MÓN QUÀ GIÁNG SINH LẠ LÙNG - Chuyện kể cho các gia đình - Bài 322

Thứ năm - 30/12/2021 12:54
MÓN QUÀ GIÁNG SINH LẠ LÙNG - Chuyện kể cho các gia đình - Bài  322
MÓN QUÀ GIÁNG SINH LẠ LÙNG - Chuyện kể cho các gia đình - Bài 322
MÓN QUÀ GIÁNG SINH
LẠ LÙNG

(Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 322)
-------------------------------------

Bạn thân mến,

Vào ngày 03-12-1989, tại đảo Malta, là một đảo quốc, nằm giữa Địa Trung Hải, đã diễn ra một cuộc họp thượng đỉnh, giữa hai nhà lãnh đạo siêu cường Nga và Mỹ.

Trong cuộc họp này, tổng thống Hoa Kỳ George H.W. Bush đã trao tặng cho chủ tịch Liên Sô Mikhail Gorbachev, một món quà Giáng Sinh rất lạ lùng, đó là một viên gạch rất cũ kỷ. Bên trên viên gạch đó, có vẻ một biểu tượng hòa bình, với những đường vẻ thật nham nhở, với màu nước sơn đã loang lỗ.

Có người thắc mắc:

Tại sao một viên gạch trơ trụi, loang lỗ, nham nhở, tầm thường đến như vậy, mà Tổng Thống Mỹ, lại dám trao tặng cho một lãnh tụ siêu cường, trong dịp lễ Giáng Sinh?

Thế nhưng, đối với những người am tường hiểu biết, thì mới thấy được những giá trị lớn lao phi thường, của viên gạch tầm thường này.

Bởi viên gạch này, chính là viên gạch đã được lấy ra từ bức tường Bá Linh vừa mới sụp đổ cách đó hai tháng.

Đây là viên gạch đánh dấu một khúc ngoặc mới của lịch sử, kết thúc một thời kỳ chiến tranh lạnh, kéo dài đã quá lâu.

Bởi cũng từ Hội Nghị này, hai siêu cường đã đồng ý giải trừ vũ khí nguyên tử, và cùng nhau hợp tác xây dựng hòa bình.

Do đó, món quà Giáng Sinh tuy có mộc mạc, nhưng lại ẩn chứa nỗi khát vọng hòa bình của con người, của cả nhân loại.

Viên gạch này, có thể được coi là một nhịp cầu, nối kết hai siêu cường, mở ra một thời kỳ mới:

- Từ đối đầu, đến đối thoại.
- Từ nghi ngờ đến cộng tác.
- Từ thù địch đến thân hữu.


Từ đây, hòa bình không chỉ là không có chiến tranh, không chỉ là ngưng tiếng súng, mà hòa bình đã là hoa trái của những tâm hồn thành tâm, thiện chí, và biết cùng nhau hợp tác xây dựng những bước đi lên cho nhân loại, nhằm đem lại hạnh phúc cho con người.

*********

Bạn thân mến,

Đã hơn hai ngàn năm nay, nhân loại cũng đã nhận được từ Trời cao, một món quà mộc mạc đơn sơ tương tự như thế.

Nhưng giá trị của món quà này, phải nói là rất to lớn, phải nói là quá phi thường, đó là Bé Hài Đồng Giêsu, Con Thiên Chúa từ trời cao, giáng sinh xuống thế làm người, sinh sống như con người, sinh sống giữa con người.

Ngài đến trần gian trong âm thầm, không tiếng kèn, không tiếng trống.

Điểm đầu tiên Ngài đặt chân tới, đó là hang bò lừa ở Bêlem, thuộc nước Do Thái.

Nơi Ngài chọn để sinh ra là giữa đồng không mông quạnh, không có nhà cửa, không có nơi trú trọ.

Dấu chỉ duy nhất, để người ta có thể nhận ra Ngài, đó là:

“Một con trẻ sơ sinh, bọc trong tấm tã, nằm trong máng cỏ.” (Lc 2, 12).

Một Đấng Tối Cao quyền năng, từ trời xuống, lại chấp nhận thân phận một con người, tầm thường, giới hạn, mong manh, và yếu đuối đến như vậy.

Ngài cũng đã được cưu mang trong dạ mẹ 9 tháng 10 ngày. Và đã được sinh ra một cách bình thường, như bao con trẻ sơ sinh khác.

Tuy là Con Thiên Chúa,

- Nhưng Ngài đã không sinh ra tại chính mái nhà thân yêu của mình ở Nazarét.
- Ngài đã không chọn cho mình một căn phòng trú trọ tử tế hơn ở Giêrusalem, hay ở Bêlem, như những lữ khách bình thường khác, để sinh ra.
- Ngài bị chối từ, bởi gia cảnh của Ba Mẹ Ngài quá nghèo, nên không đủ chi trả cho một chỗ qua đêm.


Ngài bị chối từ, cũng có thể là do các chủ quán sợ phiền phức, sợ bị ô uế, sợ bị xui xèo, sợ những điều không may lành xảy ra, khi phải chứa chấp một phụ nữ mang thai sắp sinh con.

Để diễn tả tình huống này, thánh Gioan đã ghi lại mấy dòng chữ thật thê thảm trong cuốn Phúc Âm của Ngài, ở đoạn 1, câu 11 như sau:

“Ngài đến nhà của Ngài,
nhưng những người nhà, đã chẳng có ai chịu tiếp nhận Ngài”. ( Ga 1,11).


Đó là lý do tại sao Đấng Cứu Thế lại phải sinh ra trong hang lừa máng cỏ.

Nhưng để tìm cho được hang bò lừa trong đêm tối, ở một nơi xa lạ, ở một nơi hẻo lánh, thì chúng ta hãy nghĩ xem, thánh Giuse đã phải vất đến như thế nào ?

Nhưng hang bò lừa năm xưa, chắc chắn là rất khác với hang đá, mà chúng ta nhìn thấy tại các nhà thờ, hay tại các phố xá, hay tại các hàng quán.

Hang đá năm xưa, là một chuồng bò lừa thật sự:

- Các cây cối rào cản làm chuồng, đều đã bị xiêu vẹo.
- Nền đất của chuồng bò, gồm toàn rơm mục nát, ẩm ước, rất hôi tanh.


Bởi đây là nơi trú ngụ của các súc vật bò lừa chung chung, chẳng thuộc quyền sở hữu của riêng ai, cho nên chẳng có ai bận tâm để quét dọn.

Còn đêm tối trong hang thì phải nói là dày đặc, không có một chút ánh sáng, dù chỉ một chút ánh đèn leo lét thôi, cũng không có.

Ngoài trời thì đang tiết mùa đông, cho nên gió lạnh, giá rét, lùa vào khắp các nơi trong hang.

Đây là một trong những nỗi khổ đầu tiên của Con Thiên Chúa xuống thế làm người.

Có người cha người mẹ nào lại muốn sanh con của mình trong những điều kiện thiếu thốn, cùng cực, mất vệ sinh, tồi tệ đến như thế chăng?

Nhìn cảnh đứa con được sinh ra, không nơi nương tựa, không người giúp đỡ, cô đơn một mình, thiếu thốn đủ mọi thứ, trông thê thảm đến cùng cực, thì thử hỏi có cha mẹ nào, mà lại chẳng tuổi thân ???

Thật là chua xót biết bao, cho thân phận của một Con Thiên Chúa xuống thế làm người!

Khi chứng kiến những cảnh tượng này, ai mà lại không thắc mắc:

- Ơn cứu độ từ trời cao, tại sao lại đến với nhân loại, phải đi qua con cái đường tầm thường và thê thảm đến như thế ?

- Tại sao Thiên Chúa lại không chọn cách khác, cho bớt thê thảm hơn để làm người ?

- Tại sao Hài Nhi Giêsu, một món quà thật cao quí, từ trời cao, được Thiên Chúa trao ban cho nhân loại, lại được gói ghém trong một dáng vẻ quá đơn sơ, mộc mạc, tầm thường, quá cô đơn, để rồi chẳng có mấy ai nhận ra ?

*****

Nhưng càng suy nghĩ, chúng ta lại càng thấy ấm lòng.

Bởi Thiên Chúa đến với con người trong những điều kiện thật thiếu thốn, chính là để chia sẻ thân phận mỏng dòn, yếu đuối, giới hạn của kiếp người, để cho những ai, đang sống trong cô đơn nghèo hèn, những ai đang bị hất hủi, những ai đang bị bỏ rơi, những ai đang bị gạt ra bên lề xã hội, đều có thể cảm nghiệm sự hiện diện của Thiên Chúa tình thương, ngay trong chính cuộc sống đời thường của họ. Đây mới chính là niềm vui và là ý nghĩa đích thực của việc mừng Lễ Chúa Giáng Sinh.

Tiếc thay ngày nay, khi mừng lễ Chúa Giáng Sinh, người ta đã mất phương hướng.

Bởi người ta ăn mừng lễ Giáng Sinh, nhưng người ta không còn biết là ai Giáng Sinh nữa ???

Nếu là Chúa Giáng Sinh, thì người ta cũng không hiểu, Chúa Giáng sinh để làm gì ???

Bởi người ta đã loại trừ Chúa ra khỏi cuộc sống của họ.

Bởi người ta đã loại trừ Chúa ra khỏi xã hội của họ.

Ngày nay, người ta hiểu lễ Giáng sinh chỉ

- là ông già Noel,
- là cây thông,
- là đèn ông sao,
- là những đèn trang trí nhấp nhánh trông rất vui mắt,
- là những tiệc vui họp mặt, gặp gỡ bạn bè thân hữu,
- là những thiệp Giáng Sinh, với những lời chúc thật tốt đẹp, và những gói quà ý nghĩa trao tặng cho nhau.


Chỉ có thế thôi.

Còn món quà yêu thương, món quà cao quí nhất từ trời cao, trao ban cho con người, qua Chúa Giêsu Hài Đồng nằm trong hang lừa máng cỏ, thì người ta đã không còn hiểu ý nghĩa, cũng không có một chút cảm nhận nào, đã không còn được người ta quí trọng nữa. Thật đáng buồn thay !!!

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con hiểu được ý nghĩa đích thực của biến cố tình yêu, một tình yêu vĩ đại, mà Thiên Chúa dành cho con, qua Hài Nhi Giêsu nằm trong hang lừa máng cỏ.

Xin cho con biết trân trọng món quà cao quí này.

Nhất là xin cho con biết sống như Chúa, vì Chúa đã dám sống như con. Amen.

-------------------
Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=YM-1_3E1dC8
 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây