Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 71 - TN 23-C:Chuyện bác sĩ Tom Dolay

Thứ bảy - 03/09/2022 06:47
Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 71 - TN 23-C:Chuyện bác sĩ Tom Dolay
Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 71 - TN 23-C:Chuyện bác sĩ Tom Dolay
Chuyện minh họa Tin Mừng Chúa Nhật Bài 71 - TN 23-C:
Chuyện bác sĩ Tom Dolay
-----------------------------------------

Bác sĩ Tom Dolay đã ghi lại trong tập nhật ký mình như sau:

Tôi phải tiếp tục thi hành công tác đang làm như một bác sĩ, bao lâu Chúa còn cho tôi thời gian sống ở trần gian này, để thực hiện nó.

Tôi tiếp tục sống dịu hiền, bởi vì để sống hiền dịu, con người phải có can đảm.

Giờ đây, đứng trước ngọn núi cao nhất của đời tôi”, (tức là chính căn bệnh ung thư mà bác sĩ đang trải qua), tôi còn phải can đảm hơn nữa, mặc dù can đảm, đôi khi chỉ là một bài ca buồn.

Hy vọng vẫn còn và bất cứ nơi nào còn có người can đảm chiến đấu, tôi không có ý định nằm im, để chờ chết trên giường bệnh. Tôi còn rất nhiều việc phải làm trong thế giới này.

*** Vì muốn sống trọn vẹn hơn cho đức tin vào Chúa, bác sĩ Tom Dolay đã từ bỏ gia đình, từ bỏ những tiện nghi của một cuộc sống sung túc an nhàn, để ra đi phục vụ những con người cùng khổ nơi vùng xa và vùng sâu.

Bác sĩ đã thực hiện nơi chính bản thân điều chúng ta vừa đọc trong đoạn Phúc âm hôm nay (TN 23-C): “Ai không bỏ cha mẹ, vợ con anh chị em mà đến với Ta thì không thể làm môn đệ Ta. Ai không vác thập giá mình mà theo Ta thì không thể làm môn đệ Ta”.

Và không phải là vác trong giây lát, trong lúc cần thiết, để biểu diễn cho người khác nhìn thấy, mà phải vác hàng ngày, thường xuyên trong âm thầm, không ai nhìn thấy, chỉ mình Chúa biết mà thôi.

Bác sĩ qua đời lúc mới 34 tuổi, với căn bệnh ung thư. Nhưng vẫn nhiệt tình vui vẻ phục vụ những con người cùng khổ cho đến chết, đúng như ước nguyện làm môn đệ Chúa.

*****

Các tông đồ lần đầu tiên, khi đối diện với thập giá, và trước biến cố Vượt Qua, đã không hiểu được mầu nhiệm thập giá, nên họ đều rất lo sợ. Họ đã không muốn chấp nhận, và còn tìm cách để tránh né.

Việc đó đã xảy ra cho Phêrô, ông đã can ngăn Chúa, là đừng lên Giêrusalem, để khỏi phải chịu chết trên thập giá.
\
Phêrô đã bị Chúa trách là không suy nghĩ theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa, mà theo tâm thức thường tình trần tục.

Mà đúng như vậy.

Nếu nhìn theo phương diện trần tục, xưa cũng như nay, thì làm sao con người, mỗi người chúng ta, lại có thể yêu mến thập giá, một hình khổ sỉ nhục, dành cho kẻ bị kết án tử hình, bị tước lột mọi quyền làm người.

Thánh Phêrô từ chối và khuyên Chúa không nên đi vào con đường này, nhưng Chúa Giêsu muốn Phêrô và các môn đệ hãy nâng tâm hồn lên, hãy có cái nhìn của Thiên Chúa trước mầu nhiệm thập giá, trước những khổ đau, những thử thách.

Cần phải nhìn thấy mối liên hệ sâu xa được thực hiện nơi chính Chúa Giêsu trong cuộc Vượt Qua của Người. Mối liên hệ sâu xa giữa thập giá và mầu nhiệm Vượt Qua của Chúa, cần phải nhìn thấy mối liên hệ sâu xa này.

*****

Chúng ta ngày hôm nay, cũng như các đồ đệ của Chúa ngày xưa, một khi đã bước theo Chúa, thì mới có thể hiểu được giá trị của thập giá trong đời sống của mỗi người chúng ta.

Giá trị của thập giá đó hệ tại nơi mối liên hệ với mầu nhiệm Vượt Qua của Chúa.

Và chúng ta cần vác thập giá trong sự kết hợp với Chúa Giêsu, với mầu nhiệm Vượt Qua của Người.

Hay nói theo ngôn ngữ của thánh Phaolô, chúng ta cần đưa thập giá của chúng ta vào mầu nhiệm Vượt Qua của Chúa:

“Tôi bổ túc nơi thân xác tôi, những gì còn thiếu nơi mầu nhiệm thập giá của Chúa, Đấng đã yêu thương tôi và chịu chết vì tôi… Tôi sống, nhưng không phải là tôi sống mà là chính Chúa Kitô sống trong tôi”.

Đây là một quyết định của người can đảm. Theo Chúa cần can đảm, theo Chúa không phải là một việc làm vì nhẹ dạ, vì xu thời, nhưng là việc làm can đảm, sau khi đã đắn đo suy nghĩ thật chín chắn.

Hãy để cho Chúa Kitô vác lấy thập giá với ta trong cuộc sống hằng ngày, và chỉ với tình yêu kết hợp với Chúa, thì mới có thể giúp ta từ bỏ mọi sự để theo Chúa.

Hay đúng hơn, nói cách khác, yêu mến Chúa trên hết mọi sự và trong tình yêu Chúa trên hết mọi sự, thì chúng ta mới có thể yêu mến thực sự cha mẹ, anh chị em, của cải, tất cả mọi sự của ta trong tình yêu của Ngài.

Chúng ta nói là đã từ bỏ mọi sự, nhưng thật sự là chúng ta đang đặt mọi sự vào đúng vị trí của nó, trong tình yêu của Chúa.

Lạy Chúa, xin Chúa giúp mỗi người chúng con được trưởng thành trong đức tin, đức cậy và đức mến.

Xin Chúa giúp cho mỗi người chúng con được ơn trung thành cho đến cùng, là đi trọn con đường như Chúa đã đi, đó là con đường thập giá, để chúng con có thể gặp được Chúa ở cuối con đường.

Lạy Chúa xin giúp chúng con. Amen.

--------------------------------------
 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây