Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 14 - TN 14-B: Chuyện Anh hề đi báo hỏa hoạn

Chủ nhật - 27/06/2021 08:22
Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 14 - TN 14-B: Chuyện Anh hề đi báo hỏa hoạn
Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 14 - TN 14-B: Chuyện Anh hề đi báo hỏa hoạn
Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 14 - TN 14-B:
Chuyện Anh hề đi báo hỏa hoạn
---------------------------------------
Bạn thân mến,

Có một gánh xiếc đi lưu diễn, đóng trại bên ngoài một ngôi làng.


Một buổi tối nọ, không lâu trước giờ trình diễn, ngọn lửa bùng lên trong một chiếc lều. Ông giám đốc gánh xiếc sai một anh hề, lúc đó đã mặc trang phục cho buổi diễn đi vào làng kế cận để xin được giúp đỡ. Nếu ngọn lửa lan tràn qua cánh đồng chỉ còn những gốc rạ khô, thì cả ngôi làng có cơ may sẽ bị hỏa hoạn.

Anh hề vội vã chạy vào làng. Anh xin người ta ra ngoài làng càng nhanh càng tốt để giúp đỡ dập tắt đám cháy. Nhưng không ai cho rằng anh nói nghiêm túc. Người ta nghĩ đó là một màn quảng cáo khéo léo của giám đốc gánh xiếc. Anh càng cố làm cho họ biết rằng thật sự có hỏa hoạn, thì họ càng cười anh. Sau cùng lửa đã lan đến ngôi làng và thiêu rụi.

Lý do chính mà dân làng không nghe lời cảnh báo là vì họ nhìn người đưa tin chỉ như một anh hề. Điều này làm cho họ hầu như không thể xem xét sự thật trong lời nói anh ta nói với họ.

*****

Có một điều tương tự đã xảy ra với Đức Giêsu, khi Người trở về quê hương Nagiarét. Người ta từ chối nghe lời Người. Họ biết rất nhiều về Người. Sứ điệp không gặp may, vì người ta đã chối bỏ sứ giả. Thật vậy, họ cố gạt bỏ Người.

Người đã nói sự thật nào cho những người đồng hương, để họ thấy đó như một lời đe dọa đến nỗi họ muốn giết chết Người? Người cho họ biết họ là dân được Thiên Chúa chọn. Thế nên người ta phải thấy họ có ít đức tin. Tuy nhiên, Người nói với họ : Người thấy dân ngoại còn có nhiều đức tin hơn họ. Người tiếp tục gợi ý dân ngoại sẽ chiếm chỗ của họ trong Nước Trời. Vì thế, họ muốn giết Người.

Một trong những dấu chỉ Thiên Chúa chăm sóc dân Người là Người hứa gởi đến cho họ những ngôn sứ để kêu gọi họ trở về với chính họ. Cho dù lời của các ngôn sứ thường là lời phê phán, nhưng lời ấy là lời biểu lộ tình yêu.

*****

Thiên Chúa cũng làm thế đối với chúng ta. Người không bỏ mặc chúng ta trong bóng tối sai lầm hoặc làm điều sai trái. Người gởi các ngôn sứ đến với chúng ta, phần lớn ở gần chúng ta. Có thể là ai khác? Nhưng chúng ta cũng có thể chối bỏ các ngôn sứ, đặc biệt khi ngôn sứ mang đến một sứ điệp, mà chúng ta không thích nghe. Sự thật mất lòng.

“Bạn làm việc quá vất vả.
Bạn bỏ bê gia đình quá nhiều.
Bạn không quan tâm đến đời sống trong gia đình và con cái bạn...
Bạn làm hư hỏng con cái bạn...
Bạn quá chú trọng về vật chất...
Bạn uống rượu nhiều quá...
Bạn có quá nhiều thành kiến...
Bạn luôn đề cao bạn nhất...
Bạn thờ phượng Thiên Chúa chỉ bằng môi miệng...”

- Nếu có ai nói với chúng ta một hoặc nhiều sự việc ấy, chúng ta sẽ phản ứng thế nào?

- Chúng ta không tấn công ông hay bà ngôn sứ đó hay sao?

Sự thật là ít ai trong chúng ta ham thích sự thật. Chúng ta phải cầu nguyện để có can đảm lắng nghe sự thật cho dù có thể đau đớn và đến như cơn gió làm tan đi lòng kiêu ngạo của chúng ta. Sự thật như lời Đức Giêsu nói sẽ giải phóng chúng ta.

Người nào vì yêu thương chúng ta nói với chúng ta sự thật, biết rằng nói ra sẽ làm chúng ta mất lòng và đánh mất tình bạn, người ấy là một người bạn chân thành.

Chúng ta cũng phải cầu nguyện
để có can đảm nói ra sự thật với người khác. Kéo một người về với chính lộ là một việc cao cả. Nhưng có một cách để làm việc đó. Đó là làm với tình yêu thương và sự quan tâm. Bí quyết là đồng thời phải có lòng trung thực và nhân hậu.

-------------------------------
 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây