Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 171 TN 23-B Hỡi “tay áo”, ngươi có quyền dự tiệc

Thứ tư - 04/09/2024 07:07
Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 171 TN 23-B Hỡi “tay áo”, ngươi có quyền dự tiệc
Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 171 TN 23-B Hỡi “tay áo”, ngươi có quyền dự tiệc
Chuyện Minh Họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 171
Thường Niên 23-B

Hỡi “tay áo”, ngươi có quyền dự tiệc

------------------------------------------

Bạn thân mến,

Có một lần nọ, một người giàu có mời tất cả những người bạn ông, là những người dân thành phố đến dự tiệc.

Có một người đến bữa tiệc trong một bộ quần áo rách rưới, đó là bộ y phục duy nhất mà người ấy có.

Vừa đến cửa, người ấy bị đuổi về.

Không bị khuất phục, người ấy trở về nhà và mượn một bộ đồ sang trọng đắt tiền của một ông bạn láng giềng giàu có. Rồi người ấy trở lại nhà tiệc, trông có vẻ như một người sang trọng, có của.

Lần này người gác cổng tiếp đón với vẻ cung kính và chỉ cho ông ngồi chỗ cao nhất ở bàn trên.

Trong bữa ăn, lúc ông với tay để lấy miếng thịt chiên, bất ngờ cái tay áo của ông nhúng vào đĩa thức ăn.

Người khách ngồi kế bên nói nhỏ: “Kéo tay áo của ông lên”,

Ông nói: “Không, cứ để như vậy”.

Rồi ông giơ cánh ay lên và nói với cái tay áo: “Ăn đi, hỡi tay áo của tôi. Ăn đi cho no nê. Mày có quyền dự bữa tiệc này hơn tao, vì trong nhà này, người ta tôn trọng mày hơn tao”.

*****

Thánh tông đồ Giacôbê nói:

“Khi anh em đã tin vào Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, là Chúa vinh quang, thì đừng có ai đối xử thiên tư (giữa các giai tầng xã hội)”. (Bài đọc 2 của thánh Giacôbê tông đồ 2,1-5)

Đoạn văn này của thánh Giacôbê có thể làm cho nhiều người không chấp nhận, bởi trong thực tế, xã hội chúng ta đang sống có đầy dẫy những sự phân biệt giai cấp:

Điều đó rất dễ thấy, khi chúng ta nhì các loại xe người ta lái, loại phi cơ người ta đi, khu đất người ta ở, câu lạc bộ người ta năng lui tới v.vCó chỗ dành cho người giàu và có chỗ dành cho người nghèo.

Người ta gán giá trị xã hội cho số lượng tiền bạc, mà người ta có:

- Nếu bạn giàu có, bạn sẽ là một nhân vật nào đó.

- Nếu bạn nghèo, bạn sẽ chẳng là gì hết, và có thể không được đối xử như một con người nữa.

*****

Việc phân chia giai cấp sẽ không đến nỗi nào, nếu kết quả của nó không ảnh hưởng đến chúng ta. Còn việc phân chia giai cấp dẫn đến sự thiên vị, đến sự trọng phú, khinh bần, thì lại là chuyện khác hẳn:

Người ta thường có thói quen đóng khung, và cố giữ chặt mỗi người ở trong vị trí của họ, cho nên đã làm nhiều người bị tự ti mặc cảm. Nó đẩy người ta vào sống riêng tư, lặng lẽ cách ảm đạm. Đôi khi, người nghèo không được phép vào sống trong khu nhà của người giàu.

Nhưng người giàu cũng đau khổ không kém, bởi vì nó đã tạo nên cho họ một cảm giác giả tạo về sự quan trọng của họ và bị loại trừ.

Sự phân chia giai cấp, đã dẫn đến những tiêu chuẩn kép như trên và tất nhiên là không nên có giữa các Kitô hữu với nhau.

Cần phải loại trừ và xóa bỏ những rào cản giữa các giai cấp: Bởi khi gặp những nguy hiểm, hay gặp phải những đau buồn tập thể, hoặc khi có những niềm vui tập thểthì những sự phân biệt ấy sẽ bị gạt sang một bên, và ai cũng thấy những phân biết đó chỉ là những điều ngớ ngẩn.

Trong những dịp như thế, mọi người đều sẽ nghĩ đến với nhau và làm phong phú cho nhau. Và lúc đó người ta sẽ nhận ra: Biết bao điều đã bị bỏ mất, do những phân chia giả tạo đó.

*****

Nếu Thiên Chúa có tỏ ra thiên vị, thì sự thiên vị cù Ngài lại dành ưu tiên cho những người nghèo và những người bị áp bức.

Việc Thiên Chúa quan tâm đến người nghèo, không có nghĩa là Thiên Chúa yêu họ chỉ vì họ nghèo, nhưng sự nghèo khó có thể được coi như là một nhân đức.

Thiên Chúa đứng về phía những người nghèo và những người bị áp bức, bởi vì họ đã bị mọi người ruồng bỏ và xã hội đã đối xử với họ cách rất bất công.

- Kinh Thánh nhìn người giàu đang áp bức người nghèo. Và Thiên Chúa quyết định chứng minh chính nghĩa cho người bị áp bức.

- Là các Kitô hữu, chúng ta cần phải sống và đánh giá mọi sự theo tiêu chuẩn, sao cho phù hợp với các tiêu chuẩn của Thiên Chúa.

Sự cao thượng, lòng tốt, cùng lòng nhân hậu, không thể được xác định bởi giai cấp, thì điều xấu cũng thế.

Không có giai cấp nào được độc quyền tốt hoặc xấu, đau khổ hay vui mừng.

Nhưng khi đến với đức tin, thánh Giacôbê nói rằng: Chính những người nghèo đối với thế gian này, mới là người giàu có trong đức tin.

Người giàu, có khuynh hướng cậy dựa vào của cải của mình, trong khi người nghèo theo thì theo bản năng họ dễ quy chiếu và thích hướng về Thiên Chúa.

Chính vì thế mà Đức Giêsu nói: “Phúc thay ai nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”.

Chính ở đây, mà mọi rào cản phân chia giai cấp đều sụp đổ trong ngôi nhà của Thiên Chúa. Bởi ở đây, phẩm giá thật sự của con người được tỏ hiện. Nó không dựa trên những điều mà người ta vẫn thường dùng để phân chia con người và được xã hội đánh giá cao.

Ở đây, phẩm giá thật của con người sẽ dựa trên một điều rất sâu xa là bản chất của con người, theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa.

Nói cách khác chúng ta đều là con cái của Thiên Chúa và là anh chị em với Đức Kitô, nên bất cứ sự phân biệt nào khác, đều là vô nghĩa.

Khi chúng ta đến với Đức Kitô, thì những sự phân biệt khác đều sẽ tiêu tan đi như sương mù buổi sáng, trước ánh sáng mặt trời.

Lạy Chúa, xin giúp con thực thi đức ái trong đời sống thường ngày, mà không phân chia giai cấp, không phân biệt đối xử: Sẵn sàng chia sẻ cơm bánh cho những kẻ đói ăn, đem nước uống cho những kẻ đang khát, đem thuốc men cho những người đau ốm, mang áo lành cho những kẻ rách rưới, mang mền đắp cho những kẻ lạnh run, đem sự che chở cho những kẻ không nhà. Nhất là để con đem tình thương, khoan dung, tha thứ của Chúa đến cho mọi người. Amen.

---------------------------------

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây