CHUYỆN CẬU BÉ ĐI TÌM CHÚA (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 359) -------------------------------------
Bạn thân mến
Có một cậu bé, cùng đi với mẹ đến nhà thờ để tham dự thánh lễ. Bé còn nhỏ, chưa đủ tuổi Rước Lễ Lần Đầu, nhưng người mẹ vẫn thường dẫn con theo đi lễ, để tập cho con quen.
Bài Tin Mừng hôm đó (Ga 6, 1-15) kể lại phép lạ Chúa Giêsu làm cho 5.000 người ăn no nê, từ Năm chiếc bánh và hai con cá của 1 chú bé nhỏ.
Về đến nhà, bé ta cứ thắc mắc mãi: “Chúa là ai ?”
Bé bèn lấy một cái túi xốp, và bỏ vào đó một vài cái bánh ngọt và một chai nước ngọt, cậu quyết một mình, mang ra công viên gần đó, để tìm Chúa.
Vừa bước vào công viên, người đầu tiên bé gặp là một bà cụ già, đang ngồi trên ghế đá. Cụ bà đang say sưa nhìn mấy con chim bồ câu đang lượm thức ăn trên đường đi của công viên. Bé liền đến ngồi xuống bên cạnh bà cụ, rồi mở cặp ra, lấy bánh ra mời bà.
Bà cụ đón nhận cách vui vẻ và mỉm cười với cậu. Sau đó cậu lấy nước ngọt ra và cũng mời bà như thế. Một lần nữa, bà lại đón nhận và mỉm cười. Chưa bao giờ cậu bé cảm thấy lòng mình hân hoan, vui sướng như vậy.
Cả buổi chiều hôm đó, bà cháu ngồi bên nhau, chia sẻ từng miếng bánh, từng hớp nước ngọt, mỉm cười với nhau, mà không cần phải nói với nhau lời nào.
Chiều đã muộn, sợ cha mẹ sốt ruột, cậu bé đứng lên từ giả cụ, rồi ra về. Vừa đi được một quãng, cậu lại quay trở lại bá cổ bà cụ, rồi hôn vào má bà cụ. Cụ bà đáp lại cái hôn ấy bằng một nụ cười thật đẹp, như chưa bao giờ có.
Khi cậu bé vừa mở cửa bước vào nhà, người mẹ nhận ra ngay trên gương mặt của con mình đang có một niềm vui là lạ, mà bà chưa từng thấy bao giờ. Bà liền hỏi con:
- Hôm nay con làm gì mà vui thế ?
Cậu bé đáp:
- Hôm nay, con ăn uống với Chúa.
Người mẹ ngỡ ngàng chưa hiểu gì thì cậu bé lên tiếng và giải thích:
- Mẹ biết không, con chưa bao giờ thấy ai có một nụ cười đẹp, bằng nụ cười của Chúa.
Còn ohần bà cụ, với một niềm vui rộn rã trong tâm hồn, bà thong thả trở về nhà. Vừa bước chân vào cửa thì người con trai út đã nhận ra ngay sự tươi tắn, rạng rỡ khác thường trên gương mặt của mẹ mình, cho nên cậu hỏi ngay:
- Hôm nay mẹ làm gì mà vui thế.
Bà cụ trả lời:
- Mẹ đã cùng ăn bánh với Chúa.
Trước sự ngỡ ngàng của người con, bà giải thích:
- Con biết không. Chúa trẻ hơn là mẹ nghĩ rất nhiều.
*****
Một tác giả vô danh đã tưởng tượng ra một câu truyện như thế này:
Khi Thiên Chúa tạo dựng xong vũ trụ, cũng như muôn người, muôn vật, thì Ngài gọi các sứ thần lại để hỏi xem: Ta nên đặt cái bí ẩn của sự sống - tức là cái quí giá nhất trong chương trình sáng tạo của Ngài - ở đâu ?
Một sứ thần góp ý: “Nên chôn vùi nó dưới đất”.
Một sứ thần khác: “Nên đặt nó dưới đáy biển”.
Một vị nữa lại đề nghị: “Đặt nó trên núi cao là thượng sách”.
Thế nhưng, Thiên Chúa không đồng ý với những giải pháp kể trên. Ngài nói: “Phải làm thế nào để cho bất cứ người nào cũng có được cái bí ẩn của sự sống mới được”
Cuối cùng một sứ thần liền nói: “Nên đặt cái bí ẩn ấy nơi trái tim con người”
Thiên Chúa nhận thấy đó là điều tốt đẹp, Ngài liền đặt cái bí ẩn của sự sống vào trái tim con người. Và từ đó, con người luôn thấy mình có một sức sống tuyệt vời, hơn hẳn các loài thụ tạo khác.
Lạy Chúa, xin cho trái tim con biết rung cảm, biết khám phá ra sự hiện diện của Chúa nơi những người sống bên cạnh con. Amen.