Năm Tý nói chuyện con chuột Chuyện con sư tử và con chuột nhắt (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 354 -------------------------------------
Bạn thân mến,
Có một con sư tử đang nằm liêm diêm ngủ dưới bóng mát của một tàn cây thật to, thật cao, mà bóng mát của nó phủ cả một vùng bao la rộng lớn.
Bỗng nó giật mình chồm dậy, vì có một con chuột nhắt đang đi đi lại lại trên lưng nó.
Như một phản xạ sẵn có, nó lập tức vô lấy con mồi và tóm được con chuột.
Chuột ta hoảng hồn, sợ quá, sợ đến chết người, nên nó hết lời năn nỉ, van xin con sư tử tha mạng cho nó, với những lời lẽ hết sức thống thiết, bi ai, hy vọng ông Chúa Sơn Lâm này tha mạng cho nó.
Chuột nói: Lạy Ngài, xin Ngài tha mạng cho con, đừng có ăn thịt con. Nếu Ngài thả con ra thì con xin hứa, là con sẽ không bao giờ quên ơn ngài đâu, sẽ không bao giờ quên lòng tốt của Ngài, và nhất định một ngày nào đó, con sẽ tìm cách để đền ơn, để đáp nghĩa lại cho ngài.
Sư Tử tra kênh kiệu, lên giọng, trả lời bằng một nụ cười thật ngạo nghễ, vang dội khắp cả rừng xanh.
Mi à, mi à, mi mà trả ơn cho ta được sao ? Ôi con chuột nhắt nhỏ bé, thật thảm hại cho ngươi quá, thân nhỏ bé của ngươi quá. Thân nhỏ bé của ngươi mà lại có thể làm gì được cho ta sao ? Lời nói của ngươi nghe cho nó buồn cười quá, nhưng mà thôi, vì hôm nay ta đang có một tâm trạng vui. Vả lại, cả con người của ngươi nữa thì lại quá nhỏ bé, không đủ để ta nhét kẻ răng, nên ta thả cho người đó. Thôi cứ đi đi. Nhưng mà nhớ: Đừng bao giờ lảng vảng ở đây nữa để chọc giận ta nha.
Còn chuột cúi đầu, liên hồi nói lời cảm ơn, và nhanh chân biến mất trong đống rác gần đó.
Thế rồi, vào một buổi trưa hè nóng nực nọ, sư tử ta đang đi lang thang tìm chỗ hóng mát giữa rừng xanh, thì bỗng không may bị một cái bảy lưới của người thợ săn nào đó, từ trên những cành cây, rơi chụp xuống. Sư tử ta cố gắng vùng vẫy, cố hết sức để thoát thân, nhưng không thể nào thoát ra khỏi được cái chiếc lưới bẫy quái ác đó. Càng vùng vẫy, thì lưới càng quấn chặt vào nó.
Cũng may chính lúc ấy, chú chuột nhắt nhà ta, cùng với cả nhà của nó cũng đi lang thang tìm bóng mát quanh quẩn ở gần khu vực đó. Khi nghe có tiếng gầm thét, rên la thê thảm của một con sư tử, nó bèn rón rén tiến lại gần để xem sao. Bỗng nó khám phá thấy chú sư tử xưa kia đang gặp nạn. Chuột nhắc ta cùng với cả nhà nó bèn tranh thủ, nhanh tay, dùng hàm răng sắc nhọn của mình, mà gậm dần dần chiếc bảy lưới đó. Chẳng bao lâu sau, chúng đã tạo ra được một lỗ hổng thật to, và con sư tử có thể thoát thân ra ngoài. Và sư tử ta đã thoát nạn.
Khi đã nhận ra nhau, chuột ta mới lên tiếng: Ông có nhớ cháu không ? Khi xưa, ông cười cháu. Vì ông đâu có nghĩ, là chưa nhắc nhỏ bé như cháu, lại có thể làm cho ông được một điều tốt nào. Nhưng mà thực tế bây giờ, như ông đã thấy đó. Thôi bây giờ, cháu cũng xin phép cáo lui, vì cháu còn nhiều việc phải làm.
Sư tử ta đứng ngẩn tò te, chưa kịp nói một lời cám ơn, thì cả nhà chuột đã nhanh chân biến đâu mất.
*****
Bạn thân mến,
Một con sư tử to lớn, oai phong lẫm liệt như vậy, mà rồi cũng có lúc phải cần nhờ đến sự giúp đỡ của những kẻ bé nhỏ tầm thường, như những con chuột nhắt.
Vậy nên, chúng ta đừng bao giờ lên mặt kêu căng, khinh khi, coi thường bất cứ một ai. Kẻo như con sư tử hôm nay, nếu không có sự giúp đỡ của những con chuột nhắt bé nhỏ, tầm thường, thì mạng của nó chắc chắn sẽ là thê thảm khôn lường.
Trong Kinh Thánh, chúng ta còn nhớ lời thánh Phaolô dạy trong thư thứ nhất gửi cho giáo dân Cô-rin-tô, đoạn 1 câu 28 như sau:
“Những gì thế gian cho là hèn mạt, không đáng kể, thì xin chúa lại chọn”.
Lạy Chúa, xin cho con có một tâm hồn bao dung, quảng đại và cao thượng, để không khinh khi, hay coi thường bất cứ một ai. Bởi tất cả mọi người đều là con Chúa.
Và trong Kinh Thánh con còn nhớ, có lần Chúa cũng đã tự động hóa mình với những kẻ bé mọn, hèn kém nhất ở trong xã hội.
Xin cho chúng con cũng ý thức được điều này, là lòng tốt, bao dung, độ lượng, tha thứ, sẽ làm cho bản thân và cho mọi người, cũng như cho xã hội chung quanh, luôn được cảm thấy bình an, vui vẻ, hạnh phúc
Xin cho chúng con thực hiện điều mà chúng con vừa ý thức hôm nay. Amen.