(Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 357) -------------------------------------
Bạn thân mến,
Một bà kia, rất thường đọc Sách Thánh và đọc rất sốt sắng.
Khi được hỏi tại sao, bà dùng một thí dụ để giải thích:
Một hôm, tôi nhận được một bức thư của một người tôi rất quý mến. Tôi đã đọc rất kỹ và đọc đi đọc lại đến 5 lần. Tôi đọc, không phải vì tôi không hiểu lời lẽ trong thư, vốn đã quá rõ, nhưng là vì tôi biết, đó là lời của một người rất thương tôi, và tôi cũng rất thương người đó (United Presbyrian).
*****
“Để làm sống lại đức tin đã bị lung lay, người môn đệ cần có 3 yếu tố: Thánh kinh, Bí tích Thánh Thể, cộng đoàn sống đức tin…
Khi đức tin của chúng ta bị lung lay, bị thử thách, chúng ta cần kiểm điểm lại xem, chúng ta có thái độ nào đối với Lời Chúa. Chúng ta sống Bí tích Thánh thể ra sao, và chúng ta đã hiệp nhất với cộng đoàn đức tin của chúng ta như thế nào” (“Mỗi ngày một niềm vui”).
*****
Tôi rất quý bạn bè. Chỉ mong sao bạn được hạnh phúc: Những gì có thể làm cho bạn vui hơn được một chút, là tôi nguyện cố gắng. Nhưng trước nỗi buồn chán, thất vọng của bạn, tôi thật lúng túng, vụng về, có khi cũng “xìu” luôn.
Tin Mừng thánh Lu-ca (Lc 24, 13-35) cho chúng ta thấy: Chúa Giêsu Phục sinh là người bạn tuyệt vời.
Hai môn đệ trên đường Emau cũng là người bạn của Chúa. Họ đang chán trường, thất vọng, buông xuôi tất cả. Thế mà, Chúa Giêsu đã giúp họ được vui mừng chỗi dậy, quay lại Giê-ru-sa-lem… biến thất vọng, thành hy vọng tràn trề.
Chúa Giêsu đã làm gì ?
Ngài đến với họ và cùng đồng hành với họ. Ngài gợi cho họ thổ lộ những nỗi lòng buồn chán, khổ đau. Rồi Ngài giải thích Thánh kinh cho họ nghe. Ngài cảm thông, và cùng đồng bàn với họ. Cuối cùng, Ngài chia sẻ cơm bánh với họ.
Nói chung, Ngài đã đồng hành với họ trong vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của họ.
Lạy Chúa, xin cho con biết noi gương Chúa Phục Sinh, mà cố gắng trở thành người bạn tốt của những anh chị em sống bên cạnh con, bằng cách đồng hành với họ, trên mọi nẻo đường vui buồn cuộc sống. Amen.