BÓ HOA HỒNG ĐÊM GIÁNG SINH - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 234

Thứ bảy - 25/12/2021 05:42
BÓ HOA HỒNG ĐÊM GIÁNG SINH - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 234
BÓ HOA HỒNG ĐÊM GIÁNG SINH - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 234
BÓ HOA HỒNG ĐÊM GIÁNG SINH
(Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 234)
--------------------------------------

Bạn thân mến,

Tiết trời đông năm nay, sao lại lạnh hơn mọi năm. Chiếc áo trên mình tôi thì lại quá mỏng, nên không đủ để giữ cho thân thể được ấm. Tôi cảm thấy lạnh lắm.

Đã hơn một giờ trôi qua rồi, mà tôi bóp trán nặn óc, cũng chưa nghĩ ra được một món quà nào để tặng mẹ dịp lễ Giáng Sinh.

Rồi khi tôi nghĩ ra được một món quà nào đó, thì tôi lại mất hứng ngay, bởi trong tay tôi không hề có một đồng xu dính túi, thì lấy gì mà mua!! Tôi thở dài ngao ngán thật buồn chán. Lòng tôi thì ủ buồn rười rượi.

Đã ba năm qua, kể từ khi bố tôi qua đời, hai mẹ con chúng tôi sống rất cơ cực, từng ngày chật vật, vật lộn với cuộc sống.

Mẹ tôi, tuy làm việc quần quật suốt cả ngày đêm, vất vả mua gánh bán bưng, nhưng cũng chỉ đủ để chống chọi với cuộc sống cho qua ngày.

Vì thiếu tiền, cho nên tôi cũng thiếu thốn rất nhiều thứ, so với bạn bè cùng trang tuổi.

Bởi người ta thường nói: Con không cha như nhà thiếu nóc...

Thế nhưng, được một cái là hai mẹ con chúng tôi rất yêu thương nhau, quấn quít bên nhau.

*****

Đã nhiều ngày qua, tôi luôn ray rứt: Bởi đã gần đến lễ Giáng sinh rồi, mà chưa có cái gì để tặng mẹ.

Dẫu vậy, theo sự thúc giục của con tim lúc này, tôi vẫn cứ thản nhiên đi ra phố. Tôi lang thang rảo qua hết phố này đến phố nọ, mắt thì cứ nhìn vào các cửa tiệm, để chiêm ngắn những món quà Giáng Sinh bày biện, trông thật thật hấp dẫn. Quà thì đa dạng, được trang trí thật rực rỡ, đủ kiểu, đủ cỡ, đủ màu sắc, với những ánh đèn màu nhấp nháy lấp lánh lung linh, làm cho các món quà trong cửa tiệm tăng thêm sự hấp dẫn, tăng thêm sự lôi cuốn, và tăng thêm vẻ hoành tráng.

Rồi từ các cửa tiệm đều khắp, đâu đâu cũng vang lên những ca khúc Giáng Sinh, thật du dương, thật nhộn nhịp rộn rã, làm cho lòng tôi cũng rạo rực, rộn lên những nỗi niềm nôn nao, vui khôn thể tả xiếc.

Tôi có dừng lại ở một vài cửa tiệm, mắt thì đăm đăm nhìn vào những tủ kiến, đầy ắp những món quà Giáng sinh, sắp xếp thật lộng lẫy.

Tôi không ngờ, mọi thứ sao mà lại đẹp đến thế. Nhưng giá cả sao cũng lại cao ngất, đến tận trời xanh. Quả thật, tôi chỉ biết chiêm ngắm trong thèm thuồng, chứ nào tay tôi, làm sao có thể với tới được.

Đi được một lúc thì chân tôi cũng đã mỏi, nên tôi quyết quay trở về nhà, bởi cũng đã gần đến giờ phải về nhà, để cùng với mẹ đi nhà thờ, dự lễ đêm Giáng Sinh.

Bỗng mắt tôi bắt gặp một tia sáng nho nhỏ lấp lánh từ dưới mặt đường chiếu lên, từ phía bước chân tôi đang đi tới.

Tôi dừng lại. Tôi cúi xuống và nhặt lên xem. Oh! Một đồng tiền kẽm 5.000 của ai đó, đã đánh rơi tự bao giờ. Tôi ngắm nghía nhìn, và mân mê nó trên đầu ngón tay. Tôi trân trọng như một món quà của Chúa ban cho dịp Giáng Sinh. Bỗng lòng tôi cảm thấy vui vui.

Tôi ghé vào một cửa tiệm kế bên. Tôi mới nhìn qua vài món quà trong tủ hàng, mà trên tay vẫn tiếp tục cầm đồng tiền vừa mới lượm được.

Ông chủ quán bỗng lên tiếng:

“Này em bé, với số đồng tiền nhỏ bé đó, bé sẽ chẳng có thể mua được gì ở đây đâu”.

Tôi bèn cúi đầu lui bước, vội đi đến một cửa hàng bán bông hoa ngay cạnh bên, với hy vọng có thể mua được một nhánh hoa hồng nào đó, để về tặng mẹ.

Khi vừa bước vào quán, ông chủ tiệm bán hoa vui vẻ hỏi tôi:

"Chắc là bé muốn mua hoa phải không? Bé thích loại hoa nào?".

Tôi chìa tiền đồng 5.000 ra và nói:

“Con muốn mua một bông hoa hồng thật đẹp, để về nhà làm quà tặng cho mẹ dịp lễ Giáng sinh”.

Người bán hoa nhìn vào đồng tiền 5.000, rồi nhìn sang tôi, với một cảm tình đặc biệt.

Ông chủ ngập ngừng đôi lúc, rồi dịu giọng, nhỏ nhẹ nói với tôi:

"Bé đứng đây, đợi chú một lúc!".

Đang khi chờ đợi, tôi say sưa nhìn ngắm hết hoa này đến hoa khác. Hoa thì đủ loại, đủ màu sắc.

Tuy là con trai, nhưng tôi cũng thích hoa, nhất là loại hoa hồng. Tôi đoán là mẹ tôi cũng rất thích hoa hồng.

Khi người chủ bán hoa xuất hiện trở lại, tôi thấy ông cầm trên tay một bó hoa hồng nhung đỏ thắm, với những cành lá xanh thật tươi, được gói lại rất cẩn thận trong một tấm giấy gói quà màu hồng trong suốt, có điểm những chấm trắng li ti, được cột lại bằng một chiếc nơ màu bạc trông rất là xinh.

Rồi ông chủ cúi xuống ngăn tủ dưới, lấy lên một cái hộp giấy màu trắng, và đặt bó hoa đó vào trong một chiếc hộp đó.

Cái hộp thì kính mít, nhưng ở phía nắp, có một khoảng trống, được phủ lên bởi một lớp giấy kiến trắng thật trong suốt, để có thể thấy hoa bên trong hộp.

Gói quà xong, ông chủ ngước mắt lên nhìn tôi và nói:

"Đây là của bé. Tất cả chỉ có 5.000 đồng thôi".

Tôi rụt rè do dự trao cho ông 5000 đồng, mà không biết phải nói làm sao cho phải, bởi lòng thì đang lâng lâng, bâng khuâng khó tả.

Tôi có cảm tưởng như là mình từ trên trời mới rơi xuống. Tôi, không biết mình có nằm mơ không? Ai mà lại bán cả một bó hoa hồng, có quá nhiều hoa, mà hoa nào cũng tuyệt đẹp, lại được để trong một hộp giấy rất lịch sự, trông rất sang, mà lại chỉ lấy có 5.000 đồng thôi!

Dường như đọc được những ý nghĩ mông lung trong đầu của tôi, nên ông chủ bán hoa lên tiếng nói:

"Chú bán giảm giá cho bé đó, bởi chú thấy: Bé là một cháu ngoan, rất có hiếu đối với mẹ, rất đáng khen?".

Nghe ông chủ nói thế, lòng tôi an tâm đôi chút, và cũng bớt đi phần nào những ái ngại. Tôi đưa tay ra đón nhận chiếc hộp đầy hoa, và hết lời cám ơn ông.

Khi tay tôi chạm vào chiếc hộp xinh xắn đó, tôi mới dám chắc: Đây là sự thật, chứ không phải là mơ.

Khi vừa bước ra khỏi cửa tiệm, bỗng ông chủ bán hoa gọi tôi lại và nói:

"Này bé trai, chúc bé Giáng Sinh vui vẻ!".

Tôi cũng giơ tay vẫy chào từ giả ông: "Cháu cũng chúc chú một lễ Giáng Sinh vui vẻ”.

Cùng lúc đó, bà vợ ông chủ đang ở phòng trong bước ra, nhìn thấy ông chồng dán mắt nhìn ra đường phố, bèn hỏi ông chồng: "Chuyện gì vậy anh?"

Người chồng mới cố ngăn dòng nước mắt đang lăn trên má, rồi kể lại chuyện vừa rồi cho bà vợ nghe:

"Em biết không, có một điều rất kỳ lạ vừa mới xảy ra nơi nhà mình.

Sáng nay, trong lúc anh sửa soạn mở cửa tiệm, thì anh nghe có một giọng nói rất mơ hồ trong đầu bảo anh: Hãy dành ra một chục hoa hồng, để làm một món quà đặc biệt.

Rồi vì mải mê với công việc, nên anh cũng không còn nhớ tới chuyện đó nữa.

Nhưng vừa rồi, không biết sao, đang khi dọn dẹp đồ đạt, để chuẩn bị đi lễ, thì bỗng anh nhớ lại chuyện ban sáng, nên anh đã chọn mười nhánh hoa hồng thật đẹp cất sang một bên.

Cùng lúc đó, lại có một em bé trai bước vào cửa tiệm. Nó xin mua một nhánh bông hoa hồng để về tặng mẹ nó dịp Giáng Sinh, mà trong tay nó chỉ có một đồng tiền kẽm 5000.

Bỗng anh nhớ lại một chuyện hồi xưa của anh: Là đã lâu lắm rồi, khi ấy anh còn là một thằng bé rất nghèo, nghèo đến độ không có lấy một đồng xu, để mà mua quà Giáng Sinh tặng mẹ.

Đêm Giáng Sinh năm ấy anh không thấy vui. Anh cảm thấy một sự buồn chán vô chừng.

Đang khi anh đi lang thang một mình trên đường phố, mà không biết mình đi đâu, bỗng anh gặp một người đàn ông rất lạ. Tuy không quen biết nhau, nhưng ông ấy lại ngỏ lời tặng cho anh một tờ giấy 50.000 đồng, nói là mừng bé lễ Giáng Sinh.

Cầm tấm giấy 50.000 mà lòng anh bị xúc động mạnh. Bởi số tiền đó là quá lớn đối với anh lúc bấy giờ.

Đêm nay, đang khi gặp thằng bé này, anh mới hiểu giọng nói sáng nay đã thúc giục anh, chính là tiếng Chúa nhắc nhở anh, là dịp lễ Giáng Sinh đến, phải nhớ mà làm một việc đạo đức nào đó.

Và vừa rồi, anh đã để lại một chục hoa hồng đẹp nhất cho thằng bé, với giá 5000 đồng thôi, để nó về làm quà tặng cho mẹ nó.

Hai vợ chồng ôm nhau thật lâu, trong niềm vui sướng khôn tả, như là đã cảm nhận được việc Chúa Giáng Sinh vừa mới ghé thăm nhà.

Rồi cả hai bước ra khỏi nhà, để cùng nhau đến nhà thờ tham dự thánh lễ đêm Giáng Sinh.

Tiết trời tuy có lạnh thật, nhưng lòng họ lại cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

Lạy Chúa, một mùa Giáng Sinh nữa lại về với vạn vật, về với trời đất, về với chúng con.

Mùa Giáng Sinh là

một mùa để "cho" và để "nhận".

Xin cho con nghe được tiếng Chúa nói trong tâm hồn, để giống như người bán hoa trong câu chuyện, con cũng hiểu, con cũng biết Chúa Hài Nhi Giêsu đang thực sự cần gì nơi con.

Xin cho con cũng biết có sáng kiến, mà trao tặng những món quà thật có ý nghĩa trong dịp lễ Giáng Sinh này. Tặng mà không tính toán hơn thiệt. Tặng mà không mong được nhận lại, như Chúa đã bỏ trời xuống trần gian, làm gương cho chúng con. Amen!

-------------------

Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=QN6RRLJ46l0&t=1s

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây