Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 70 - TN 21-C: Chuyện CÓ ĐẠO và SỐNG ĐẠO -----------------------------------------
Có một nữ tu già ngồi sau một chiếc xe đạp, rồi có một chiếc xe hơi, trên đó có một số cán bộ chạy lướt qua. Chiếc xe hơi lái hơi ẩu, nên đã chạm vào chiếc xe đạp, làm cho bà sơ già té ngửa xuống đất, đập đầu xuống đường.
Những cán bộ cho dừng xe lại, vội vã bước xuống xe, đỡ bà dậy.
Mặc dầu đau lắm, nhưng bà cố gượng nói: “Không sao đâu các con. Xin Chúa chúc lành cho các con”.
Câu nói đột ngột đó làm cho các ông cán bộ kia, vừa tức cười, vừa nghĩ ngợi:
Tức cười, vì các ông cán bộ đâu có tin Chúa, mà cần tới ơn phúc lành của Chúa.
Nhưng các ông cũng phải nghĩ ngợi, do cái phản ứng quá mau lẹ và rất tự nhiên, đầy bác ái và đầy đạo đức của bà sơ. Bởi chỉ có những người rất quen với việc tha thứ và lúc nào cũng nhớ tới Chúa, thì mới có thể thốt ra được một câu nói hiền hòa và tốt đẹp, nhanh lẹ và tự nhiên đến như vậy.
Sau đó những ông cán bộ này cũng hay tới lui, chăm sóc và thăm viếng vị nữ tu ấy, mà lòng rất ngưỡng mộ, rất mến phục.
*****
Một phản ứng bất ngờ, lẹ làng, và rất tự nhiên, nói lên một điều rất trung thực tự đáy lòng mình. Bởi trước một tình huống bất ngờ xảy ra, trong lòng mình có như thế nào, thì mình sẽ phản ứng đúng y như vậy.
Người nào chỉ có đạo trên danh nghĩa, nhưng không quen đem đạo ra thực hành, không quen sống theo lời Chúa, thì không thể nào có được một sự phản ứng mang tính chất Kitô giáo đích thực.
Như thế, thước đo của lòng đạo của chúng ta, chính là những phản ứng của chúng ta.
Thí dụ:
- Như khi bị trộm, mất đồ, không ít người có đạo đã đi coi thầy, đã đi xem bói, để đoán xem ai đã lấy đồ của mình. Đây rõ ràng là phản ứng của người không có đạo.
- Còn ông Gióp trong Cựu Ước, một người giàu có vào bậc nhất ở Phương Đông lúc bấy giờ (Gióp 1,13-22), khi bỗng dưng nhận tin dồn dập: Nhà cửa bị cháy rụi, các thù vật ngoài đồng hàng ngàn con bị cướp đi, các con cháu đều bị chết hết, ngay chính bản thân ông cũng phát bệnh, mang chứng phong cùi gớm ghiếc, thì ông đã mạnh dạng nói:
“Xưa Chúa đã ban cho, nay Chúa lấy lại, con xin ngợi khen Chúa”.
Không những thế, ông còn khuyên những người khác:
“Mình biết lãnh nhận những ơn lành của Chúa thì sao không biết chịu đựng những thử thách của Chúa”.
Đó mới là phản ứng của một con người có lòng đạo đức đích thực.
*****
Thế nhưng, cũng không thiếu người cho rằng:
Sống giữa một xã hội đầy tráo trở hôm nay, mà lại có những phản ứng theo tinh thần Tin Mừng, thì quả là quát khờ, qua ngu dại.
Nhưng cũng xin được phép hỏi lại:
Thế thì đạo không có ăn nhập gì với cuộc sống sao ? Chả nhẽ con người chúng ta lại có 2 mặt :
- Một con người hiền lành lúc ở nhà thờ, khi đọc kinh, dự lễ.
- Và một con người tráo trở, gian manh, lừa lọc, thủ đoạn, khi cư xử với mọi người, khi sống giữa xã hội.
Người con của Chúa, thì không thể là như vậy được.
Con người chúng ta phải là một: Ở nhà thờ cũng vậy, mà ở giữa chợ đời cũng phải như vậy. Bởi đạo công giáo nhập thể, là đạo vào đời, chứ không phải chỉ là đạo ở nhà thờ.
Qua bài Tin Mừng hôm nay (TN 21-C Luca 13,22-30), Chúa Giêsu muốn nói rằng không phải hễ mang danh nghĩa là người Do thái ngày xưa, hay người Công giáo ngày nay, là đương nhiên được ơn cứu rỗi. Không phải hễ có rửa tội, hễ thường xuyên đến nhà thờ, hễ thường xuyên đọc kinh, xưng tội, rước lễ là đương nhiên được ơn cứu rỗi, được lên Thiên Đàng. Không có như vậy đâu.
Nhưng ơn cứu rỗi chỉ dành cho những ai cố gắng hết mình, để sống theo những điều Chúa dạy và được chứng mình bằng những phản ứng hợp với tinh thần Tin Mừng, trong mọi lúc và trong mọi tình huống của cuộc đời.
Lạy Chúa, xin cho con biết sống đạo thật sự, biết đem Tin Mừng của Chúa hòa nhập vào trong môi trường và trong cuộc sống của con hôm nay, để nhờ cách sống của con, mà nhiều người chung quanh con, cũng được diễm phúc nhận biết Chúa nữa. Xin Chúa giúp con. Amen.
------------------------------------