Năm Tý nói chuyện con chuột: SỰ TÍCH CON CHUỘT (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 348) -------------------------------------
Bạn thân mến,
Nói về sự tích con chuột thì theo truyện cổ tích cho biết:
Con chuột là một vị thần ở trên trời, có tên gọi là Thử Thần, nôm na mà gọi là Thần Chuột.
Thử Thần được ngọc hoàng thượng đế phong tước cho, với chức danh là Thiên Khố Giám, nghĩa là thần canh giữ kho tàng Nhà Trời.
Thời xuân trẻ, vị Thử Thần này là một vị quan thanh liêm, cần mẫn, tận tụy, làm việc rất ngăn nắp, rất trật tự, rất khoa học, và rất có quy củ, không hề có chuyện tham lam trong nghề nghiệp, cũng không hề có chuyện gian manh, thủ đoạn hay lạm dụng chức quyền của mình, để làm những chuyện sai trái.
Nói tắt: Thử Thần là một vị quan trung thực, cho nên kho của Nhà Trời không hề có chuyện hư hao, thất thoát, hay mất mát một chút nào.
Nghĩa là kho tàng Nhà Trời được bảo đảm an toàn một cách tuyệt đối.
Chính vì những đức tính tốt này, mà Ngọc Hoàng Thượng Đế rất tin tưởng và đã phong thêm cho cái chức Phò Mã, nghĩa là con rể của triều đình Nhà Trời.
Thế nhưng, kể từ ngày lập gia đình với công chúa, con của Ngọc Hoàng Thượng Đế, thì do gánh nặng của gia đình, Thử Thần mới cảm thấy thiếu trước hụt sau, mới thấy phát sinh những nhu cầu mới của gia đình, của chức vị, của công việc, của giao tế.
Đang miên man lo nghĩ và rất lúng túng trước vấn đề nan giải, bế tắc, không biết cách nào để giải quyết những vấn đề thiếu hụt, đang làm đau đầu, thì bỗng Thử Thần mặt sáng rỡ lên, như đã tìm được một cái phao cứu hộ, khi nghe công chúa, con Vua Trời hiến kế cho:
Kho trời thì vô tận, nên có lượm vài hạt cát rơi rớt nơi cái kho vô tận ấy, thì cũng chẳng có ai mà quan tâm để ý gì đâu.
Từ đó, mỗi ngày, Thử Thần an tâm lót túi một chút đồ trong kho. Và cứ thế, cơ ngơi của Thử Thần ngày càng phình ra, ngày càng nguy nga đồ sộ ra.
Nhưng, Thử Thần quên mất một điều quan trọng này: là Trời có mắt. Cho nên, những việc trộm cắp đó của Thử Thần không qua mắt được Ngọc Hoàng Thượng Đế.
Do đó, Ngọc Hoàng Thượng Đế đã đày Thử Thần xuống trần gian, cho làm một con vật mới.
Để tránh chuyện ăn cắp, Ngọc Hoàng Thượng Đế đã biến Thử Thần thành một con vật nhỏ thôi, với cái mõm cũng nhỏ thôi. Cái mõm lại chu chu và nhọn ra, để giảm bớt đi cái nhu cầu ăn uống.
Đã thế, Ngọc Hoàng Thượng Đế lại còn tạo cho Thử Thần con mắt nho nhỏ thôi, để bớt đi cái chuyện tò mò, soi mói, liếc qua, liếc lại, nhìn ngang, nhìn dọc.
Chưa hết, Ngọc Hoàng Thượng Đế lại tạo cho Thử Thần một cái đuôi dài ra, để nếu có lẫn trốn ở đâu, thì ai ai cũng đều biết. Nghĩa là dễ bị người ta phát hiện ra. Bởi dân gian thường nói: Giấu đầu thì lòi đuôi.
Từ đó, trên trần gian, người ta thấy xuất hiện một con vật mới. Con vật mới này đêm đêm cứ rình mò, hết chỗ này đến chỗ khác, hết nơi này đến nơi nọ, với hy vọng tìm được một nơi nào đó, mà con người ta sơ hở, thiếu cảnh giác, là ăn cắp lương thực của con người, để mà ăn.
Và khi con người khám phá ra được thủ phạm của các vụ trộm cắp lương thực đó, họ đã đặt tên cho con vật mới nhỏ bé đó là con chuột.
*****
Bạn thân mến,
Câu chuyện trên đây dạy cho chúng ta một điều rất quan trọng, đó là Thiên Chúa khi ban cho chúng ta một thân xác, trong thân phận làm người, trong xã hội loài người, thì ai ai cũng đều có một chức vụ nào đó, trong cuộc sống, trong gia đình, trong xã hội, trong tôn giáo, để chu toàn, để quản lý.
Và tất nhiên, khi chúc vụ đó được trao ban, thì Thiên Chúa cũng luôn đòi buộc con người đó phải hết lòng, hết sức, mà trung thành với chức vụ của mình. Và phải hết sức lo chu toàn công việc, mà mình được trao phó.
Vậy thì, đừng có ai lạm dụng chức vụ của mình, mà chận đầu, chận đuôi, cắt xén, hay là gian tham, trộm cắp, những ân huệ Thiên Chúa ban cho:
Chẳng hạn, như tiền bạc, của cải, tài năng, kể cà thời gian Chúa ban cho, để rồi chỉ biết sử dụng nó, mà lo cho lợi ích riêng tư của mình, hay cho gia đình mình, hay cho phe nhóm lợi ích của mình, mà chẳng hề quan tâm gì đến lợi ích của Chúa, hay cho thân nhân, hay cho những người sống bên cạnh mình.
Cuối cùng, hậu quả tất nhiên sẽ phải đến, đó là sự thê thảm khôn lường dành cho những người quản lý thất tín, bất trung.
Hậu quả thê thảm đó sẽ đến sau khi kết thúc những ngày sống ở trần gian này, nghĩa là sau khi chết.
Bởi lưới trời lồng lộng, thưa mà không dễ lọt qua được Mắt Trời đâu.
Mà có khi, chưa kịp đợi qua cõi đời này, nghĩa là chưa đợi phải qua cái chết mới là hình phạt, mà có khi hình phạt của Trời sẽ đến rất nhãn tiền, sẽ rất thê thảm, ngay trong cuộc sống hiện tại này, hôm nay, bây giờ, trước mắt, ai cũng có thể thấy được.
Lạy Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào, xin Chúa cũng giúp cho mỗi người chúng con luôn biết sống xứng đáng là môn đệ của Chúa, xứng đáng là con Chúa, để chúng con đáng được Chúa yêu thương hơn nữa. Amen.