Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 173
TN 25-B Câu chuyện hay về một vị tu sĩ già ------------------------------------------
Bạn thân mến,
Trong cuốn sách nhan đề Thuật suy niệm (How to Meditate) của mình, Lawrence Leshan có kể lại câu chuyện sau đây:
Một vị tu sĩ già đã cầu nguyện nhiều năm, xin Chúa hiện ra, để củng cố niềm tin của ông. Nhưng điều đó đã chẳng bao giờ xảy ra.
Thế rồi, khi ông hoàn toàn không còn hy vọng điều đó xảy ra nữa, thì một ngày nọ Chúa lại hiện ra với ông.
Vị tu sĩ già quá đỗi vui mừng.
Thế nhưng, ngay giữa lúc ông đang được diện kiến với Chúa, thì một hồi chuông của tu viện lại vang lên, báo hiệu đến giờ phát chẩn cho các kẻ nghèo khổ, hàng ngày vẫn tụ tập lại ở cổng tu viện để xin ăn.
Hôm nay, lại đến phiên vị tu sĩ già này ra phát chẩn cho họ. Và nếu ông chậm trễ, không ra kịp, thì đám dân bất hạnh kia sẽ lặng lẽ rời tu viện, bởi họ nghĩ rằng: ngày hôm nay tu viện chả có gì để cho họ.
Vị tu sĩ già bị xâu xé: giữa nhiệm vụ trần thế và cuộc diện kiến với Chúa.
Tuy nhiên, trước khi hồi chuông chấm dứt, ông đã quyết định ngưng cuộc diện kiến với Chúa, cho dù lòng ông đang trĩu nặng, vì phải đi phát chẩn cho đám dân nghèo.
Sau một giờ đồng hồ, khi đã làm xong nhiệm vu, vị tu sĩ già trở về phòng mình.
Khi vừa mở cửa ra, ông không thể nào tin vào mắt của mình được nữa: Bởi Chúa vẫn tiếp tục ở lại trong phòng chờ đợi ông.
Thế là vị tu sĩ già quì gối xuống dâng lời cảm tạ.
Chúa liền nói với ông:
“Này con, giả như con đã không chịu đi ra phát chẩn cho đám dân nghèo, thì Ta đã không ở lại đây đâu!”.
***
Câu chuyện trên đây có ý nghĩa tương tự như bài Tin Mừng Chúa Nhật TN 25-B hôm nay (Mc 9, 30-37).
Cũng như các môn đệ, vị tu sĩ già đã từ bỏ mọi sự, để làm theo ý Chúa Giêsu.
Cũng như các môn đệ, vị tu sĩ ấy đã biết quay lưng lại với sự thịnh vượng tâm linh ở đời sau.
Và cũng như các môn đệ, sau khi đã làm tất cả những điều ấy, ông học được bài học tâm linh quan trọng nhất trong cuộc đời ông:
Ông đã học được rằng: phương cách tốt nhất để phụng sự Chúa, không nhất thiết là phải từ bỏ mọi sự, không nhất thiết là phải quay lưng với thế gian và ẩn mình vào một tu viện nào đó, không nhất thiết là phải cầu nguyện lâu giờ hay thị kiến những cảnh tượng trên trời.
Mà phương cách phụng sự Chúa tốt nhất, là thực hành điều cơ bản hơn những việc đó rất nhiều, đó là phục vụ anh chị em chúng ta, đặc biệt những người ít may mắn nhất.
Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ Ngài bài học này, qua câu nói:
“Ai muốn là kẻ cao nhất, thì hãy làm người thấp nhất để phục vụ tất cả mọi người”.
Điều này gợi lên một vấn đề rất quan trọng. Làm sao áp dụng thiết thực lời dạy của Chúa Giêsu vào đời sống riêng của mỗi người chúng ta?
Chúng ta nhận thức được ngay rằng: Câu trả lời sẽ hoàn toàn tùy thuộc vào từng người, bởi vì mỗi người sẽ trả lời một cách, không ai có thể trả lời thay cho ai, nghĩa là mỗi người phải tự mình trả lời.
Tuy nhiên, câu trả lời của chàng thanh niên đầy can đảm và thiện chí sau đây, sẽ giúp chúng ta hiểu rõ thêm vấn đề:
FB Ted Kennedy Junior, lần đầu tiên được cả nước biết đến, khi cậu bị cưa đi một chân, vì ung thư, ở tuổi 12.
Sau đó, thường xuyên báo chí đăng hình cậu trượt tuyết bằng một chân hoặc chơi đá banh với chiếc chân gỗ giả.
Tuy nhiên, giờ đây, người ta còn thấy được một khả năng khác nữa thật tuyệt vời nơi cậu, là:
Cậu thường đi khắp nơi trong vùng, để ngỏ lời với các kẻ tàn tật, nhất là những người còn trẻ.
Trước mặt gia đình và bè bạn, cậu luôn tỏ ra lạc quan với sự tật nguyền của mình.
Cậu nói: “Tôi không cảm thấy khác biệt với mọi người”.
Và cậu đã thẳng thắn nhìn nhận: Cậu đã được các bác sĩ giỏi nhất điểu trị.
Cậu vẫn thường thổ lộ:
“Một trong những lý do khiến tôi cố gắng giúp đỡ những kẻ tật nguyền khác, chính là tôi muốn đền trả món nợ ấy. Tôi chả mất công bao nhiêu để làm cho kẻ khác được tốt đẹp hơn, thế thì tại sao tôi lại không cố gắng làm”.
Câu sau cùng này rất đáng được lập lại: “Tôi chả mất công bao nhiêu để làm cho kẻ khác được hạnh phúc hơn, thế thì tại sao tôi lại không cố gắng làm?”.
*****
Trong chúng ta, ít người được rảnh rỗi như chàng Ted Kennedy và cũng ít người có được thời giờ và đảm bảo tài chánh, để làm công việc như cậu Ta.
Tuy nhiên, tôi vẫn thường thắc mắc tự hỏi: Giả như anh chị em và tôi, có được sự rảnh rỗi và đảm bảo về tài chính như Ted Kennedy, thì có được bao nhiêu người trong chúng ta, sẽ sử dụng những đặc ân này một cách quảng đại như anh ta?
Từ đó, chúng ta trở lại câu hỏi nguyên thủy, là chúng ta phải làm thế nào, để tự mình trả lời lời mời gọi của Chúa Giêsu nói trong bài Phúc Âm hôm nay:
“Kẻ nào muốn nên cao nhất, thì hãy làm người thấp nhất và làm tôi tớ cho mọi người”.
Như chúng ta đã biết: không ai có thể trả lời câu hỏi trên dùm cho chúng ta. Chúng ta phải tự trả lời lấy.
Và như thế, bài Phúc Âm hôm nay vừa là lời mời gọi, vừa là một sự thách đố:
- Trước hết nó mời gọi chúng ta xét lại cuộc sống và tự vấn chính mình thường xuyên xem: Ngay lúc này đây, chúng ta đã làm việc với tinh thần phục vụ thế nào, cho dẫu chúng ta là một người mẹ đang chăm sóc lo lắng cho con cái còn nhỏ dại, hay là một công nhân đang làm việc tại một công sở hay một xí nghiệp nào đó?.....
- Thứ đến, bài Tin Mừng còn khuyên chúng ta: mỗi ngày nên dành ra ít phút để tự kiểm điểm mình xem, chúng ta có cách nào khác, để cho công việc chúng ta đang làm mang nhiều tinh thần lợi ích phục vụ, hơn hiện nay không?
Để kết thúc, chúng ta hãy lắng nghe trong tinh thần cầu nguyện những lời của Albert Schweitzer, một Kitô hữu vĩ đại thời nay, người đã từ giã những phòng hoà nhạc ở Âu châu, để trở thành một bác sĩ thừa sai, phục vụ cho người nghèo khổ ở Phi Châu.
“Tôi không biết số phận bạn sẽ ra sao, chỉ biết một điều duy nhất là: “Trong các bạn, chỉ những ai biết tìm và tìm thấy cách thức phục vụ tha nhân, thì mới thực sự được hạnh phúc.”
Chúng ta hãy lập lại những lời này một lần nữa:
“Tôi không biết số phận bạn sẽ ra sao, chỉ biết một điều duy nhất là: “Trong các bạn, chỉ những ai biết tìm và tìm thấy cách thức phục vụ tha nhân, thì mới thực sự được hạnh phúc”.
Lạy Chúa, xin ban cho con ánh sáng đức tin, để con nhận ra Chúa hôm nay và hàng ngày, nơi những khuôn mặt khốn khổ của tất cả những người bị thử thách:
- những kẻ đói, không chỉ vì thiếu của ăn, nhưng vì thiếu Lời Chúa; - những kẻ khát, không chỉ vì thiếu nước, nhưng còn vì thiếu bình an, sự thật, công bằng và tình thương; - những kẻ vô gia cư, không chỉ tìm kiếm một mái nhà, nhưng còn tìm một con tim hiểu biết, yêu thương; - những kẻ bệnh hoạn và hấp hối, không chỉ trong thân xác, nhưng còn trong tinh thần nữa, bằng cách thực thi lời hy vọng này:
"Điều mà ngươi làm cho người bé mọn nhất trong anh em là làm cho chính Ta" Amen.