mục ấy ở khoảng giữa toà cáo giải với bàn thờ, và tin chắc vào một ngày kia tôi sẽ gặp ngài. Và những lời tôi đã được nghe trước kia lại vang lên sống động: Ngài sẽ giúp con chu toàn thánh ý của Cha trên trần gian.

259      Hôm nay, ngày 27 [tháng 5 năm 1933], tôi đi Vilnius. Khi ra khỏi tu viện, tôi ngoảnh lại nhìn khu vườn với ngôi nhà, và khi hướng về khu tập viện, những giọt nước mắt tự nhiên lăn xuống đôi má của tôi. Tôi hồi tưởng lại tất cả những phúc lành và ân thánh Chúa đã ban xuống cho tôi. Lúc đó, đột nhiên và bất ngờ, tôi nhìn thấy Chúa bên cạnh luống hoa, và Người phán với tôi: Đừng khóc; Cha luôn ở với con. Đúng như lời Chúa hứa, sự hiện diện của Người bao phủ và đồng hành với tôi trong suốt chuyến đi.

260      Tôi được phép viếng thăm Czestochowa trong chuyến hành trình. Lần đầu tiên, tôi được cung chiêm [bức hình] Mẹ Thiên Chúa khi tham dự nghi thức mở khăn phủ bức hình vào lúc năm giờ sáng. Tôi cầu nguyện mãi cho đến mười một giờ, vậy mà y như tôi vừa mới đến. Bề trên tu viện ở đó [Mẹ Serafin [29]] gởi một chị đến đón và mời tôi dự điểm tâm và cho biết Mẹ lo lắng tôi (118) bị nhỡ chuyến xe lửa. Mẹ Thiên Chúa đã phán dạy tôi nhiều điều. Tôi ký thác lời khấn trọn đời của tôi cho Đức Mẹ. Tôi cảm thấy mình là con nhỏ của Đức Mẹ còn Đức Mẹ là Từ Mẫu của tôi. Đức Mẹ chưa bao giờ từ chối điều gì tôi xin.

261      + Hôm nay tôi đã ở Vilnius. Chỉ có dăm ba túp lều nhỏ rải rác hợp thành tu viện. Đối với tôi, nó có vẻ hơi lạ, nếu sánh với những toà nhà đồ sộ ở Jozefow. Ở đây chỉ có mười tám chị em. Nhà thì nhỏ, nhưng đời sống cộng đoàn rất đầm ấm. Tất cả chị em đón tiếp tôi rất thân tình, đó là sự khích lệ rất lớn cho tôi để chịu đựng những gian truân đang đợi phía trước. Chị Justine còn lau nền nhà để đón tôi đến.

262      + Khi tôi đi dự giờ chầu phép lành, Chúa Giêsu đã soi sáng cho tôi về cách cư xử với một số người. Tôi cố sức níu chặt lấy Trái Tim rất ngọt ngào của Chúa Giêsu vì biết rằng tôi sẽ bị những chia trí ngoại cảnh do công việc tôi sẽ làm ngoài vườn tại đây, nhất định tôi sẽ tiếp xúc với một số giáo dân.

263      + Tuần lễ xưng tội đã đến, tôi hết sức vui mừng khi nhìn thấy vị linh mục tôi đã được biết trước khi chuyển về Nilnius. [Tức là] tôi đã được biết ngài qua một thị kiến. Lúc ấy, tôi đã nghe những lời này trong linh hồn: Đây là đầy tớ trung tín của Cha; ngài sẽ giúp con hoàn thành thánh ý Cha trên trần gian. Tuy vậy, tôi đã không giãi bày tâm hồn cho ngài như ý Chúa muốn. Có những lúc tôi đã chống lại ơn thánh. Trong lần xưng tội này, ơn Chúa tràn ngập tôi một cách đặc biệt, nhưng tôi vẫn không tỏ bày tâm hồn cho cha giải tội và dự định sẽ không xưng tội với ngài nữa. Sau quyết định ấy, một nỗi áy náy kinh khủng nổi lên trong linh hồn tôi. Chúa đã nghiêm khắc quở trách tôi. Nhưng khi tôi trình bày mọi sự trong linh hồn cho linh mục này, Chúa Giêsu đã trào đổ một đại dương ơn thánh xuống cho hồn tôi. Giờ đây, tôi hiểu được thế nào là trung thành với một hồng ân đặc biệt. Ơn thánh ấy sẽ kéo theo hàng loạt các ơn thánh khác.

264      (119) + Lạy Chúa Giêsu, xin gìn giữ con kề bên Chúa! Chúa coi, con yếu đuối biết bao! Con không thể tự mình tiến nổi một bước; vì vậy, Chúa Giêsu ơi, Chúa phải đứng bên cạnh con luôn mãi như một người mẹ bên cạnh đứa con yếu đuối - và còn phải hơn vậy nữa.

265      + Những ngày làm việc, chiến đấu, và đau khổ đã khởi đầu. Mọi sự vẫn trôi qua như thường lệ của tu viện. Chúng ta luôn luôn phải như một tập sinh, có nhiều điều phải học hỏi và nhiều việc phải tập cho quen, tuy luật dòng vẫn giống nhau, nhưng mỗi nhà lại có những thông lệ riêng biệt; và như thế, mỗi thay đổi là một tập viện nho nhỏ.

Ngày 5 tháng 8 năm 1933. Lễ Đức Mẹ Nhân Lành

266      Hôm nay, tôi đã được lãnh nhận một hồng ân lớn lao khôn lường, một ơn hoàn toàn nội tâm, vì thế, trọn đời này và trong cõi đời đời, tôi sẽ tri ân Chúa...

267      Chúa Giêsu cho biết tôi làm đẹp lòng Người nhất khi suy ngắm về cuộc Khổ Nạn thảm thương của Người, và qua việc suy ngắm ấy, nhiều ánh sáng sẽ trào đổ xuống cho linh hồn tôi. Ai thực sự muốn học biết đức khiêm nhượng, hãy suy ngắm về cuộc Khổ Nạn Chúa Giêsu. Khi suy ngắm về cuộc Khổ Nạn của Chúa, tôi am hiểu tường tận nhiều điều mà trước kia tôi không sao hiểu nổi. Lạy Chúa Giêsu, con muốn được trở nên giống Chúa, Chúa đã chịu đóng đinh, chịu hành hạ và xỉ nhục. Lạy Chúa Giêsu, xin in sâu vào trái tim và linh hồn con đức khiêm nhượng của Chúa. Lạy Chúa Giêsu, con say yêu Chúa đến mức điên rồ, Chúa là Đấng đã chịu giày đạp vì thống khổ như vị tiên tri đã mô tả [Is 53,2-9], dường như tiên tri không còn nhìn ra hình tượng con người nơi Chúa vì những thống khổ kinh hoàng. Lạy Chúa Giêsu, chính trong thảm trạng ấy mà con yêu mến Chúa đến mức điên cuồng. Ôi Thiên Chúa hằng hữu vô cùng, tình yêu đã gây nên những nông nỗi nào cho Chúa?...

268                  Thứ Năm, ngày 11 tháng 10 năm 1933.

            Tôi cố làm một giờ thánh, nhưng khởi sự quá khó khăn. Một nỗi khao khát bắt đầu xé nát tâm hồn tôi. Tâm trí tôi u mê đến độ không sao hiểu nổi những lời kinh đơn giản nhất. Và một giờ chầu, đúng hơn là một giờ chiến đấu, đã trôi qua như thế. Tôi quyết định cầu nguyện thêm một giờ nữa, nhưng các đau khổ nội tâm - tình trạng khô khan chán nản - càng tăng thêm. (120) Tôi lại quyết định cầu nguyện thêm một giờ nữa. Trong giờ chầu thứ ba này, tôi dốc quyết quỳ và không dựa chút nào, thân xác tôi bắt đầu la ó đòi nghỉ ngơi. Tôi không dung dưỡng nó, tôi dang tay, và mặc dù không cầu nguyện thành lời, nhưng tôi kiên trì trong ý chí cương quyết. Một lúc sau, tôi cởi chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay và xin Chúa Giêsu hãy nhìn chiếc nhẫn, dấu chỉ mối duyên hợp vĩnh viễn giữa chúng tôi, và tôi dâng lên Chúa những tâm tình của tôi trong ngày vĩnh thệ. Một lúc sau, tôi cảm thấy lòng mình dạt dào một triều sóng tình ái. Một sự tịnh hiệp bất ngờ, các giác quan im tiếng, và sự hiện diện của Thiên Chúa thấu nhập linh hồn tôi. Tôi chỉ còn biết có một điều: đó là Chúa Giêsu và tôi. Tôi thấy Chúa tương tự như Người đã hiện đến trong giờ phút sau khi tôi tuyên lời khấn trọn đời, và lúc ấy tôi cũng đang làm một giờ thánh. Chúa Giêsu thình lình đứng trước mặt tôi, y phục bị tước lột, toàn thân bê bết thương tích, đôi mắt bị nước mắt và máu che khuất, thánh nhan biến dạng và đầy những đờm dãi. Lúc đó, Chúa phán với tôi: Tân Nương phải nên giống Tân Lang. Tôi đã hiểu rõ những lời này. Ở đây, không còn chỗ cho hoài nghi. Tôi phải nên giống Chúa Giêsu qua đau khổ và khiêm nhượng. Con hãy xem nông nỗi mà tình thương các linh hồn đã gây nên cho Cha. Hỡi ái nữ của Cha, nơi tâm hồn con, Cha tìm được tất cả những điều mà quá đông các linh hồn đã khước từ Cha. Trái tim con là chỗ nghỉ ngơi của Cha. Cha thường dành để những ân sủng trọng đại cho đến khi giờ cầu nguyện kết thúc.

269      Một lần kia, sau khi tôi đã làm xong tuần cửu nhật kính Chúa Thánh Thần theo ý cha giải tội [cha Sopocko], Chúa phán với tôi: Cha đã cho ngài biết về con ngay cả trước khi các bề trên sai con đến đây. Con cư xử với cha giải tội của con thế nào, Cha cũng sẽ cư xử với con như vậy. Nếu con giấu giếm ngài điều gì, dù là một ơn nhỏ mọn nhất trong các ơn Cha ban, Cha cũng sẽ ẩn mình khỏi con, và con sẽ cô đơn. Thế là tôi vâng theo ý muốn của Chúa, và một niềm an bình sâu xa tràn ngập linh hồn tôi. Giờ đây, tôi đã hiểu Thiên Chúa giữ gìn và bảo vệ các cha giải tội như thế nào.

            (121)    Lời Khuyên của Linh Mục Tiến Sĩ Sopocko

270      Thiếu s khiêm nhượng, chúng ta không th sng đp lòng Thiên Chúa. Ch hãy thc tp đc khiêm nhượng mc đ th ba; [30] không những không bin minh và cha mình khi b qu trách, mà còn vui mng khi b x nhc.

            Nếu những điều chị trình bày với tôi thực sự do Chúa mà ra, thì chị hãy chuẩn bị tâm hồn để đón nhận đau khổ lớn lao. Chị sẽ gặp chống đối và bách hại. Người ta sẽ coi chị như một kẻ cuồng loạn dở người, nhưng Thiên Chúa sẽ ban tràn đầy ân sủng của Người cho chị. Những công việc chân chính của Thiên Chúa luôn luôn bị chống đối và được chứng thực bằng đau khổ. Nếu Thiên Chúa muốn thực hiện điều gì, sớm muộn Người cũng sẽ hoàn thành, bất kể những khó khăn. Trong lúc đó phần chị, chị hãy tự võ trang bằng đức nhẫn nại lớn lao.

271      Khi linh mục tiến sĩ Sopocko đi hành hương Thánh Địa, cha Dabrowski, dòng Tên, đến giải tội cho cộng đoàn. Trong một lần xưng tội, ngài hỏi tôi có ý thức được mức độ cao vời của đời sống [thiêng liêng] trong linh hồn tôi không. Tôi xác nhận có ý thức và hiểu biết điều đang diễn ra trong tôi. Bấy giờ, vị linh mục đáp lại: “Này chị, chị không được huỷ hoại điều đang diễn ra trong linh hồn chị. Chị cũng không được tự ý thay đổi bất cứ điều gì. Này chị, không phải ân huệ xinh đẹp được sống một đời nội tâm tuyệt vời được tỏ ra cho hết mọi linh hồn như trong trường hợp của chị đâu, vì đó là hiển hiện một mức độ cao vời. Chị hãy cẩn trọng đừng phung phí những ơn trọng đại này của Chúa; một sự lớn...” [đến đây tư tưởng để ngỏ].

272      Nhưng trước kia, vị linh mục này đã thử thách tôi nhiều lần. Khi tôi thưa rằng Chúa muốn tôi những điều này [tức là, việc vẽ bức hình, việc thiết lập lễ kính Lòng Thương Xót Chúa, và thành lập một cộng đoàn mới], ngài đã cười rộ và bảo tôi tám giờ tối hãy đến xưng tội. Khi tôi đến vào lúc tám giờ tối, một tu huynh bấy giờ đang khoá cửa nhà thờ. Tôi cho thầy biết linh mục đã bảo tôi đến đây vào giờ này (122) và nhờ thầy thưa cho ngài biết tôi đã đến, vị tu huynh tốt lành liền đi báo cho cha. Cha bảo thầy trả lời cho tôi biết các linh mục không giải tội vào giờ này. Tôi trở về uổng công và không đi xưng tội với ngài nữa, nhưng tôi đã làm một giờ chầu và một số hành vi khổ chế để cầu nguyện cho ngài được ánh sáng hầu hiểu được các linh hồn. Nhưng khi cha Sopocko đi vắng và vị linh mục này đến thay thế, tôi buộc lòng phải xưng tội với ngài. Tuy nhiên, trước kia, ngài không muốn công nhận những soi động nội tâm, thì giờ đây ngài lại bắt tôi chịu trách nhiệm phải trung thành với các ơn ấy. Đôi khi, Thiên Chúa đã để những điều như thế xảy ra, nguyện Chúa được chúc tụng trong mọi sự. Tuy nhiên, điều ấy cần phải có nhiều ơn thánh để khỏi bị chao đảo.

Về đầu trang

Tĩnh Tâm Thường Niên

Ngày 10 tháng 1 năm 1934

273      Chúa Giêsu của con ơi, li sp đến lúc con được sng mt mình bên Chúa. Ly Chúa Giêsu, vi trót tâm hn, con nài xin Chúa cho con biết nhng gì nơi con làm mt lòng Chúa, và cũng xin cho con biết phi làm nhng gì đ đp lòng Chúa hơn. Xin Chúa đng t chi con ơn này và xin hãy vi con. Con biết rng không có Chúa, ly Chúa, tt c n lc ca con s chng đến đâu. Ôi ly Chúa, con vui sướng vì s cao trng ca Chúa! Càng hiểu biết Chúa, con càng nng nàn khao khát và mong mi Chúa!

274      Chúa Giêsu đã ban cho tôi ơn biết mình. Dưới ánh sáng thn linh này, tôi nhìn ra khuyết đim làm đu ca mình; đó là tính kiêu ngo gây ra thói khép kín ca tôi và tình trng thiếu đơn sơ trong tương quan vi M B Trên [Irene].

            Ánh sáng thứ hai liên quan đến vic nói năng. Đôi khi tôi nói quá nhiu. Mt vic có th được gii quyết bng mt hai li, thế mà tôi li phí quá nhiu thi gi, trong khi Chúa Giêsu mun tôi li dng thi gi y đc mt s li nguyn tt đ lãnh ân xá cho các linh hn luyn ngc. Chính Chúa đã phán mi li nói đu phi tính s trong ngày phán xét.

            (123) Ánh sáng thứ ba liên quan đến luật dòng. Tôi đã không tránh dịp cho đủ, dẫn đến tình trạng vi phạm luật dòng, nhất là luật giữ lặng. Tôi sẽ sống như thể luật dòng đã được viết cho riêng tôi; dù ai sống thế nào cũng không liên can đến tôi, miễn là tôi cứ sống đúng như ý Chúa.

            Quyết đnh. Nhng gì Chúa Giêsu đòi hi liên quan đến các vic bên ngoài, tôi s lp tức trình vi các b trên. Tôi s c gng ci m và thành thc như con tr trong tương quan vi b trên.

275      Chúa Giêsu yêu thương các linh hồn ẩn khuất. Bông hoa ẩn khuất là bông hoa ngào ngạt nhất. Tôi phải cố gắng làm cho nội thất linh hồn tôi trở thành một chỗ nghỉ ngơi cho Trái Tim Chúa Giêsu. Trong những lúc khó khăn và đau thương, lạy Đấng Tạo Hoá của con, con sẽ hát cho Chúa khúc tân ca tín thác, bởi vì lòng con tín thác vào Chúa và tình thương của Chúa thật vô bờ!

276      Từ giây phút tôi yêu mến đau khổ, nó không còn đau khổ đối với tôi nữa. Đau khổ là lương thực hằng ngày của linh hồn tôi.

277      Tôi sẽ không nói chuyn vi mt người kia vì biết Chúa Giêsu không thích, và ch y cũng chng được ích li gì v vic y.

278      Dưới chân Chúa. Lạy Chúa Giêsu ẩn thân, Tình Yêu Hằng Hữu, Nguồn Mạch Sự Sống của chúng con, Đấng Điên Dại Thần Linh vì đã quên mình mà chỉ nhìn đến chúng con. Trước khi tạo thành trời đất, Chúa đã cưu mang chúng con nơi thẳm sâu Trái Tim Chúa. Ôi Tình Yêu, ôi vực sâu tự hạ của Chúa, ôi mầu nhiệm sự hạnh phúc, tại sao lại có quá ít người nhận biết Chúa? Tại sao tình yêu Chúa không được đáp trả? Ôi Tình Yêu Thần Linh, tại sao Chúa che khuất vẻ đẹp của Chúa đi? Ôi Đấng Vô Cùng vượt mọi trí hiểu, con càng biết Chúa, con càng không hiểu nổi Chúa; nhưng bởi vì con không thể hiểu Chúa, nên con càng hiểu ra sự vĩ đại của Chúa. Con không ganh tị với các luyến thần về lửa mến của các ngài, bởi vì con cũng có một tặng ân còn lớn hơn được đặt nơi lòng con. (124) Các ngài được chiêm ngưỡng Chúa trong hoan lạc, còn Máu Thánh Chúa lại hoà lẫn với máu con. Tình yêu là thiên đàng ban cho chúng con ngay ở dưới thế. Ôi tại sao Chúa lại ẩn mình trong đức tin? Tình yêu xé toang bức màn che. Không còn một bức màn nào trước mắt linh hồn con nữa vì chính Chúa đã lôi kéo con vào thẩm cung của tình yêu thần bí muôn đời. Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi bất phân, nguyện Chúa được ca ngợi và tôn vinh cho đến muôn muôn ngàn đời!

279      Thiên Chúa tỏ cho tôi biết tình yêu chân thật cốt ở những gì, và thực tế Người đã soi sáng cho tôi biết cách minh chứng tình yêu đối với Người. Tình yêu Thiên Chúa chân thật cốt ở việc thực thi thánh ý Người. Để chứng tỏ tình yêu chúng ta đối với Thiên Chúa trong những việc chúng ta làm, tất cả mọi hành động, dù nhỏ mọn nhất, cũng phải xuất phát từ tình yêu của chúng ta dành cho Người. Và Chúa phán với tôi: Con nhỏ của Cha, con làm Cha thoả lòng nhất bằng cách chịu đau khổ. Hỡi ái nữ của Cha, trong những đau khổ thân xác cũng như tinh thần, con đừng đi tìm sự thông cảm nơi thụ tạo. Cha muốn hương thơm thập giá của con phải tinh khiết và nguyên tuyền. Cha muốn con thoát ly không những với các thụ tạo, mà cả với bản thân con nữa. Ái nữ của Cha ơi, Cha muốn hoan hưởng tình yêu của trái tim con, một tình yêu tinh ròng, thanh khiết, không vết nhơ, không tì ố. Ái nữ của Cha ơi, con càng đến chỗ yêu mến đau khổ, tình yêu con dành cho Cha sẽ càng tinh ròng.

280      Chúa Giêsu truyền cho tôi hãy mừng lễ kính Lòng Thương Xót Chúa vào Chúa Nhật ngay sau lễ Phục Sinh bằng việc hồi tâm, thực hành khổ chế, mặc áo nhặm ba tiếng đồng hồ, liên lỉ cầu nguyện cho các tội nhân và cầu ơn thương xót cho toàn thế giới. Chúa Giêsu phán với tôi: Hôm nay, mắt Cha vui thoả khi nhìn xuống nhà này.

281      Tôi cảm thấy sứ mạng của tôi sẽ không chấm dứt sau cái chết của tôi, nhưng đó sẽ là khởi đầu. Hỡi những linh hồn còn hoài nghi, tôi sẽ mở toang cho các bạn những bức màn thiên đàng để thuyết phục các bạn tin vào lòng nhân lành của Thiên Chúa, để các bạn không còn tiếp tục đả thương Trái Tim vô cùng lân tuất của Chúa Giêsu bằng thái độ ngờ vực của các bạn nữa. Thiên Chúa là Toàn Yêu và Toàn Thương.

282      (125) Một lần kia, Chúa phán với tôi: Hỡi người con nhỏ rất dấu yêu của Cha ơi, Trái Tim Cha thổn thức vì tình thương bao la Cha dành cho con khi thấy con phải tan nát vì đau khổ da diết để đền bồi tội lỗi của con. Cha nhìn thấy tình yêu của con, tinh ròng và chân thực, vì thế Cha ban cho con địa vị hàng đầu giữa những linh hồn trinh khiết. Con là vinh dự và vinh quang cuộc Thương Khó của Cha. Cha thấy tất cả nỗi đớn hèn của linh hồn con, không gì thoát khỏi ánh nhìn của Cha. Cha nâng những người khiêm nhượng lên đến tận ngai toà của Cha, vì Cha muốn như thế.

Lạy Thiên Chúa, Nhất Thể Tam Vị,

283      Con muốn yêu mến Chúa như chưa có linh hồn nào trước đây đã từng mến yêu Chúa như vậy; và mặc dù rất khốn nạn và bé bỏng, nhưng con đã quăng mỏ neo tín thác của con xuống vực thẳm Lòng Thương Xót của Chúa, ôi Thiên Chúa, Đấng Tạo Hoá của con! Cho dù con khốn cùng, nhưng con không sợ gì, và con hy vọng hát dâng Chúa một khúc ca tán tụng vinh quang đến muôn đời. Ước chi đừng một linh hồn nào, cho dù khốn cùng nhất, trở thành miếng mồi của nghi nan; bởi vì bao lâu còn sống, ai ai cũng còn khả năng trở thành một vị đại thánh, và đó là sức mạnh vĩ đại của ân sủng Chúa. Miễn là chúng ta đừng chống lại hoạt động của Chúa.

284      Lạy Chúa Giêsu, ước chi trước mắt Chúa, con có thể trở thành một làn sương mờ bao quanh trái đất để Chúa khỏi phải nhìn thấy những tội ác khốn nạn. Lạy Chúa Giêsu, khi nhìn vào thế giới và thái độ hững hờ người ta đối xử với Chúa, con cứ ứa hoài nước mắt; nhưng khi nhìn thấy một linh hồn tu sĩ nguội lạnh, trái tim con đã rướm máu.

285                              1934

            Một lần kia, lúc trở về phòng riêng, tôi mệt nhoài đến độ phải nằm nghỉ khi chưa kịp thay đồ, và khi tôi vừa thay đồ xong, một chị nhờ tôi đi lấy giùm một ít nước nóng. Tuy rất mệt nhọc, tôi cũng vội vàng khoác y phục rồi đi lấy một ít nước nóng cho (126) chị ấy, mặc dù từ phòng của tôi đến nhà bếp rất xa, bùn đất lầy lội đến tận mắt cá. Khi trở về phòng, tôi thấy một bình thánh đựng Thánh Thể và nghe thấy tiếng Chúa phán: Con hãy cầm lấy chén thánh này và đưa lên nhà tạm. Lúc đầu tôi lưỡng lự, nhưng khi đến gần và chạm đến bình thánh, tôi lại nghe những lời này: Con hãy đến với từng chị em cũng bằng chính tình yêu khi đến với Cha; và bất cứ điều gì con làm cho họ cũng là làm cho chính Cha. Một lúc sau, tôi chỉ còn lại một mình.

286      + Lần kia, sau một giờ chầu cầu cho tổ quốc, một nỗi đau đã xuyên thấu linh hồn tôi, và tôi cất tiếng cầu nguyện thế này: “Lạy Chúa Giêsu rất nhân lành, nhờ lời các thánh cầu bầu, nhất là sự can thiệp của Người Mẹ rất đáng mến đã nuôi nấng Chúa từ thuở còn thơ, con nài xin Chúa chúc lành cho quê hương con. Lạy Chúa Giêsu, con van lơn Chúa đừng chấp tội lỗi chúng con, nhưng xin nhìn đến những dòng nước mắt của các trẻ thơ bé bỏng và nỗi cơ hàn chúng đang phải chịu. Lạy Chúa Giêsu, vì những trẻ thơ vô tội này, xin Chúa thương ban ân sủng mà con khẩn nài cho quê hương con”. Ngay lúc đó, tôi nhìn thấy đôi mắt Chúa Giêsu đẫm lệ và Người phán rằng: Hỡi ái nữ của Cha, con xem Cha dành cho chúng biết bao cảm thương. Con nên biết rằng chính các trẻ thơ là những người đỡ nâng thế giới.

287      + Lạy Chúa Giêsu của con, khi nhìn vào cuộc sống của các linh hồn, con thấy nhiều người phụng sự Chúa với thái độ nghi nan. Có những lúc, nhất là khi gặp cơ hội để tỏ lòng mến Chúa, con thấy họ trốn chạy khỏi chiến trường. Và một lần nữa Chúa Giêsu lại phán với tôi: Hỡi con nhỏ của Cha, con cũng muốn sống như vậy hay sao? Tôi thưa rằng: “Lạy Chúa Giêsu của con, con sẽ không trốn khỏi chiến trường, mặc dù mồ hôi tử khí ướt đẫm trán con; con sẽ không để thanh gươm vuột rớt khỏi tay cho đến khi được an nghỉ bên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh!”. Dù làm bất cứ việc gì, tôi cũng không cậy vào sức riêng, nhưng vào ơn Chúa. Với ơn Chúa giúp, một linh hồn có thể vượt thắng những tân toan gian khổ nhất.

288      (127) + Một lần kia, khi đang mải miết thưa chuyện với Chúa Giêsu về các học sinh của chúng tôi, được khích lệ nhờ lòng nhân ái của Người, tôi hỏi: “Trong số các học sinh của chúng con đây, Chúa có tìm được niềm an ủi nào không?”. Chúa trả lời - Có, nhưng tình yêu của họ sơ sài, và vì thế Cha trao họ cho sự chăm sóc ân cần của con - con hãy cầu nguyện cho họ.

            Ôi Thiên Chúa chí tôn, con chiêm ngắm lòng nhân lành Chúa! Chúa là Thiên Chúa các đo binh trên tri, vy mà Chúa li tự h thm sâu đến vi các th to đn hèn ca Chúa. Ôi, con khát khao nng nàn biết bao được yêu mến Chúa bng mi nhp đp ca trái tim con! C đa cu này không đ cho con, bu tri cũng quá nh, và thinh không bt tn cũng chng là gì đi vi con; thế nhưng mt mình Chúa đã đ cho con ri, ly Thiên Chúa Hng Hu! Ch mình Chúa có th lp đy nhng vực sâu của linh hn con.

289      Những giây phút hnh phúc nht ca tôi là nhng khi được sng mt mình vi Thiên Chúa. Trong nhng giây phút y, tôi cm nhn được s cao trng ca Chúa và ni đn hèn ca mình.

            Một lần kia, Chúa Giêsu nói với tôi: Con đừng ngạc nhiên vì đôi khi bị tố cáo bất công. Chính Cha đã từng uống chén đau khổ bất công này trước vì yêu con.

290      Lần kia, trong lúc hết sức xúc động vì nghĩ đến cõi đời đời và những mầu nhiệm nơi đó, linh hồn tôi trở nên sợ hãi; và khi suy thêm một lúc nữa, tôi bắt đầu hoảng hốt trước những mối nghi nan. Khi ấy, Chúa Giêsu phán với tôi: Hỡi con nhỏ của Cha, con đừng lo sợ về vấn đề nhà của Cha con. Con hãy để mặc những thắc mắc vô ích này cho những bậc thông thái thế giới. Cha muốn con luôn luôn là một con trẻ. Con hãy hỏi cha giải tội về mọi sự với lòng đơn thành, và Cha sẽ giải đáp cho con qua môi miệng của ngài.

291      Vào một dịp kia, tôi thấy một người sắp phạm tội trọng. Tôi xin Chúa trút xuống cho tôi những cực hình khốn khó nhất để linh hồn kia được cứu thoát. (128) Khi ấy, tôi đột nhiên cảm nghiệm nỗi đau đớn kinh khủng của mạo gai trên đầu. Việc này kéo dài khá lâu, nhưng người kia đã được vững vàng trong ơn nghĩa Chúa. Lạy Chúa Giêsu của con, nên thánh thật dễ dàng biết bao; tất cả những gì cần thiết chỉ là một chút thiện chí. Nếu Chúa Giêsu nhìn thấy chút thiện chí nơi linh hồn, Người sẽ vội vã hiến mình cho họ và không gì có thể cản ngăn Người được, dù là các khuyết điểm hay sa ngã - tuyệt đối không có gì. Chúa Giêsu nóng lòng giúp đỡ linh hồn, và nếu trung thành với ơn Chúa giúp, họ có thể nhanh chóng đạt đến bậc trọn lành cao nhất mà một thụ tạo trần gian có thể đạt được. Thiên Chúa rất quảng đại và không từ chối ơn Người với bất kỳ ai. Thực vậy, Người ban phát nhiều hơn những gì chúng ta xin. Trung thành với những soi động của Chúa Thánh Thần chính là con đường vắn tắt nhất.

292      + Khi thành tâm mến Chúa, linh hn không nên s hãi gì trong đi sng thiêng liêng. Hãy vâng theo hoạt đng ca ơn thánh và đng đt ra các gii hn cho mình trong vic kết thân vi Chúa.

293      + Khi Chúa Giêsu làm linh hồn tôi mê say v tuyt m ca Người và cun hút tôi đến vi Người, khi đó, tôi nhìn ra nhng gì nơi linh hn tôi không đẹp lòng Người và tôi quyết tâm loi b, cho dù phi tr bt c giá nào; và vi ơn Chúa giúp, tôi đã dt b được ngay. Thái đ hào hip này làm đp lòng Chúa, và k t giây phút y, Thiên Chúa bt đu ban cho tôi nhng ân sng trng đi hơn na. Trong đời sng ni tâm, tôi không bao gi lý s; không soi mói nhng đường li Thánh Thn Chúa hướng dn tôi. Đối vi tôi, biết rng mình được yêu và mình cũng yêu li là đ ri. Tình yêu tinh ròng làm tôi hiu biết Thiên Chúa và hiu được nhiu mu nhim. Cha giải ti là s ngôn cho tôi. Li ngài hết sc linh thánh đi vi tôi - tôi đang nói v cha linh hướng ca tôi [cha Sopocko].

294      + Một lần kia Chúa phán với tôi: Con hãy hành xử như một người hành khất không bỏ đi khi nhận được của bố thí nhiều hơn [những gì mình xin], nhưng cảm ơn một cách nồng nhiệt hơn. Con đừng quay lưng nói rằng con không xứng đáng nhận những ơn trọng đại Cha ban. Cha biết con bất xứng, nhưng con càng phải vui mừng và lãnh nhận tất cả những kho tàng (129) mà sức con có thể nhận được từ Trái Tim Cha, và như thế con sẽ làm đẹp lòng Cha hơn. Cha cho con biết thêm một điều: con hãy lãnh nhận các ân sủng này không chỉ cho con, mà còn cho tha nhân nữa; tức là con hãy khuyến khích những ai tiếp xúc với con hãy tín thác vào Lòng Thương Xót vô cùng của Cha. Ôi, Cha yêu thương những linh hồn nào hết lòng tín thác nơi Cha. Cha sẽ làm tất cả cho họ.

295      + Lúc đó, Chúa Giêsu hỏi tôi: Hỡi con nhỏ của Cha, cuộc tĩnh tâm của con thế nào? Tôi thưa: “Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết thế nào rồi mà”. Đúng, Cha biết, nhưng Cha muốn nghe điều ấy từ môi miệng và tâm hồn của con. “Lạy Tôn Sư của con, khi Chúa hướng dẫn thì mọi sự đều êm xuôi, vậy xin Chúa đừng bao giờ lìa bỏ con”. Chúa Giêsu lại đáp: Được, Cha sẽ ở mãi bên con, nếu con vẫn luôn là một con trẻ và không sợ gì. Ở đây, Cha là khởi sự của con thế nào, Cha cũng sẽ là kết thúc của con như vậy. Con đừng cậy dựa vào các tạo vật, ngay cả trong những điều nhỏ mọn nhất, bởi vì như thế là phật lòng Cha. Cha muốn độc tôn trong linh hồn con. Cha sẽ ban ánh sáng và sức mạnh cho linh hồn con; và qua vị đại diện của Cha, con sẽ biết Cha ở trong con, và sự nghi nan của con sẽ biến tan như làn sương trước những tia sáng mặt trời.

296      + Ôi Đấng Toàn Thiện Tối Cao, con muốn yêu mến Chúa như chưa từng có ai trên trần gian này đã mến yêu Chúa như vậy! Con muốn tôn thờ Chúa trong mọi giây phút cuộc đời và liên kết ý chí của con mật thiết với thánh ý Chúa. Cuộc đời con không ảm đạm hoặc đơn điệu, nhưng kỳ ảo như thửa vườn đầy hoa thơm cỏ lạ, thành ra con không biết hái bông hoa nào trước, hoa huệ khổ đau, hoa hồng yêu mến tha nhân, hoặc hoa đổng thảo khiêm nhượng. Con không sao kể hết những kho tàng đầy dẫy mà mỗi ngày con đều có được. Biết tận dụng giây phút hiện tại là một điều vĩ đại.

297      + Lạy Chúa Giêsu, Sự Sáng Tối Cao, xin ban cho con ơn biết mình và soi thấu linh hồn tăm tối của con bằng ánh sáng của Chúa, xin lấp đầy vực thẳm linh hồn con bằng chính Chúa, vì chỉ một mình Chúa [...].

298      Lạy Chúa Giêsu của con, Chúa là Sự Sống, là Đường, là Chân Lý, con nài xin Chúa ghì chặt con sát bên Chúa như một bà mẹ ấp ủ con nhỏ trong lòng, vì con không những là một đứa trẻ yếu đuối, mà còn là một đống khốn nạn và hư vô.

            (130)    + Mầu nhiệm của Linh Hồn      

                                    Vilnius, 1934

299      Một ln n, cha gii ti bo tôi hi Chúa Giêsu v ý nghĩa hai lung sáng trong bc hình, [31] và tôi trả li: “Vâng, con s hi Chúa”.

            Thế rồi trong giờ cầu nguyện, tôi đã được nghe những lời sau đây trong tâm hồn: Hai luồng sáng biểu thị Máu và Nước. Luồng sáng màu lam nhạt tượng trưng Nước làm cho linh hồn nên công chính. Luồng sáng màu đỏ tượng trưng Máu là sức sống của các linh hồn...

            Hai luồng sáng này phát xut t lòng xót thương du hin sâu thm ca Cha lúc Trái Tim thng kh ca Cha b lưỡi đòng m ra trên thp giá.

            Những lung sáng này che ch các linh hồn cho khi cơn nghĩa n ca Cha Cha. Phúc cho linh hn nào cư ng trong nơi nương náu ca h, vì bàn tay công thng Thiên Chúa s không đè nng trên h. Cha mong ước Chúa Nht sau l Phc Sinh s là đi l kính Lòng Thương Xót Cha.

300      + Con hãy yêu cầu tôi tớ trung thành của Cha [cha Sopocko] trong ngày ấy hãy nói cho toàn thế giới về Lòng Thương Xót hải hà của Cha; ngày hôm ấy, bất kỳ ai đến với Nguồn Mạch Sự Sống sẽ hoàn toàn được xoá sạch tội lỗi và hình phạt.

            + Nhân loại s không được bình an cho đến khi nào quay v vi Lòng Thương Xót ca Cha vi nim tín thác.

            + Ôi, Cha đã phải đau đớn biết bao vì sự nghi ngờ của một linh hồn! Họ tuyên nhận Cha là Đấng Thánh Thiện và Công Bằng, nhưng không tin Cha là Tình Thương và không tin vào lòng nhân lành của Cha. Đến như ma quỷ cũng tán dương ưu phẩm công bằng của Cha, nhưng chúng không tin vào lòng nhân lành của Cha.

Về đầu trang

[1] Chị Faustina khi ấy đang là một thỉnh sinh, làm việc tại nhà bếp cùng với chị Marcianna Oswiecimska. Trước khi ra ngoài, chị Marcianna Oswiecimska bảo Helen rửa chén đĩa rồi cất đi. Helen (tức là chị Faustina sau này) làm việc ấy, nhưng vì một số chị em dùng bữa sau thỉnh thoảng lại đến nhờ Helen dọn bữa cho họ hoặc giúp làm điều gì. Helen không muốn từ chối nên đã phục vụ từng người, và vì thế đã không làm trọn công việc được giao. Khi chị Marcianna trở về và thấy chén đĩa chưa được thu dọn, chị tưởng Helen đã bỏ qua lời dặn của mình nên bắt Helen ngồi trên bàn để đền tội trong khi chính chị làm công việc ấy.

Nữ tu Marcianna-Julia Oswiecimska sinh năm 1897. Chị vào dòng năm 1919, phục vụ công tác nội thiện trong nhiều năm. Chị là một người năng động, hay yêu sách, nhưng rất yêu thương người chung quanh (Hồ sơ nữ tu Marcianna).

[2] Chỉ các bề trên mới có quyền ban lệnh “với hiệu lực lời khấn vâng phục” trong những vấn đề hệ trọng. Nữ tu Marcianna không có quyền truyền lệnh và chắc chắn đã không làm như thế. Chị bắt Faustina ngồi trên bàn như một việc đền tội mà thôi. Helen ngạc nhiên trước hình thức đền tội này và lưỡng lự vâng theo. Khi ấy, nữ tu Marcianna mới hỏi chị thỉnh sinh: “Này Helen, chị vâng lời như thế à?”. Câu chất vấn này đã bị Faustina hiểu lầm là một lệnh truyền “với hiệu lực lời khấn vâng phục” (Hồ sợ nữ tu Marcianna).

[3] Tại một số tu viện, kể cả nhà Warsaw ở phố Zytnia, các nữ tu thường có phiên coi nhà đêm. Các nữ tu trực phiên sẽ đi quanh nhà, chiếu đèn khắp sân, và kiểm soát các cửa sổ để canh chừng trộm cắp đột nhập.

[4] Đây là tên phổ biến của các nữ tu dòng thánh Phanxicô Gia Đình Đức Mẹ, một hội dòng do Đức Tổng Giám mục Felinski thành lập vào năm 1857. Trụ sở nhà mẹ của dòng này tại Warsaw, ở phố Zelazna, bên cạnh trụ sở nhà mẹ của dòng Đức Mẹ Nhân Lành.

[5] X. chú thích số 7.

[6] Có lẽ chị thánh thay thế nữ tu Modest Rzeczkowska đang bị bệnh và phải đi điều trị tại Warsaw (Hồ sơ nữ tu Pelagia).

[7] Mọi nữ tu đều dành ngày đầu tháng để tuyên lại lời khấn, gọi là ngày tĩnh tâm. Trong ngày đó không có giờ giải trí. Các nữ tu giữ thinh lặng và phải làm một giờ nguyện gẫm, viếng đường Thánh Giá, hồi tâm tháng, và suy ngắm nửa giờ về sự chết. (x. hiến pháp dòng Đức Mẹ Nhân Lành).

[8] Hằng tháng, mỗi tập sinh phải dùng một ngày do vị giám tập chỉ định gọi là ngày thập tự chinh. Vào ngày ấy, các tập sinh buộc phải giữ thinh lặng nhiều hơn và kết hợp với Chúa Giêsu Thánh Thể, xin vị giám tập thêm việc khổ chế, và dâng tất cả mọi công việc, lời cầu nguyện, và đau khổ cho Chúa Giêsu để đền tạ thay cho các tội nhân. Một số nữ tu vẫn giữ việc lành này sau khi đã rời tập viện.

[9] Chị Faustina để bốn trang trắng. Có lẽ chị định sau đó sẽ viết lại, và ghi vào đó một số kinh nghiệm đã qua, nhưng rồi đã không viết gì cả.

[10] Kỳ thử thứ ba là giai đoạn các nữ tu dọn mình vĩnh thệ. Trong dòng Đức Mẹ Nhân Lành, thời gian này kéo dài năm tháng. Đầy Tớ Chúa sống kỳ thử thứ ba vào năm 1932/1933 tại Warsaw. Vị phụ trách là Mẹ Margaret Gimbutt.

[11] Walendow, một nhà của dòng Đức Mẹ Nhân Lành, cách Warsaw 20 cây số. Tại đó, các nữ tu có một nhà dành cho các thiếu nữ. Vào năm 1936, theo lời đề nghị của Bộ Pháp Lý, một trung tâm phục hồi nhân phẩm cho những người vi phạm lần đầu (các thiếu nữ và phụ nữ) đã được thiết lập tại đó. Ngoài thời gian tĩnh tâm, chị Faustina còn ngụ tại Walendow từ ngày 5 tháng 3 cho đến tháng 5 năm 1936.

[12] Tuần tĩnh tâm do cha Edmund Elter, dòng Tên, phụ trách. Ngài sinh ngày 14 tháng 11 năm 1887. Ngài nhập dòng Tên ngày 15 tháng 7 năm 1905. Với thiên khiếu đặc biệt, ngài nghiên cứu các khoa nhân văn, thần học, và (năm 1919-1920) luật quốc tế tại viện đại học Warsaw. Sau đó, ngài còn học tại Rôma và Pháp. Năm 1926, ngài làm giáo sư luân lý học tại viện đại học Gregorianum ở Rôma. Từ năm 1932 đến năm 1935, ngài sống tại Warsaw, sau đó trở về Rôma dạy môn giảng thuyết và tu từ. Ngài qua đời tại Rôma ngày 27 tháng 8 năm 1955.

[13] Trung tâm của một khu đất cũ cách Walendow một cây số, nơi đây dòng Đức Mẹ Nhân Lành có một khu nhà dành cho các trẻ em. Cơ sở này có là do công chúa Czetwertynska đã dâng cúng cho nhà dòng một thửa đất trồng trọt, khu rừng, và một vài nhà trại dành cho các trẻ em gặp nguy cơ về luân lý. Khu nhà ấy vẫn được bề trên nhà Walendow điều hành, nhưng đến năm 1947 thì trở thành một nhà tự lập (Lịch sử dòng Đức Mẹ Nhân Lành).

[14] “Nhà may” tức là nhà kho chứa y phục vải vóc của các nữ tu, kể cả một phòng may vá. Nhiệm vụ của các nữ tu làm việc ở đây là may y phục và khăn vải, vá sửa và phân phát y phục cho các nữ tu do phòng giặt ủi gởi đến, đồng thời cung cấp những trang phục cần thiết cho các nữ tu.

[15] Vào thời ấy, các nữ tu dòng Đức Mẹ Nhân Lành được chia làm hai thành phần, được gọi là tụng sĩ và trợ sĩ. Các nữ tu được chia do quyết định của ban quản trị dòng dựa trên trình độ kiến thức, tuổi tác và khả năng của từng phần tử. Nhiệm vụ của các tụng sĩ là điều hành nhà dòng và các cơ sở phục hồi của dòng. Các trợ sĩ làm những việc lao công và phụ giúp các tụng sĩ, nhất là trong lãnh vực lao động tay chân (Hiến pháp dòng Đức Mẹ Nhân Lành).

[16] “Đai sắt” là một loại thắt lưng làm bằng mắt lưới kim loại nhẵn, được dùng làm hình cụ khổ chế. Các nữ tu có thể đeo đai này nếu được phép của bề trên, trong một thời gian hạn định.

[17] Phía bên kia “nhà nguyện nhỏ” là phòng hội, nơi diễn ra các phiên hội của cộng đoàn.

[18] “Giờ giải trí” là thời gian cho các nữ tu giải trí sau giờ làm việc.

[19] Em gái của chị Faustina là Wanda Kowalska sinh năm 1920. Theo lời bà Josephine Jasinska nee Kowalska, chị cả của chị Faustina cho biết, trước thời kỳ Thế Chiến II, Wanda có vào dòng thánh nữ Ursuline. Trong thời gian chiến tranh, Wanda bị bắt sang Đức làm việc lao công cưỡng bức, sau đó không về Ba Lan, nhưng lập gia đình với một người Anh, và sang Anh với chồng. Người chồng nhập ngũ và tử nạn. Wanda trở về Ba Lan, nhưng quay lại Anh chỉ sau vài ngày vì tình hình chính trị lúc ấy. Vài năm sau, nhờ một linh mục, gia đình biết tin Wanda bị bệnh nặng và được đưa vào bệnh viện. Từ đó, gia đình không biết tin gì về Wanda nữa.

[20] Có lẽ chỉ là một cha giải tội bình thường ở Warsaw.

[21] Phép đoán là phép để một tu sĩ có thể làm một hành vi tuy bề trên không biết, nhưng giả định bề trên sẽ cho phép làm việc ấy.

[22] Các nữ tu sống thời gian thử thứ ba tại khu tập viện, và kết thúc giai đoạn khấn tạm.

[23] Áo choàng - một tấm vải màu đen lớn có hình thánh giá trắng ở giữa. Theo nghi thức của dòng Đức Mẹ Nhân Lành, trước khi khấn trọn, các nữ tu nằm sấp trước bàn thờ và được phủ áo choàng tượng trưng việc chết cho thế gian. Trong lúc ấy, các nữ tu đọc thánh vịnh 129 và đánh chuông báo tử. Vị chủ tế, thường là một vị Giám mục, rẩy nước phép trên các nữ tu ấy và đọc lời: “Hãy chỗi dậy, hỡi các con là những người đã chết cho thế gian, và Chúa Giêsu sẽ soi sáng cho các con”.

[24] Có lẽ ở đây chị Faustina nói về cha Elter, dòng Tên, người trong tuần tĩnh tâm trước kỳ thử thứ ba đã giúp chị được bình an và khuyến khích chị trung thành với ơn Chúa.

[25] X. Chú thích số 32.

[26] Trong dòng Đức Mẹ Nhân Lành có tục lệ là mỗi tháng, các nữ tu đều đến gặp bề trên để xin phép: làm những việc hãm mình nhỏ; đọc thêm kinh; tự do sử dụng một vài vật dụng; chước chuẩn một đôi điều trong luật dòng mà họ tạm thời không thể giữ được; và nhiều điều khác tuỳ nhu cầu từng cá nhân.

[27] Đức Giám mục Rospond là một người bạn rất thân của dòng Đức Mẹ Nhân Lành, trong nhiều năm ngài đã chủ tế các nghi thức mặc áo dòng, tuyên khấn, cử hành thánh lễ và giảng thuyết trong những dịp ấy. Trong nghi thức mặc áo dòng, ngài trao áo dòng và lúp cho thỉnh sinh; trao thắt lưng, tràng hạt, tượng thánh giá, và lúp đen cho tập sinh; trao nến sáng và nhẫn như một dấu chỉ hôn ước vĩnh viễn với Chúa Giêsu cho nữ tu khấn tạm (x. 12).

[28] Các tu sĩ dòng Tên có kỳ tĩnh tâm dài ba mươi ngày trong thời kỳ thử thứ ba, trước khi vĩnh thệ.

[29] Bề trên tại Czestochowa lúc bấy giờ là Mẹ Seraphina Kukulska. Nữ tu Seraphina (khi chịu phép Thánh Tẩy được đặt tên là Salomea) sinh ngày 30 tháng 11 năm 1873. Mẹ vào dòng ngày 18 tháng 7 năm 1894. Mẹ ở trong nhóm phụ trách và sau đó làm bề trên tại Cracow, Czestochowa, Walendow. Nữ tu Seraphina qua đời ngày 10 tháng 6 năm 1964 (A. SMDM-C & D).

[30] Chương trình huấn luyện các nữ tu dòng Đức Mẹ Nhân Lành dựa theo tinh thần khổ chế của thánh Inhaxiô Lôdôla, chia nhân đức khiêm nhượng làm ba cấp độ.

[31] Bức hình tại Vilnius là do hoạ sĩ Eugene Kazimierowski thực hiện (x. chú thích 1).

Tác giả: Thánh Faustina

Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây