Xây Nhà Cho Chúa (Chúa trong anh em) (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 146) -------------------------------------
Có một bà quý tộc kia tên là Elizabeth.
Bà đang cầu nguyện trong nhà thờ, bỗng dưng như nghe có tiếng Chúa nói thì thầm bên tai: Này con, con hãy xây nhà cho Cha ở đi.
Xác tín đây là lời Chúa nói riêng cho mình. Bà quý tộc Elizabeth mau mắn lo xây một nhà nguyện, trong khu đất rộng, ngay bên cạnh nhà, trong khu vườn riêng của bà.
Nhưng khi nhà nguyện được xây dựng xong, bà Elizabeth vẫn còn nghe tiếng Chúa nói như một lời, y như trước: Này con, con hãy xây nhà cho Cha ở đi.
Bà nghĩ: Hay là Chúa muốn bà xây một nhà thờ lớn hơn, đẹp hơn, nguy nga hơn, cho xứng với Chúa. Bởi vì, sự giàu có, mà Chúa đã ban cho bà hiện nay, thì còn quá dư thừa.
Thế là bà Elizabeth lo đi tìm một miến đất lớn hơn, rộng hơn, để mua, để xây cho Chúa một nhà thờ đẹp hơn, lớn hơn, trang hoàng lộng lẫy hơn.
Bà Elizabeth nghĩ thầm: Lần này, chắc là Chúa phải hài lòng lắm. Bởi vì trong vùng này, không có một ngôi nhà nào đẹp hơn, lớn hơn đến như thế.
Lạ lùng thay, khi cầu nguyện, bà Elizabeth cũng vẫn còn nghe tiếng Chúa vang nài một cách khẩn thiết hơn: Này con, con hãy lo xây nhà cho Cha ở đi.
Bà Elizabeth thưa với Chúa: Con đã xây cho Chúa một ngôi nhà đẹp nhất rồi. Con đã xây dựng cho Chúa một ngôi nhà lớn nhất vùng này rồi, sao Chúa còn muốn xây nhà nào cho Chúa nữa ? Chúa muốn con xây nhà cho Chúa như thế nào đây? Chúa muốn con xây cho Chúa một vương cung thánh đường lớn nhất nước này hay chăng?
Tiếng Chúa thì thầm trả lời: Không. Con hãy nhìn qua cái cửa sổ mà xem. Con đang xem thấy cái gì ?
Dạ, con thấy một gia đình đang nương tựa dưới gốc cây, bên lề đường.
Và tiếng Chúa nhỏ nhẹ nói: Con hãy xây cho họ một căn nhà. Đó là con đã xây nhà cho Cha.
*****
Chúng ta dễ bị cám dỗ hành xử như bà quý tộc Elizabeth trong câu chuyện trên.
Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ: Hãy biết nhìn Ngài, hãy biết khám phá ra Ngài nơi những người bé mọn, nơi những kẻ nghèo hèn.
Chúa nói trong Kinh Thánh Matthêu đoạn 15 câu 40:
“Cha bảo thật các con. Mỗi lần các con làm như thế cho một trong những anh chị em bé nhỏ nhất của Cha đây, là các con đã làm cho chính Cha”.
Nhìn thấy Chúa trong anh chị em đã là một điều khó. Và làm việc gì đó cho anh chị em xung quanh, như thể là làm cho Chúa, thì lại càng khó hơn nhiều.
Nhưng dù khó hay dễ, mỗi người kitô hữu chúng ta, đều được mời gọi phục vụ anh chị em mình vì Chúa. Vì Chúa, mà phục vụ anh chị em mình.
Thiên Chúa đã ban cho chúng ta một trái đất đủ lương thực để nuôi sống mọi người. Đừng trách Chúa đã tạo ra sự nghèo khổ, mà chỉ nên trách chính mình.
Tại sao ta lại khóa cử từ tâm của ta lại ?
Tại sao ta khóa lòng ta lại ?
Xã hội chúng ta hôm nay còn nhiều người đói, là vì chúng ta không dám chia sẻ điều mà chúng ta đang có một cách dư thừa.
Xã hội chúng ta còn quá nhiều người nghèo, là vì chúng ta bị lôi cuốn vào cơn lốc của thời trang, của hưởng thụ, của mua sắm.
Xã hội chúng ta còn quá nhiều người, người sống không ra người, là vì chúng ta còn xa lạ với những lời Chúa dạy.
Bởi chúng ta không nghe được những gì Chúa đang nói với ta: Cha đang đói. Cha đang khát. Cha đang trần trụi, Cha đang đau yếu.
Thánh Giacôbê đã cảnh báo chúng ta rằng: Này anh em, ai bảo mình có đức tin, mà không có hành động nào đi theo đức tin đó thì nào có lợi ích gì ! Đức tin cái kiểu đó có thể cứu được mình hay chăng ?
Một Thân xác không có hơi thở, là một xác chết, thì cũng vậy, đức tin không có việc làm, là đức tin chết. Không có lời nào rõ ràng hơn.
Chúng ta đang sống đức tin của mình như thế nào đây ?
Biết bao lần chúng ta muốn tránh né, không làm việc gì đó cho anh chị em sống bên cạnh chúng ta, mà lại chỉ muốn đọc kinh mà thôi, đọc thật dài, đọc thật nhiều, đọc thật lâu….
Chúng ta đừng để Chúa quở trách chúng ta, như đã từng quở trách dân Do Thái xưa kia: Dân này chỉ biết thờ kính Ta bằng môi, bằng miệng, chứ lòng của chúng thì quả là rất xa Ta.
Mẹ Têrêxa Calcutta ta đã bị đăm mê lôi cuốn bởi những con người đau khổ, bởi những con người nghèo đói, bởi những con người bệnh tật.
Dưới mắt của mẹ, đó không chỉ là những người đáng thương, mà còn là hiện thân của chính Chúa Giêsu đau khổ. Chính tình yêu người, và tình yêu của Chúa Giêsu nơi mẹ, đã quyện vào nhau: Vì yêu Chúa, cho nên mẹ Têrêxa đã yêu con người mãnh liệt hơn. Mẹ đã tập khám phá ra Chúa Giêsu trong mỗi con người, cho dù họ có vẻ đáng kinh tởm đến đâu đi nữa.
Chắc chắn sẽ có những Chúa Giêsu đi qua cuộc đời của chúng ta, như vị vua cải trang làm người hành khất.
Đến ngày Phán Xét, coi chừng chúng ta sẽ phải đối diện với những ngỡ ngàng thê thảm.
Bởi ta đã từng làm ngơ, để Chúa đói khát, trần truồng, bệnh tật, không nơi nương tựa, mà chúng ta đã không quan tâm đủ, hay chúng ta đã từng ngoảnh mặt làm ngơ một cách nào đó.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con biết: Ngày Tận Thế, Chúa sẽ xét xử mỗi người chúng con, dựa trên cái tiêu chuẩn tình yêu: Yêu chúa và yêu người.
Và mỗi khi đi xưng tội, không mấy khi chúng con đã xưng cái tội thiếu sót quá nhiều, đó là bỏ lỡ những cơ hội làm việc lành phúc đức, nghĩa là có những việc lành phúc đức có thể làm được, mà vì lười biếng bỏ qua không làm, con không coi đó là tội để xưng.
Xin Chúa giúp cho chúng con biết đổi mới tâm hồn, cho con biết mở rộng rộng con ra, để đón nhận tất cả những ai đang cần đến con, để biết trích một phần nào của cải, những gì chúng con có, để làm việc từ thiện, bác ái.
Và cũng biết tìm thời gian để thờ phượng Chúa, và lo xây dựng cho phần rỗi đời đời mai sau của chúng con nữa. Xin Chúa chúng con. Amen. -------------------