Ngày 20/08: Thánh Bernarđô

Thứ ba - 20/08/2024 01:03
Ngày 20/08: Thánh Bernarđô
Ngày 20/08: Thánh Bernarđô
Ngày 20/08: Thánh Bernarđô

-------------------------------
Nội Dung :

Bài 1: Bernard  Clairvaux. 1
Bài 2: https://tgpsaigon.net/ 2
Bài 3: Thánh Bênađô, Viện phụ, Tiến sĩ Hội thánh. 6
Bài 4: https://giaophannhatrang.org/ 9
Bài 5: https://gpcantho.com/ 11

-------------------------------

 

Bài 1: Bernard  Clairvaux


Thánh Bernard là một nhà cải cách, một nhà thần học huyền bí, một nhà thuyết giáo hùng biện đã gây ảnh hưởng rất lớn trong Giáo Hội Tây Phương thời bây giờ. Đức Giáo Hoàng và các vua chúa thường tham khảo ý kiến của ngài.

Thánh Bernard sinh vào năm 1090 và qua đời năm 1153. Người thanh niên 22 tuổi này thuộc một gia đình quí tộc ở Fontaine-les-Dijon rất mực thông minh và đạo đức chắc chắn sẽ có một địa vị cao sang trong triều đình nhưng Bernard đã từ bỏ tất cả, đến gỏ cửa tu viện xin nhập cuộc với các khổ tu Citeaux. Những ẩn tu này sống cuộc đời chiêm niệm quyết tâm đi tìm Chân Lý Tuyệt Đối. Họ đã tìm thấy ở Đức Giêsu Kitô là Đấng duy nhất có thể khỏa lấp khao khát của tâm hồn và trí khôn họ.

Trong sự đi tìm kiếm sự hiệp thông với Thiên Chúa, Bernard đã lôi cuốn được một số đông bạn bè, bà con thân thuộc trong đó có người em, ông chú và luôn cả cha mình.

Khi số người đến tu đông đảo, thánh Bernard liền thành lập một tu viện ở Clairvaux áp dụng lề luật của thánh Benoit. Tu viện này trở thành một trung tâm phát huy đời sống thiêng liêng nên nhiều tu viện khác được thành lập rập theo khuôn mẫu ở khắp Âu châu.

Thánh Bernard đi khắp cùng Âu châu rao giảng đoàn kết hợp nhất, cổ vỏ hoà bình và hòa giải.

Thánh Bernard cũng là một nhà viết văn tài hoa uyên bác. Ngài đã viết nhiều tác phẩm về thần học, hàng ngàn bức thư và hơn 300 bài giảng thuyết. Ngài nói: “Tôi muốn yêu! Khi Chúa yêu, Chúa chỉ muốn có một điều là yêu thương và chỉ có yêu thương mà thôi…”

Phó Tế J.B. Huỳnh Mai Trác

---------------------------------

 

Bài 2: https://tgpsaigon.net/


THÁNH BERNAĐÔ TU VIỆN PHỤ TIẾN SĨ HỘI THÁNH

1. Đôi hàng tiểu sử

Thánh Bernađô sinh năm 1090 tại lâu đài Fontaine-les-Dijon, nước Pháp. Nhờ sinh trưởng trong một gia đình thượng lưu và gia giáo, Bernađô sau này đã trở thành người bặt thiệp biết xử sự khôn ngoan với mọi người. Trong số 7 anh em, Bernađô là người con thứ ba. Cậu được gia đình cưng chiều hơn cả vì có tư cách nết na và đạo hạnh hơn các anh em.

Tới tuổi khôn, Bernađô được cha mẹ cho theo học tại trường các thầy kinh sĩ ở Chatillon-sur-Seine. Nhờ sự rèn cặp của các thầy, Bernađô đã dần dần bỏ được tính rụt rè và câu nệ thái quá. Năm 16 tuổi giữa lúc cuộc đời đang lên với nhiều hứa hẹn thì bà thân mẫu của Bernađô từ trần khiến cậu phải trải qua một cơn khủng hoảng tinh thần nặng nề khiến cậu trở nên trầm lặng và suy tư. Nhưng rồi bỗng người ta thấy cuộc đời của chàng thanh niên ấy xoay hẳn một góc 180o. Chàng đứng lên, cương quyết chống lại mọi thử thách và quyến rũ của gia đình và bạn bè để dâng mình phụng sự Chúa trong dòng Xi-tô. Không những thế Bernađô còn lần lượt lôi cuốn được các anh em và cả ông thân sinh cùng nhiều người khác theo gương mình vào dòng.

Năm 1115 thầy được cử làm tu viện trưởng Clairvaux một chi nhánh của dòng Xi-tô. Đây là một dịp để thầy hy sinh hãm mình nhiều hơn, dù yếu đuối và sức khỏe rất mỏng manh thầy cũng không chịu thua kém ai trong sự ăn uống kham khổ. Ngài còn mắc chứng đau bụng kinh niên. Tuy nhiên Ngài vẫn cố gắng tham dự các buổi phụng vụ như mọi người khác. Chỉ khi nào không chịu nổi cơn đau Ngài mới bỏ cộng đồng.

Nhận thấy tu viện trưởng Bernađô là người có đầy nhân đức và uy tín nên đức Giám mục Guillaume de Champeaux cho ngài được nhận chức linh mục và sai ngài đi giảng thuyết ở nhiều nơi. Ngài đã vâng lời vui vẻ ra đi. Nhờ đức khiêm nhường sâu thẳm, Chúa đã ban cho Ngài nhiều ơn lạ như nói tiên tri, làm nhiều phép lạ. Hết nhiệm vụ Ngài lại trở về nhà dòng phục vụ. Trong 38 năm làm bề trên, Ngài lập thêm được 68 tu viện chi nhánh của Clervaux. Ngài viết nhiều tác phẩm để bênh vực đức tin, truyền bá lòng yêu mến Chúa và đức bác ái.

Sau khi tận tụy và nỗ lực làm việc cho sáng danh Chúa, thánh nhân đã qua đời tại Clairvaux ngày 20 tháng 8 năm 1153 lúc ba giờ chiều ngày thứ năm, thọ 63 tuổi.

Mười năm sau, các tu viện trưởng họp lại lập án xin phong thánh cho cha Bernađô. Ngày 18 tháng 1 năm 1174, án được đức Alexandro III châu phê. Và năm 1830 Đức Piô VIII tôn phong Ngài lên hàng tiến sĩ Giáo hội.

2. Cuộc sống chứng nhân

Như đã nói ở trên, Bernađô là một người rất khiêm nhường và thánh thiện cho nên Chúa đã thưởng công cho Ngài. Chúa đã ban cho Ngài nhiều ơn lạ như nói tiên tri, làm nhiều phép lạ.

Đây là một giai thoại nổi tiếng khi Ngài ở Clairvaux. Hôm ấy nhà dòng hết muối. Cha Bernađô liền gọi một thầy tên là Guibert đến và bảo:

- Con hãy lấy con lừa (vì đây là con vật duy nhất mà tu viện sở hữu) và đi ra phố mua muối.

- Xin Cha con tiền để trả - thấy Guiber nói.

- Con ơi thánh - Bernađô trả lời -, đã khá lâu Cha không còn tiền cũng không còn vàng. Nhưng trên cao kia có Đấng giữ túi tiền và kho tàng của Cha!

Nghe nói thế thầy Guiber suýt nữa phì cười, nhưng thầy không thể không lưu ý Cha thánh điều này:
          - Thưa Cha, nếu con đi với hai bàn tay không thì con cũng trở về chắc chắn với hai bàn tay không.

- Đừng sợ con ạ, hãy tin tưởng. Đấng giữ kho báu của Cha sẽ ở với con và người sẽ tìm cách giúp con có những gì cần thiết để làm xong công tác.

Guiber cúi đầu nhận phúc lành từ tay vị tu viện trưởng và dẫn con lừa ra đi. Các mối nghi ngờ của thầy không hoàn toàn tan biến. Nhưng khi thấy sắp băng qua cửa thành thì có một vị Linh mục đến gần và hỏi:

- Thầy từ đâu đến và đi đâu vậy?

Guiber không do dự thú nhận sự túng thiếu tột độ của tu viện sự bối rối hiện nay của thầy. Rất cảm động, vị Linh mục dẫn thầy về nhà và cho thầy nửa thùng muối và một số tiền là 30 xu (tương đương với 300 quan Pháp thời nay).

Hãy tưởng tượng xem niềm vui của thầy Guiber lớn như thế nào. Thầy trở về lại tu viện và chỉ còn việc phải làm là ngay lập tức kể lại câu chuyện cho bề trên của thầy nghe.

- Cha đã nói rõ với con, cha Bernađô đáp, và cha lặp lại với con điều đó: Đối với người Kitô hữu không có cái gì khác ngoài đức tin!

Lịch sử cũng còn ghi, Ngài lòng sùng kính Mẹ Maria rất lạ lùng. Truyền thuyết cho hay: Mỗi khi đi ngang qua ảnh tượng Đức Mẹ, thánh nhân thường hay chào Mẹ bằng câu: “Kính chào Mẹ Maria!” và một ngày kia, Đức Mẹ đã đáp lại lời chào của ngài: “Chào con, Bernađô!” Bằng cách này, Đức Mẹ cho biết tình yêu và lòng sùng kính thánh Bernađô đã dành cho Đức Mẹ thật lớn lao chừng nào; và Đức Mẹ cũng hài lòng biết bao!

Xin được kết thúc bằng chính lời của thánh Bernađô trích trong bài giảng về sách Diễm Ca Của Ngài: "Khi Thiên Chúa yêu, thì Người không muốn điều gì khác hơn là được yêu: Thật vậy, Thiên Chúa yêu, thì Người không nhằm điều gì khác ngoài việc được yêu lại, vì Người biết ai yêu mến Người thì sẽ được hạnh phúc nhờ chính tình yêu đó."

Lm. Giuse Đinh Tất Quý

---------------------------------

 

Bài 3: Thánh Bênađô, Viện phụ, Tiến sĩ Hội thánh


Với ơn Chúa người ta có thể làm được mọi sự miễn là con người biết cộng tác hữu hiệu với ơn Chúa. Thực vậy ơn Chúa đã hướng dẫn Bênađô tìm kiếm những giá trị cao siêu nhất, đã hun đúc Ngài thành một tu sĩ chiêm niệm thời danh và thành một chiến sĩ nhiệt thành hoạt động cho Giáo hội.Bênađô sinh ra trong một lâu đài tại Fontaine-les-Dijon năm 1090. Nhờ sinh trưởng trong một gia đình thượng lưu và gia giáo. Bênađô sau này đã trở thành người bạn bặt thiệp biết xử sự khôn ngoan với mọi người. Trong số 7 anh em, Bênađô là thứ ba ; cậu được gia đình chiều đãi hơn cả vì có tư cách nết na và đạo hạnh hơn các anh em. Đàng khác Bênadô còn được bà thân mẫu A-let quý mến cách riêng vì một câu chuyện chiêm bao có liên quan tới con bà. Câu chuyện mộng mị đó như sau:

Một tối kia bà Alét mơ thấy trẻ Bênadô đang nô đùa, bỗng hoá thành một con chó cất tiếng sủa vang. Bà đem hiện tượng chiêm bao đó kể lại cho mọi người nghe và ai nấy đều nghĩ đó là điềm báo sau này sẽ trở thành một nhà giảng thuyết đại tài.

Tới tuổi khôn, Bênadô được cha mẹ cho theo học tại trường các thầy kinh sĩ ở Chatillon-sur-Seine. Nhờ sự rèn cặp của các thầy, Bênadô đã dần dần bỏ được tính rụt rè và câu nệ thái quá. Tính nhút nhát đó đã khiến cậu rất sợ hãi khi phải ra trước công chúng; vì thế mà có lần Bênadô đã phải bực mình kêu lên: “Thà rằng tôi chết đi còn hơn nói trước công chúng hay đến trước mặt một người ngoại quốc”. Năm 16 tuổi, giữa lúc cuộc đời đang lên với nhiều hứa hẹn thì thân mẫu của Bênadô từ trần khiến cậu phải trải qua một cơn khủng hoảng tinh thần khiến Bênadô càng trở nên thầm lặng và suy tư. Nhưng rồi người ta thấy chàng thiếu niên cương quyết đó chống lại mọi thử thách và quyến rũ của gia đình để vào dòng Xi-tô. Không những thế Bênadô còn lần lượt lôi cuốn được các anh em và cả ông thân sinh cùng nhiều người khác theo gương mình vào dòng.

Người ta kể lại rằng: Ngày kia người em út của Bênadô là Nivard đang chơi đùa với các trẻ em thì người anh cả bảo cậu rằng: “Các anh đi đây và nhường lại cho các em cả gia nghiệp, em có bằng lòng không?” Người em đáp lại: “Em không muốn thế, sao các anh chiếm nước trời còn để đất đai lại cho em”. Ít lâu sau người em cũng vào dòng.

Bênadô từ ngày dấn thân vào đời sống mới, luôn luôn tự hỏi mình: “Hỡi Bênadô, người vào đây để làm gì?”. Để nhắc nhở mình sống đúng với lý tưởng đã chọn, câu hỏi vắn tắt làm như phương châm cho đời sống, đã giúp thầy Bênadô siêng năng làm việc và làm một cách chu đáo. Một hôm các thầy xin Bênadô nghỉ ngơi để cho các thầy khác gặt lúa bởi vì thấy thầy yếu và không quen. Nhưng thầy khóc lóc xin Chúa cho mình có thể gặt lúa với anh em. Năm 1115 thầy được cử làm tu viện trưởng Clairvaua, một chi nhánh của dòng Xi-tô. Đây là một dịp để thầy hy sinh hãm mình nhiều hơn, dù yếu đuối và sức khỏe rất mỏng manh, thánh nhân cũng không chịu thua kém ai trong sự ăn uống kham khổ. Ngài còn mắc chứng đau bụng kinh niên. Tuy nhiên, Ngài cũng cố gắng theo các buổi phụng vụ như mọi người khác. Chỉ khi nào không chịu nổi cơn đau Ngài mới bỏ cộng đồng.

Nhận thấy tu viện trưởng Bênadô là người có đầy nhân đức và uy tín nên Đức Giám mục Guillaume de Champeaux truyền chức linh mục cho Ngài và ủy đi giảng thuyết ở nhiều nơi. Tuy thích sống trầm lặng trong tu viện nhưng Ngài đã vâng lời ra đi vui vẻ. Nhờ đức khiêm nhường sâu thẳm, Chúa đã ban cho Ngài nhiều ơn lạ như nói tiên tri, làm nhiều phép lạ. Hết nhiệm vụ, Ngài lại trở về nhà dòng phục vụ. Nhờ thánh nhân, nhà dòng thêm số và hợp thời. Trong 38 năm làm bề trên, Ngài lập thêm được 68 tu viện chi nhánh của Cơ-lec-vô. Ngài cũng viết nhiều tác phẩm để bênh vực đức tin, truyền bá lòng yêu mến Chúa và đức bác ái. Từ bé, Ngài vốn có lòng tôn sùng mầu nhiệm Chúa xuống thế làm người thì bây giờ Ngài cũng năng suy niệm mầu nhiệm ấy. Nhận thấy thánh nhân là người có trí thông minh và tài giảng thuyết cũng như giảng hòa nội bộ. Năm 1145 - Ngài kịch liệt phản đối vua ở miền nam nước Pháp. Lúc còn thanh niên, Ngài rất sợ ra trước công chúng nhưng nhờ ơn Chúa, nay Ngài cảm thấy cương quyết và can đảm nhiều.

Một hôm Ngài tới miền Sens để gặp A-bê-la người mê trí thức và khoa học đời, trước mặt cả cộng đồng giáo sĩ, Ngài phản đối A-bê-la: “Một người công giáo lầm lạc còn nguy hiểm hơn là người theo tà giáo”. Bênadô không phản đối việc trau dồi tri thức nhưng cha nhận đó là phương tiện truyền giáo, Ngài nói: “Người ta không khuất phục tà giáo bằng khí giới nhưng bằng biện luận”. Sau cùng cha Bênadô đã góp phần vào việc tranh đấu bảo vệ mồ thánh Chúa khỏi tay người Hồi giáo. Tuy thành công và danh tiếng nhiều nhưng thánh nhân vẫn khiêm tốn. Đôi khi không làm phép lạ và người ta hỏi thì Ngài chỉ trả lời: trông cậy ở Chúa và Chúa làm còn tôi không có gì đâu.

Sau khi tận tụy và nỗ lực làm việc cho sáng danh Chúa, thánh nhân đã qua đời tại Cơ-lec-vô ngày 20 tháng 8 năm 1153 lúc ba giờ chiều ngày thứ năm, thọ 63 tuổi.

Mười năm sau, các tu viện trưởng họp lập án xin tuyên thánh cho cha Bênadô. Ngày 18 tháng 1 năm 1174, đức Alexangdro III chuẩn phê án. Và năm 1830 Đức Piô VIII tôn phong Ngài lên hàng tiến sĩ Giáo hội.

---------------------------------

 

Bài 4: https://giaophannhatrang.org/


THÁNH BÊ-NA-ÐÔ, (St. Bernard) Viện phụ, tiến sĩ Hội Thánh.
Mt 19,23-30

Thánh Bê-na-đô, viện phụ, tiến sĩ Hội Thánh nổi danh về cuộc đời tận tụy của Ngài cho các linh hồn. Ngài sinh ra tại Fontaine-lez-Dijon năm 1090 thuộc tỉnh Bourgogne nước Pháp trong một dòng tộc quí tộc. Với thế giá của gia đình, với danh tiếng của dòng họ quí tộc, thánh Bênađô chắc chắn sẽ có một địa vị tốt đẹp và chỗ đứng xứng đáng trong xã hội. Tuy nhiên, ý Chúa thực nhiệm mầu, đường của Chúa muôn nẻo, Chúa hướng dẫn con người tùy ý của Chúa. Chúa muốn sao do Chúa định liệu . Vì thế, sau khi mẹ của Ngài qua đời được 4 năm, Ngài và 5 anh em và 25 người bạn đồng chí hướng, xin gia nhập đan viện Xitô năm 1112 ở côte dOr . Cuộc đời của Ngài bắt đầu từ đó. Ngài miệt mài với việc tu trì và quyết tâm tận hiến đời mình cho Thiên Chúa. Có thể nói, đời tận hiến của Ngài bắt đầu từ lúc Ngài đặt chân vào tu viện Xitô. Ngài đã biến chính phút giây ấy làm hạnh phúc cho cuộc đời Ngài. Ơn cứu độ của Chúa phủ lấp chứa chan nơi Ngài và nơi các bạn của Ngài, đến nỗi vào năm 1115, tức là sau ba năm Ngài vào tu viện Xitô , Ngài đã đứng đầu một nhóm 12 người được sai đi thành lập tu viện Clairvaux.Ý Chúa cao sâu,lòng Chúa vô biên, đường đi của Chúa không sao hiểu thấu . Thánh Bênađô đã phấn đấu hết sức để phục vụ nước trời và góp tay vào công trình cứu độ của Thiên Chúa để cứu rỗi nhân loại.Công việc phát triển Dòng ban đầu gặp trăm ngàn thử thách, gặp muôn vàn khó khăn, nhưng với ơn Chúa ban, Dòng phát triển hết sức mau lẹ.
 
Thánh Bênađô không những chỉ chú tâm vào việc tăng trưởng Dòng tu của Ngài, nhưng Ngài còn chú trọng thật nhiều đến công việc của Hội Thánh . Ngài đã giúp ích nhiều cho Giáo Hội bằng cách làm tư vấn cho nhiều vị Giáo Hoàng, quận công và sứ thần tòa thánh.Ngài đã thu phục nước Pháp, Anh, Ðức, Ý về cho Giáo Hội trong thời kỳ có cuộc đại ly giáo ở Âu Châu .Thiên Chúa luôn có đường lối của Ngài . Thiên Chúa luôn có hướng của Ngài . Ý của Chúa không thể nào dò thấu và tình yêu của Ngài lan tỏa khắp nơi nơi .Chúa muốn sao Ngài thực hiện như ý của Ngài.Ðức thánh Cha Eugen III, xuất thân từ tu viện Clairvaux vì hiểu rõ Ngài, khâm phục tài đức của Ngài, đã ra lệnh cho Ngài đi vận động cho cuộc thánh chiến thập tự chinh thứ hai. Cuộc thánh chiến thất bại vì tất cả các vua chúa, tướng lãnh tranh chấp quyền lợi, đặt danh vọng lên trên lợi ích và nhất là sống ích kỷ,kiêu căng không theo đường lối Chúa.Cuộc thập tự chinh thứ hai thất bại.Tất cả mọi người quay lại trách cứ Ngài .Ngài đau khổ thân xác, nhưng kinh qua đau khổ, Tinh thần, nội tâm Ngài được củng cố vững mạnh .
 
Ngày 20/8/1153, thánh nhân qua đời tại tu viện Clairvaux . Năm 1174, Ngài được nâng lên hàng hiển thánh và Ðức Giáo Hoàng Piô VIII tôn phong Ngài lên hàng tiến sĩ Hội Thánh.
 
Một cuộc đời. Một con người. Thánh Bênađô là một nhà giảng thuyết danh tiếng. Ngài đã để lại những tư tưởng đạo đức thâm sâu và một đời sống đầy vâng phục, thánh thiện. Ngài được coi như vị tổ phụ thứ hai của Dòng Xitô vì cho tới lúc Ngài qua đời Dòng của Ngài đã có 68 chi nhánh.
 
Xin thánh Bênađô cầu thay nguyện giúp cho chúng con để chúng con luôn thắp sáng đức tin như Ngài .
Xin cho chúng con lòng nhiệt thành để chúng con làm chứng cho Chúa như thánh nhân đã sống và đã minh chứng.
 
Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT

---------------------------------

 

Bài 5: https://gpcantho.com/


Thánh Bênađô
Tu Viện Trưởng, Tiến Sĩ Hội Thánh

 (1090 – 1153)
 
Bernađô sinh năm 1090, tại lâu đài Fontaine gần Dijon. Cha ngài là hiệp sĩ Tescelin khôn ngoan và đạo đức. Mẹ ngài là bà Aleth thánh thiện. (Một đêm kia bà mơ thấy Bernađô đang nô đùa bỗng hoá thành con chó sủa vang. Giấc mơ này tiên báo Bernađô sẽ trở thành tông đồ, thành nhà giảng thuyết đại tài). Bernađô luôn luôn khẩn cầu Thiên Chúa cho lòng mình khỏi vướng tội nhơ. Một lần lỡ nhìn người phụ nữ, ngài đã dìm mình xuống hồ giá lạnh cho tới tận cổ
 
Năm 22 tuổi, cả một tương lai sáng mở ra rước mắt, tại triều đình, nơi quân ngũ, trong toà án, mỗi nơi có thể ao ước, ngài đều có thể thành công. Nhưng một đêm Giáng sinh, ngài được thị kiến thấy Chúa Giêsu âu yếm ẵm lấy ngài, kỷ niệm này in dấu sâu đậm suốt đời ngài. Một ngày khác vào thánh đường, tha thiết cầu xin Chúa cho ngài biết thánh ý Chúa, cũng như xin Chúa ban ơn can đảm thi hành thánh ý ấy. Chỗi dậy, ngài quyết định gia nhập dòng Citeaux, một dòng tu nổi tiếng khắc khổ. Thế là giã từ danh vọng thế gian và các niềm vui giả tạo.
 
Một hiệp sĩ trẻ trung sắp chôn vùi đời mình trong tu viện. Sẽ hiến mình cầu nguyện liên lỉ, làm việc cực nhọc và hãm mình hết mực. Điều đặc biệt là ngài đã chọn một tu viện xa nhà và nghèo khổ thay vì những tu viện Bênêdictô mà tặng vật và ảnh hưởng của gia đình có thể bảo đảm cho ngài những chức vụ sáng giá.
 
Bernađô trình bày ý định với cha, ngài đã bị phản đối, anh em trong gia đình cũng không chấp nhận được ý kiến này. Ngài nói :
 
– Này hãy tin tôi đi, cuộc chinh phục linh hồn không được đáng giá sao ?
 
Cương quyết và nhiệt tình, Bernađô không những đã làm cho cha mẹ và anh em nhượng bộ, lại còn lôi cuốn họ vào dòng theo chân mình nữa. Lần kia em út Nivard đang ngồi chơi, Guy người anh cả nói :
 
– Giã từ em nhé. Tất cả sản nghiệp thuộc về em, bằng lòng chứ ?
 
Người em út nói lớn:
 
 – Sao ? Trời cho các anh, còn đất cho em, phân chia chẳng đồng đều tý nào.
 
Rồi người em út cũng theo cha và các anh vào dòng. Ngoài ra ông cậu và các bạn của Bernađô, cả thẩy trên 30 người đã theo chân ngài vào dòng.
 
Sự gia nhập đông đảo này đã tiêm một nhiệt huyết mới vào dòng Citeaux. Thái độ của Bernađô và của các bạn còn được một số đông các bạn trẻ noi theo. Đức viện phụ của dòng lúc ấy là thánh Stêphanô Harding, một người gốc Anh, thánh thiện, khôn ngoan và uyên bác. Ngài sai từng nhóm nhỏ đi lập các tu viện mới rập theo khuôn mẫu của nhà mẹ. Ba năm sau, tới phiên Bernađô, ngài dẫn đầu một nhóm tu sĩ 12 người đến một thung lũng gần Langres. Họ dựng chòi một nhà nguyện, nhà ăn, làm những cái hòm giống như quan tài để ngủ. Sự thánh thiện của các tu sĩ cũng như vùng thung lũng trở thành thung lũng ánh sáng hay là Claivaux.
 
Thánh Bernađô sẽ là đan viện phụ của tu viện này cho đến hết đời. Lúc đầu ngài tỏ ra đòi hỏi gắt gao. Nhưng rồi về sau, ngài đã hiểu và nhân hậu hơn. Danh tiếng ngài lan rộng. Nhiều người từ xa đến xin ngài giúp đỡ, hay xin ngài phân xử cho những vụ tranh chấp. Việc này không được mọi người bằng lòng, vì ngài không biết sợ ai cả. Ngày kia người nhận được một lá thư ngắn ngủi từ Rôma, dạy đừng xen mình vào chuyện đời. Không gì làm ngài vui mừng bằng được ở yên trong tu viện. Nhưng vì cảm thấy mình có liên hệ tới lợi ích của Giáo hội nên đã không ngại viết một lá thư hồi âm rất can đảm nhiệt tình.
 
Ngài là người ủng hộ nhiệt liệt cho những cải cách Hildebrand, nhưng ngài nghĩ rằng : sự tập quyền trong Giáo hội đã đi quá xa. Khi nâng đỡ cho những đòi hỏi của Toà thánh, ngài không tin là phải phỉnh nịnh Đức Giáo Hoàng. Nhưng khi sự phân rẽ đe dọa làm rạn nứt Giáo hội, ngài được triệu vời đến. Một cách rạng rỡ, ngài đã đánh bại vị phản Giáo Hoàng. Lúc này danh tiếng ngài lan rộng khắp Châu Âu. Cả thế giới đều như muốn quay về ngài để tìm ý kiến giúp đỡ. Không đến với ngài được người ta viết thư và ngài đã quyết hồi âm cho tất cả mọi người. Một phần nhỏ trong số thư tín khổng lồ này con sót lại, nhưng cũng là một trong những nguồn tài liệu lịch sử chính yếu về thời đó.
 
Như nhà dẫn đầu trong cuộc cải tổ dòng Citeaux, ngài tranh luận với các tu sĩ dòng Bênêdictô thuộc cộng đoàn chung. Rất tôn trọng cách sống của họ, ngài không thể tha thứ cho những lạm dụng đang thịnh hành trong một vài nhà dòng. Dầu vậy đối với Đan viện phụ Cluny, cha đáng kính Phêrô, ngài vẫn giữ được một tình bạn nghĩa thiết. Nhưng sự chống đối của thánh Bernađô với Phêrô Abelardô mới thật nổi bật. Không những chống lại các chủ trương của ông, ngài còn chống lại cả cách thức ông kiêu hãnh tranh luận về các vấn đề thánh nơi chợ búa. Thánh Bernađô luôn nghĩ tới đức tin của những người dân đơn sơ và đứng về phái bảo thủ, nhưng vẫn là bạn của người học thức đỡ đầu cho các học giả như Robertô Pullen và Gioan miền Sabisbury.
 
Đối với Đức Maria, thánh Bernađô có một lòng sùng kính đặc biệt. Một ngày kia tại nhà thờ chính tòa Sprine, khi nghe hát Kinh Lạy Vữ Vương, ngài đã nhiệt tình thêm vào :
 
– Ôi khoan thay, nhân thay, dịu thay, Thánh Maria trọn đời đồng trinh.
 
Chính Ngài cũng ngài viết thánh thư cảm động : Ave Maria Stella. Dường như ngài cũng là tác giả kinh “Hãy nhớ” nữa.
 
Suốt thời gian làm Đan viện phụ của thánh Bernađô dòng Clairvaux phát triển mạnh và sinh ra 60 nhà khác nữa rải rác khắp Âu Châu. Rất bận rộn công việc, ngài không sao lãng việc chăm sóc cho các tu sĩ của mình. Suốt đời, ngài là một tu sĩ và là một nhà thần bí. Ngài trước tác những bài chú giải sách Nhã Ca và nhiều tác phẩm thần học và thần bí khác nữa.
 
Những năm cuối cùng đời ngài bị phủ mờ vì sự thất bại của đạo binh thánh giá thứ nhì. Đức Giáo Hoàng cậy ngài cổ động cho đạo binh này. Nghe lời ngài toàn Âu Châu cầm khí giới lên đường. Nhưng khi xa khỏi ảnh hưởng của ngài, các nghĩa binh thánh giá đã quên hẳn lý tưởng cao cả của mình mà làm vỡ cuộc viễn chinh vì đánh phạt nhau và vì các việc làm bất xứng với danh hiệu Kitô hữu.
 
Dầu không thể quy trách được cho thánh Bernađô, nhưng như các thánh nhân khác và như chính Chúa Kitô, ngài đã qua đời ngày 20 tháng năm 1153, dưới bóng mây mù vì thất bại đã quá rõ ràng. Ngài nói với con cái ngài :
 
– Cha không phải giải quyết thế nào. Tình thương yêu con cái đời cha ở lại nhưng tình yêu Thiên Chúa kéo cha lên cao.
 
Cả Âu Châu thương tiếc ngài. 21 năm sau, Đức Alexander III phong ngài lên bậc hiển thánh. Năm 1830, ngài được đặt làm tiến sĩ Hội Thánh. Ngài đã sống trước khi hình thành thuyết kinh viện và bởi vì giáo huấn của ngài còn nằm trong truyền thống các giáo phụ, người ta thường coi ngài là thánh giáo phụ cuối cùng.
 
Trích: Theo Vết Chân Người,
Lm. Phaolô Phạm Quốc Tuý
---------------------------------

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây