CHUỘT NHÀ VÀ CHUỘT ĐỒNG - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 350

Thứ hai - 11/07/2022 06:43
CHUỘT NHÀ VÀ CHUỘT ĐỒNG - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 350
CHUỘT NHÀ VÀ CHUỘT ĐỒNG - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 350
Năm Tý nói chuyện con chuột
CHUỘT NHÀ VÀ CHUỘT ĐỒNG

 (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 350
-------------------------------------

Bạn thân mến,

Chuột Nhà và Chuột Đồng là hai bạn thân với nhau.

Chuột Đồng là chuột sống ở nông thôn, ngày ngày ra đồng ăn lúa thóc, khoai củ, rau quả, nên cuộc sống rất vui vẻ, hạnh phúc, không hề có một chút bận tâm, hay lo âu nào.

Còn Chuột Nhà, là chuột sống trong một cái hang, ở một góc nhà, của một gia đình giàu có ở thành phố. Đợi khi chủ nhà đi vắng, thì Chuột Nhà mới chạy ra ăn trộm lấy thức ăn của chủ nhà để ăn, hoặc là ôm về nhà cho cả gia đình nhà nó ăn: Nào là đậu đỗ, lúa thóc. Nào là phô mai, thịt thà, dầu mỡ, mật ong, v.v… Toàn là những thức ăn thịnh soạn, cao lương mỹ vị. Cuộc sống của Chuột Nhà phải nói là cực kỳ phong phú và rất sung túc.

Thế rồi một hôm, Chuột Đồng mời Chuột Nhà đến chơi.

Chuột Nhà diện lễ phục thật trang trọng, đúng phong cách của một nhân vật thành phố. Chuột Nhà sau khi diện lễ phục, liền lên đường, nhanh chân, đi thẳng về chốn đồng quê để dự tiệc.

Chuột Đồng mang ra, nào là lúa đại mạch, rau quả, khoai củ, cây trái đủ loại, những thứ mà Chuột Đồng đã dự trữ được từ lâu nay. Tất cả đều được Chuột Đồng mang ra để đãi khách.

Chuột Nhà vừa ăn các thứ Chuột Đồng thiết đãi, vừa trịnh trọng bảo Chuột Đồng:

Này bạn, cuộc sống của bạn ở đây sao mà nó quá cơ cực, tầm thường giống như một con kiến. Còn chỗ của tôi đang ở, thì có biết bao là món ngon vật lạ. Hay là hôm nay, tôi mời bạn hãy lên thành phố với tôi, để hưởng một cuộc sống vinh sang cho sướng cái tấm thân.

Thế là Chuột Đồng theo Chuột Nhà lên thành phố sinh sống.

Vừa đến nơi, Chuột Đồng phải hoa cả mắt lên, vì thấy trong nhà bếp của chủ Chuột Nhà toàn là những thức ăn sang trọng, đủ thứ món ngon vật lạ: Nào là cơm trắng gạo tươi, lại có phó-mát, mật ong, và có biết bao nhiêu thứ rất là mắt nữa, lại thật hấp dẫn nữa. Đúng là Chuột Nhà nói không ngoa chút nào, bởi chỉ vừa khi trông thấy những món ăn đó thôi, mà nước rãi, nước miếng của Chuột Đồng đã chảy ra lênh láng. Không ngờ Chuột Nhà lại có nhiều thức ăn đến như vậy. Và không ngờ lại ngon đến mức như thế. Nó tấm tắc khen hết lời, và bày tỏ sự ngưỡng mộ Chuột Nhà hết mình.

Đang khi chúng đánh chén thật rôm rả, thật hào hứng, thì bỗng có tiếng người mở cửa bếp.

Vừa nghe thấy tiếng động, Chuột Nhà liền vội vàng, ba chân, bốn cẳng, một mạch chui tọt thẳng vào hang, trước sự ngỡ ngàng, ngơ ngác của Chuột Đồng, chẳng hiểu mô-tê làm sao, chẳng hiểu là chuyện gì xảy ra.

Đợi cho đến khi cảnh vật chung quanh trở lại yên tĩnh, Chuột Nhà mới bảo Chuột Đồng chui ra, để đánh chén tiếp. Nhưng, vừa cầm miếng phó-mát, định đưa lên miệng, thì lại có tiếng người mở cửa bếp. Cả Chuột Nhà lẫn Chuột Đồng lại một phen nữa vội vàng bỏ tiệc, để vội vàng chạy trốn vào hang.

Lúc này, Chuột Đồng đã đói lắm rồi, đói đến mức bụng kêu òng-ọc. Nó run run nói với Chuột Nhà: Thôi, tạm biệt anh bạn nhé. Bạn cứ ở đây, mà hưởng thụ những thứ ngon lành này đi, còn tôi, tôi không muốn cứ phải nôm nốp lo sợ như thế này nữa. Thôi, tôi xin quay trở về với kho thóc tầm thường của tôi. Thà với kho lương thực tầm thường đó, nhưng mà tôi có một cuộc sống rất bình an, và rất hạnh phúc.

*****

Bạn thân mến,

Qua câu chuyện vừa kể, chúng ta đã hiểu ra chân lý này, là tuy cuộc sống của chúng ta có đạm bạc, có giản dị, có tầm thường đối với kẻ này, người nọ, nhưng chúng ta lại có được một cuộc sống an bình, thanh thản, nhẹ nhàng, vui vẻ, và hạnh phúc.

Chúng ta không nên so đo, tính toán, ganh tị, hay than thân trách phận, khi so sánh mình với kẻ này, người nọ, để rồi dày vò bản thân. Vô tình, chúng ta đã làm cho cuộc sống của chúng ta không vui, mà cũng đã làm cho những người sống bên cạnh chúng ta thêm nhiều phiền lụy, khổ đau.

Chúng ta nên nhớ, ở đâu cũng có cái khổ riêng của nó, ở đâu cũng có thánh giá để vác.

Chính chúa Giêsu đã khẳng định điều đó.

Và chính Chúa Giêsu cũng đã can đảm đưa vai để vác lấy Thập Giá khổ nạn, thì mới cứu độ được nhân loại.

Lạy chúa, xin ban cho con ơn can đảm để vác lấy thánh giá những khổ đau cuộc đời con, trong cuộc sống của con, trong gia đình của con, ngoài xã hội con đang sống, để kết hợp với thập giá khổ đau của chúa Giêsu, nhờ đó, những thánh giá khổ đau của con, sẽ cũng sinh ơn cứu độ cho con và cho mọi người. Amen.

-------------------
Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=0ymCsrM4OLE
 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 2 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 1 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây