Catarina, sinh năm 1347, tại Siêna, nước Ý, là cô út trong gia đình 25 người con. Cha là Ngày 29/04-1
Catarina, sinh năm 1347, tại Siêna, nước Ý, là cô út trong gia đình 25 người con. Cha là thợ nhuộm và mẹ là con của một thi sĩ. Cô có một tâm hồn thấm nhuần tinh thần thần bí sâu sắc, được Chúa ban cho những cảm nghiệm siêu nhiên từ lúc mới bảy tuổi.
Song thân muốn cô sống đời hôn nhân, còn Catarina Siêna chỉ ao ước đi tu. Vì thế cô đã cắt đi bộ tóc dài xinh đẹp để không muốn hấp dẫn ai! Cha mẹ rất tức giận và thường trao cho cô những công việc nặng nhọc nhất. Nhưng Catarina vẫn quyết tâm. Sau cùng, cha mẹ đành phải nhượng bộ.
Năm 20 tuổi, Catarina say mê đời sống cô tịch, khổ chế cùng kinh nguyện và được thâu nhận vào Dòng Ba Đa Minh ở Siêna, như lòng mong ước: “Tôi muốn trở thành Nữ tu Đa Minh để rao giảng đạo Chúa và hoán cải những người lạc giáo”.
Catarina sống rất đơn thành với Đức Giêsu. Có lần Catarina hỏi Ngài: “Lạy Chúa, Chúa ở đâu khi con chịu những cám dỗ hãi hùng như thế?”. Và Đức Giêsu trả lời: “Cha ở trong trái tim con đó!”.
Vào một buổi tối kia, khi dân thành Siêna đổ tràn ra các ngả đường mừng lễ hội, Chúa Giêsu và Đức Mẹ đã hiện ra với Catarina lúc cô cầu nguyện một mình trong phòng. Mẹ nắm tay Catarina và đưa lên cho Con của Mẹ. Đức Giêsu xỏ một chiếc nhẫn vào ngón tay Catarina và cô trở nên “hiền thê” của Ngài.
Catarina qui tụ một nhóm môn đệ, đọc Kinh thánh, cùng nhau suy niệm, nghiên cứu các nhà thần bí và thần học của Tôma Aquinô. Ba môn đệ làm “thư ký”. Họ tuyển lựa, sắp xếp và biên soạn tập nhật ký thiêng liêng của Catarina, vì Catarina không biết viết chữ.
Thời đó, Giáo hội gặp rất nhiều khó khăn. Những cuộc xung đột diễn ra trên khắp nước Ý. Catarina viết nhiều thư gởi cho các vua chúa, xin các nhà cầm quyền dàn xếp hòa bình với Đức Giáo Hoàng và hủy bỏ chiến tranh. Catarina xin Đức Giáo hoàng Grêgôriô XI rời bỏ thành Avignon bên nước Pháp để trở về Rôma cai quản Giáo hội và Đức Giáo hoàng đã thực hiện điều đó năm 1376. Vì lý do chính trị, các Giáo hoàng đã bỏ Rôma qua Avignon từ 1309.
Catarina mất tại Rôma ngày 29/04/1380, khi mới 33 tuổi. Năm 1461, Đức Giáo Hoàng Piô II tôn Catarina Siêna lên bậc Hiển Thánh. Năm 1970, Đức Giáo Hoàng Phaolô VI tôn thánh nữ làm Tiến sĩ Hội Thánh.
Catarina Benincasa chào đời tại thành Siena vào năm 1347, và gia nhập dòng Ba Đaminh khi Ngày 29/04-2
Catarina Benincasa chào đời tại thành Siena vào năm 1347, và gia nhập dòng Ba Đaminh khi còn rất trẻ. Ngài nổi bật về tinh thần cầu nguyện và sám hối. Được thúc đẩy vì tình yêu nồng nàn đối với Thiên Chúa, Giáo Hội, và Giáo Hoàng Roma, thánh nữ đã hoạt động không biết mệt mỏi cho sự nghiệp bình an và hợp nhất của Giáo Hội, trong những năm tháng gian truân của thời kỳ di tản Avignon. Thánh nữ đã dành rất nhiều thời gian hoạt động tại phủ Giáo Hoàng để thuyết phục Đức Grêgôriô XI trở về giáo đô Roma, vì đó mới chính là nơi Đấng Đại Diện Chúa Kitô điều hành toàn thể Giáo Hội. Chỉ vài hôm trước khi qua đời, ngày 29 tháng 4 năm 1380, thánh nữ đã tâm sự rằng: “Nếu tôi qua đời, hãy cho người ta biết rằng tôi chết vì nhiệt tâm với Giáo Hội.”
Thánh nữ đã viết rất nhiều thư từ, hiện còn giữ được chừng 400 bức, một số kinh nguyện, ‘những lời than thở,’ và một quyển sách duy nhất là cuốn ‘Đối Thoại.’ Trong quyển sách này, thánh nữ đã ghi lại những lần tâm tình thân mật của mình với Chúa. Người nữ tu dòng Ba Catarina được Đức Piô II tôn phong hiển thánh, và lòng sùng kính ngài mau chóng lan rộng khắp Âu Châu. Thánh nữ Têrêsa Avila nói rằng: “Sau Thiên Chúa, người mà ngài mang ơn nhiều nhất về sự tiến bộ trên đường thiêng liêng là thánh nữ Catarina Siena”. Đức chân phúc giáo hoàng Piô IX đã tôn nhận thánh nữ Catarina lên làm quan thầy nhì cho nước Ý (cùng với thánh Phanxicô khó nghèo). Đến năm 1970, Đức Phaolô VI đã tôn phong thánh nữ Catarina Siena danh hiệu Tiến Sĩ Hội Thánh.
2. Những điểm nổi bật trong cuộc đời của thánh nhân.
a/ Trước hết phải kể là: “Lòng yêu mến Giáo Hội và Đức Giáo Hoàng,(Chúa Kitô dịu hiền trên trần gian).”
Mặc dù không được học hành đến nơi đến chốn (chỉ đủ biết đọc biết viết), và qua đời khi mới 33 tuổi, nhưng thánh nữ Catarina Siena đã có một cuộc đời phi thường với nhiều thành tích, như thể thánh nữ đã rảo bước đến cung thánh muôn đời của Thiên Chúa Ba Ngôi. Ngài là tấm gương tuyệt vời về lòng yêu mến Giáo Hội và Giáo Hoàng Roma, đấng được thánh nữ xưng tụng là Chúa Kitô dịu hiền trên trần gian, cũng như về lòng chính trực và can đảm, khiến nhiều người đương thời phải lắng nghe thánh nữ.
Vào thời kỳ ấy, một trong những thời kỳ rối ren nhất của lịch sử Giáo Hội, các Đức Giáo Hoàng đến ngụ tại thành Avignon ở miền Nam nước Pháp. Còn Roma, trung tâm Kitô Giáo, lại bị để hoang tàn. Chúa tỏ cho Catarina biết các Đức Giáo Hoàng cần phải trở về Roma để khởi sự công cuộc chấn hưng đời sống Giáo Hội. Việc này rất khẩn thiết và được mong đợi từ lâu cho. Vì mục đích ấy, thánh nữ không những đã không biết mệt mỏi để cầu nguyện, thực hành khổ chế, mà còn viết rất nhiều thư cho Đức Giáo Hoàng, các hồng y, và các vị chức sắc trong Giáo Hội.
Thánh nữ Catarina luôn vâng phục và yêu mến Đức Giáo Hoàng Roma. Chị thánh đã viết: “Người nào không tùng phục Chúa Kitô trên trần gian, đại diện Chúa Kitô trên trời, thì không được dự phần vào hiệu quả Máu thánh Con Thiên Chúa”
Thánh nữ không ngừng hối thúc các hồng y, giám mục và linh mục trong công cuộc chấn hưng Giáo Hội và đời sống các tín hữu. Thánh nữ không ngần ngại kêu gọi các ngài hãy nghiêm chỉnh trở về với nhiệm vụ. Lúc nào thánh nữ cũng khiêm tốn và tỏ lòng tôn kính chức phẩm của các giáo sĩ, bởi vì các ngài là những thừa tác viên Mình Máu thánh Chúa Kitô. Thánh nữ chủ yếu viết thư cho các mục tử trong Giáo Hội, vì biết tinh thần đạo đức của đoàn chiên tùy thuộc rất nhiều vào sự sám hối và nếp sống gương mẫu của những vị này.
b/ Thứ đến Thánh nữ đã hiến dâng cả cuộc đời của mình cho Giáo Hội.
Thánh nữ Catarina có một nữ tính rất rõ nét, nhưng đồng thời cũng biểu lộ một khát vọng và một năng lực phi thường, đặc trưng của những người nữ bản lãnh, đảm đương những công việc hy sinh lớn lao và kiên trì dưới chân thập giá Chúa Kitô. Thánh nữ không khoan nhượng trước bất cứ sự nhát đảm nào trong việc phụng sự Chúa Kitô. Ngài tin rằng đang khi phần rỗi các linh hồn bị lâm nguy thì không thể khoan nhượng một cách vô lý. Thái độ khoan nhượng cho sự lạnh nhạt như thế là hoàn toàn không thể chấp nhận, bởi vì thực sự đó là nhượng bộ thói ươn lười hoặc nhát đảm.
Một năm sau, sau khi trở về Roma vào năm 1377, Đức Thánh Cha đã từ trần. Cuộc bầu Giáo Hoàng kế vị đánh dấu một thời kỳ rối ren trong lịch sử Giáo Hội, đó là cuộc đại ly giáo Tây Phương, một trong những cơn khủng hoảng gây chia rẽ đau đớn nhất cho Giáo Hội. Thánh nữ Catarina đã tiếp xúc và viết thư cho các hồng y, giám mục và vương công, nhưng đều vô ích. Hoàn toàn kiệt sức và đau đớn, cuối cùng thánh nữ đã hiến dâng mạng sống lên Thiên Chúa như một của lễ để cầu nguyện cho Giáo Hội. Vào một ngày tháng Giêng năm 1380, khi đang cầu nguyện trước mộ thánh Phêrô, thánh nữ cảm thấy trên vai của mình gánh nặng kinh khủng của Giáo Hội. Cơn hấp hối của thánh nữ kéo dài vài tháng. Và ngày 29 tháng Tư năm ấy, lúc giữa trưa, Thiên Chúa đã gọi Catarina về hưởng vinh quang. Trên giường hấp hối, thánh nữ đã dâng lên lời nguyện cảm động: “Ôi Thiên Chúa hằng hữu, xin đón nhận hiến lễ cuộc sống của con vì Nhiệm Thể Hội Thánh. Con không có gì để dâng lên, ngoài những gì Chúa đã ban cho con”. Trước đó vài ngày, thánh nữ đã thưa với cha giải tội: “Con bảo đảm với cha, nếu con chết, nguyên nhân duy nhất cái chết của con là nhiệt tâm và lòng yêu mến Giáo Hội đã thiêu đốt và làm con tiêu tan”. Chúng ta hãy cầu xin thánh nữ ban cho chúng ta một lòng mến bừng cháy đối với Mẹ Giáo Hội như thế.
c/ Và cuối cùng Catarina là người luôn nhiệt thành bảo vệ chân lý.
Thánh nữ Catarina luôn thẳng thắn và can đảm lên tiếng mỗi khi có vấn đề nào ảnh hưởng đến Giáo Hội, Đức Giáo Hoàng, và lợi ích các linh hồn. Ngài cảm thấy mình có trách nhiệm phải bảo vệ chân lý. Ở điểm này, chúng ta có thể học được rất nhiều từ thánh nữ Catarina: ngài không bao giờ nhượng bộ trong những điều căn bản, bởi vì ngài đặt trót niềm tin nơi Chúa.
Chúng ta hãy nài xin thánh nữ Catarina cho chúng ta được chia sẻ phần nào lòng yêu mến của ngài đối với Giáo Hội và Đức Giáo Hoàng Roma, và cả những ước vọng nóng bỏng muốn truyền bá giáo lý của Chúa Giêsu khắp nơi. Đồng thời, luôn cố gắng khám phá ra những khía cạnh tích cực của mọi vấn đề, không bỏ phí một cơ hội nào. Chúng ta hãy nài xin Đức Mẹ bằng những lời của chính thánh nữ Catarina: “Ôi Maria, con đến van nài, xin Mẹ dâng lời khẩn nài của con cho Hiền Thê dịu hiền của Chúa Kitô và cho vị Đại Diện trên trần gian của Người. Ước chi ngài luôn luôn được ánh sáng để cai trị Giáo Hội một cách khôn ngoan sáng suốt.” Amen.
Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Thánh Catarina Xiêna hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng:
Chúa đã đốt lửa yêu mến nồng nàn trong lòng thánh nữ Catarina Xiêna, khiến thánh nữ vừa thiết tha chiêm ngưỡng Đức Kitô chịu khổ nạn, vừa hăng say phục vụ Hội Thánh.
Xin Chúa nhậm lời thánh nữ chuyển cầu, mà cho dân Chúa biết thông phần khổ nạn với Đức Kitô, để được vui mừng chiêm ngưỡng vinh quang Chúa.
Catarina sinh năm 1347 tại Xiêna. Chị đã gia nhập Dòng Ba Đaminh.
Thấm nhuần tinh thần của thánh tổ phụ, chị yêu mến Thiên Chúa và tha nhân một cách nồng nàn, cổ võ bình an thuận hòa giữa các thành của nước Ý, can đảm bênh vực quyền lợi và sự tự do của Giáo Hội, và góp phần canh tân đời sống đạo đức. Chị đã viết nhiều tác phẩm thần học và tu đức. Chị qua đời năm 1380. Đến năm 1939, Đức Giáo Hoàng Piô XII tuyên phong chị làm bổn mạng nước Ý, rồi năm 1970, Đức Giáo Hoàng Phaolô VI ghi tên chị vào số các tiến sĩ Hội Thánh.
Thông phần khổ nạn với Đức Kitô, trung thành sống theo những gì Chúa dạy, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Khải Huyền nói về: Thư gửi các Hội Thánh Êphêxô và Ximiếcna, mỗi cộng đoàn phải chất vấn về lòng trung thành của chính mình. Hãy trung thành cho đến chết, và Ta sẽ ban cho ngươi triều thiên sự sống. Ai thắng thì không hề bị cái chết thứ hai làm hại. Dù phải chết, ngươi hãy phấn đấu cho sự thật, và ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa sẽ bênh vực ngươi.
Thông phần khổ nạn với Đức Kitô, làm chứng cho sự dịu ngọt của Thiên Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trong sách Đối thoại, thánh Catarina Xiêna nói: Con đã nếm thử và đã nhìn thấy… Hãy mở cửa tâm hồn cho Ta, hỡi cô em được cùng Ta thừa hưởng Nước Trời, hỡi người bạn đã được Ta mặc khải mọi kho tàng chân lý. Người đã nên phong phú nhờ Thần Khí Ta ban, được sạch mọi vết nhơ nhờ máu Ta tẩy rửa. Hãy tạm ngưng suy niệm, để dấn thân làm chứng cho chân lý của Ta.
Thông phần khổ nạn với Đức Kitô, hiệp nhất cùng nhau đi đến cùng con đường thập giá, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Công Vụ Tông Đồ: Các tín hữu chỉ có một lòng một ý. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 92, vịnh gia cho thấy: Chúa là Vua hiển trị, Chúa mặc oai phong tựa cẩm bào, Người lấy dũng lực làm cân đai. Chúa thiết lập địa cầu, địa cầu không lay chuyển. Ngai vàng Chúa kiên cố tự ngàn xưa: Ngài hiện hữu tự muôn ngàn đời.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Con Người sẽ phải được giương cao, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Đấng từ trời xuống. Đấng từ trời xuống phải được giương cao, để con người từ đất thấp được sống muôn đời. Trời với đất se chữ đồng, đây là một mầu nhiệm tình yêu cao cả. Mầu nhiệm này ví tựa đại dương sâu thẳm: càng tìm, ta càng thấy; càng thấy, ta càng tìm. Thiên Chúa làm cho linh hồn ta được no thỏa, mà lại, dường như, không no thoả, bởi vì, Chúa làm cho linh hồn ta được no thỏa, mà vẫn còn luôn đói khát Chúa. Chúa là lửa luôn rực cháy, mà không thiêu rụi. Chúa dùng sức nóng của Chúa, mà thiêu hủy mọi tình yêu vị kỷ của linh hồn ta. Chúa dùng ánh sáng của Chúa mà soi sáng trí lòng ta, làm cho ta nhận biết chân lý của Người. Chúa là sự thiện tuyệt đối, là vẻ đẹp vượt trên mọi vẻ đẹp, là sự khôn ngoan vượt trên mọi khôn ngoan. Chúa lấy sự dịu ngọt của Chúa mà nuôi dưỡng ta, là những kẻ đang đói lả. Chúa đã đốt lửa yêu mến nồng nàn trong lòng thánh nữ Catarina Xiêna, khiến thánh nữ vừa thiết tha chiêm ngưỡng Đức Kitô chịu khổ nạn, vừa hăng say phục vụ Hội Thánh. Ước gì chúng ta biết thông phần khổ nạn với Đức Kitô, để được vui mừng chiêm ngưỡng vinh quang Chúa. Ước gì được như thế!
Catarina sinh năm 1347 trong một gia đình đạo hạnh. Từ lúc thiếu thời, Catarina đã thụ Ngày 29/04-4
hưởng đức tính cương nghị của cha, lòng đạo đức và sự dịu hiền của mẹ. Ngài đã khấn dâng cuộc đời cho Chúa. Ðến tuổi thành hôn, nhiều người đến dạm hỏi, nhưng đều bị từ chối. Ý Chúa nhiệm màu đã giúp ngài vượt qua tất cả những thử thách cam go. Ngày 29 Tháng Tư
Thánh CATARINA thành Siêna đồng trinh, tiến sĩ Hội Thánh
(1347–1380)
Catarina sinh năm 1347 trong một gia đình đạo hạnh. Từ lúc thiếu thời, Catarina đã thụ hưởng đức tính cương nghị của cha, lòng đạo đức và sự dịu hiền của mẹ. Ngài đã khấn dâng cuộc đời cho Chúa. Ðến tuổi thành hôn, nhiều người đến dạm hỏi, nhưng đều bị từ chối. Ý Chúa nhiệm màu đã giúp ngài vượt qua tất cả những thử thách cam go.
Sau khi được sự ưng thuận của gia đình, ngài xin vào dòng Ða Minh, với tên là chị Pénitence (Thống Hối) năm 1364. Ngài đã sống một cuộc đời khổ hạnh gương mẫu. Có lần thánh Ða Minh hiện ra an ủi khuyến khích ngài. Chính Chúa Giêsu nhiều lần hiện đến nói chuyện và dạy bảo ngài.
Ngài đã hòa mình vào cuộc sống hằng ngày để giúp đỡ những người đồng loại, thăm viếng các bệnh nhân, săn sóc, giúp đỡ những người yếu đuối. Ngài cũng đã hòa giải được bao gia đình đã chia rẽ nhau vì những mối thù truyền kiếp... nhưng rồi cũng có những kẻ manh tâm ghen tuông công việc của ngài, cho là ngài giả hình.
Ngài cũng rất băn khoăn cho vận mạng Giáo Hội: chấn hưng lòng đạo đức đang bị sa sút, vận động dời giáo triều về La Mã lúc đó bị lưu vong ở Avignon (nước Pháp), xin tổ chức đạo binh Thánh Giá để chống người Hồi Giáo. Ngài còn được triệu về La Mã làm cố vấn cho giáo triều.
Ngài qua đời ngày 29-4-1380. Năm 1491, Ðức Giáo Hoàng Piô II đã tôn phong ngài lên bậc Hiển Thánh.
---------------------------------
Ngày 29/04-5: Ngày 29/04-6: Ngày 29/04-7: Ngày 29/04-8: Ngày 29/04-9: Ngày 29/04-10: