BA CÁI NHẤT CỦA MẸ - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 159

Thứ năm - 06/01/2022 07:45
BA CÁI NHẤT CỦA MẸ - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 159
BA CÁI NHẤT CỦA MẸ - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 159
BA CÁI NHẤT CỦA MẸ
 (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 159)
-------------------------------------

Bạn có bao giờ để ý đến Ba Cái Nhất của mẹ chúng ta không ?

Ba Cái Nhất đó là:

1. Mẹ là người gần gũi nhất với con.
2. Mẹ vất vả và khó nhọc nhất vì con.
3. Và Mẹ là người chịu nhiều thiệt thòi nhất vì con.


Bạn cứ thinh lặng, ngồi lắng đọng, và suy nghĩ đôi chút, thì sẽ thấy:

1. Mẹ là người gần gũi nhất với con, là bởi vì mẹ đã cưu mang con chín tháng mười ngày trong dạ của mẹ, với biết bao nhiêu là lo âu, vất vả, nặng nề, khó nhọc, đớn đau... cho nên mới có câu thơ:

Mẹ hiền mang nặng đẻ đau,
Chỉ mong con lớn, con mau nên người.

2. Mẹ là người vất vả khó nhọc nhất vì con, là bởi vì, sau khi con mở mắt chào đời, mẹ đã phải thức khuya dậy sớm, lo cho con từng miếng ăn, từng giấc ngủ, thao thức trắng đêm, khi con đau ốm...

Cả cuộc đời của mẹ chỉ biết hy sinh cho con và vì con mà thôi !

Vì thế cho nên, nhạc sĩ Y Vân mới có thể sáng tác thành một bài ca bất hủ: “Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình”, để nhắc nhở cho những người con, về tình yêu vĩ đại bao la và rất cao thượng của mẹ:

Hát: “Thương con thao thức bao đêm trường,
Con đã yên giấc mẹ hiền vui sướng biết bao,
Thương con khuya sớm bao tháng ngày,
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.

Dù cho mưa gió không quản thân gầy mẹ hiền,
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền,
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm.
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên”

Chưa hết, mẹ vẫn còn tiếp tục lo cho con, và vẫn dõi theo con, khi con đến tuổi trưởng thành, khi con đã yên bề gia thất, và cả sau khi dựng vợ gả chồng cho con, và thậm chí, ngay cả khi con đã trở thành Linh Mục Tu Sĩ, mẹ cũng vẫn giành cho mình cái độc quyền lo lắng đó.

Mẹ lo cho đến khi nhắm mắt lìa đời mới hết lo:

Nuôi con lệ nhỏ hai hàng,
Nuôi con càng lớn mẹ càng thêm lo,
Mẹ thân gầy guộc ốm o,
Cả đời chắt bóp dành cho con mình.

Suốt đời chỉ biết hy sinh,
Không than, không trách, lặng thinh, hay cười,
Khi con khoẻ, mẹ vui cười,
Con đau thì mẹ tơi bời ruột gan.

Sanh con đã khổ muôn vàn,
Nuôi con mẹ khổ gấp ngàn lần sanh,
Lo cho đến tuổi trưởng thành,
Yên bề gia thất, hay thành Sơ, Cha.

Mẹ già vẫn cứ... tà tà,
Lo cho đến lúc... Chúa Cha gọi về ! ( mới hết lo ! ).

3. Mẹ là người chịu nhiều thiệt thòi nhất vì con, là vì khi con thành công, khi con thành tài, thì chẳng thấy ai nói gì đến mẹ.

Nhưng khi con hư hỏng, hay phạm những lỗi lầm này khác, thì người ta chẳng ngần ngại đổ lỗi ngay cho mẹ, tại mẹ, và bởi vì mẹ.

Cho nên mới có câu người ta thường nói: “Con dại cái mang”. Hoặc là “Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà...

Mẹ cũng còn phải chịu nhiều thiệt thòi, và chịu nhiều đối xử bất công khác nữa.

Chẳng hạn, khi những đứa con chửi tục, chửi thề... mỗi khi chúng phun ra những tiếng “ĐM”, những tiếng “Đan Mạch”... chúng lại đưa Mẹ vào trong những câu chửi thô tục của chúng.

Bạn thấy có bất công không?

Bất công và phi lý quá sức đi chứ!

Chưa hết ! Mẹ còn phải ngậm đắng nuốt cay, âm thầm chịu đựng những lời nói xấc láo, những thái độ hỗn hào, những cử chỉ hất hủi và khinh dể của con trai, của con gái, của con dâu, của cả con rể nữa !

Đau khổ chồng chất khổ đau, đắng cay lại thêm cay đắng, cứ thế liên tiếp xảy ra trong cuộc đời của mẹ, chẳng bao giờ nào ngừng!

Ông bà ta thường nói:

“Sóng trước đổ đâu,
thì sóng sau đổ đấy!”


Và Chúa Giêsu cũng đã khẳng định:

“Anh em đong bằng đấu nào,
thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy” (Lc 6, 38 ).


Vì thế cho nên, tôi và bạn phải cẩn thận, phải coi chừng, đừng bao giờ nói những lời nặng nề, vô lễ, hỗn láo, to tiếng, hay là có những thái độ và cử chỉ, làm cho sự đau khổ và gian nan vất vả của mẹ, vốn đã có quá nhiều, ngày ngày lại càng phải chồng chất thêm nữa !

Tội bất hiếu với mẹ cha là một tội nặng lắm, bạn đã biết không?

Tội nặng, là bởi vì “hiếu thảo với mẹ cha” chính là một mệnh lệnh của Thiên Chúa.

Đây cũng không phải chỉ là một thói quen truyền thống. Đây cũng không phải chỉ là một tập quán tốt đẹp thôi đâu !

Bạn không tin hả ?

Thử mở Kinh Thánh ra mà xem, thì sẽ thấy ngay:

“Kẻ làm con, hãy tôn kính cha mẹ của mình. Đó là điều răn thứ nhất, có kèm theo lời hứa: Để ngươi được sống hạnh phúc và được hưởng thọ trên mặt đất này" (Ep 6, 2–3 ).

Vì việc ăn ở hiếu thảo với cha mẹ là một mệnh lệnh, là một giới răn, cho nên, khi tôi và bạn thi hành giới răn này, là chúng ta đang làm đẹp lòng Thiên Chúa ( Cl 3, 20, 1 Tm 5, 4 ),

Và chắc chắn: Bạn và tôi, sẽ được Thiên Chúa chúc phúc ( Hc 8, 3 ).

*****

Bạn thân mến, nếu hôm nay, bạn nhận thức được rằng: Mẹ của bạn là người gần gũi nhất với bạn, long đong vất vả khó nhọc nhất, và là người chịu nhiều thiệt thòi nhất chỉ vì bạn, thì tôi xin bạn, hãy bắt đầu ngay từ hôm nay:

Hãy làm một cái gì đó cho mẹ của bạn được hạnh phúc, được vui vẻ, được hài lòng, có thể bắt đầu ngay chính giây phút này.

Thử làm một lần xem sao. Hãy thưa với mẹ:

“Con xin cám ơn mẹ, vì công ơn dưỡng dục, vì những hy sinh, vì những sự ân cần, vì những sự tận tụy, và vì tình yêu thương vô bờ bến, mà mẹ đã, đang và sẽ tiếp tục dành cho con”.

Nếu còn đang ở chung với mẹ, bạn hãy nhớ dành ra mỗi tháng, ít là một phần tiền lương của bạn, để giúp mẹ trang trải những chi phí trong nhà, như tiền nhà, tiền gạo, tiền chợ, tiền xe, tiền điện, tiền nước, tiền bếp gas, tiền điện thoại...

Đừng để mẹ phải cong lưng, làm tối mặt tối mày nữa !

Và bạn nên nhớ, hãy chịu khó thường xuyên đưa mẹ đến nhà thờ dự lễ, hay là tham gia các sinh hoạt hội đoàn trong Giáo Xứ, vì đây là những việc, làm cho mẹ rất vui và cũng rất cần thiết trong tuổi già !

Nếu không còn ở chung một nhà với mẹ nữa, thì bạn hãy chịu khó thường xuyên về thăm mẹ, hoặc thường xuyên gọi điện thoại hỏi thăm mẹ, hoặc thỉnh thoảng, nhớ gửi tặng quà cáp cho mẹ trong những dịp lễ quan thầy, hoặc trong những dịp lễ tết, hoặc những ngày kỷ niệm của gia đình...

Đừng quá keo kiệt, đừng quá tính toán hơn thiệt với mẹ, kẻo khi Mẹ mất rồi, ta không còn có cơ hội nữa đâu !

Nếu mẹ của bạn không may, đang phải chịu cảnh đau lâu ốm dài, nằm liệt giường liệt chiếu, hoặc có cái tính hay quên, hoặc lẩm cẩm, lẩn thẩn một cách nào đó... thì xin bạn, cũng hãy kiên nhẫn và ân cần hơn nữa, trong việc chăm sóc cho mẹ, bởi vì làm như vậy, là bạn đang chu toàn mệnh lệnh của Chúa: “Ngươi phải thảo kính cha mẹ của ngươi !”

Bạn hãy bắt đầu tỏ ra là một người con hiếu thảo ngay đi, kẻo một ngày nào đó, bạn sẽ phải khóc ròng, và hối hận, thì đã quá muộn:

Mẹ đi rồi, tâm hồn con tan nát
Một trời buồn đổ lệ... tiễn mẹ đi
Đã muộn rồi... Tang lễ lớn ích gì ?
Nhìn mộ mẹ... con ngậm ngùi đau khổ.

Còn nếu trong trường hợp mẹ đã qua đời rồi, thì bạn hãy siêng năng xin lễ, siêng năng đi tham dự Thánh Lễ và rước lễ, siêng năng lần chuỗi, nhớ ăn chay, hy sinh, hãm mình, và làm nhiều việc từ thiện bác ái, với ý chỉ cầu nguyện cho mẹ, càng nhiều càng tốt.

Đây là những món quà đẹp nhất và quý nhất, mà bạn có thể gửi cho mẹ. Chắc chắn sẽ rất đẹp lòng Thiên Chúa, và sẽ rất hữu ích cho mẹ!

Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng quá vô tình trước những hy sinh cao cả của mẹ cha, nhưng biết quan tâm lo lắng chăm sóc cho các ngài nhiều hơn nữa, về phần xác, cũng như phần hồn, đời này cũng như đời sau, như Chúa đã dạy chúng con. Amen.

-------------------

Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=LteRwqCJrMs

 


 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây