MỘT CƠ HỘI ĐỂ SỐNG (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 253) -------------------------------------
Bạn thân mến,
Có một bệnh nhân, bỗng nhiên xay xẩm mặt mày, và ngất xỉu, vừa khi nghe người nhà cho biết, là bác sĩ vừa nói:
“Đây là một loại bệnh nan y, đang ở giai đoạn cuối. Chắc có lẽ chỉ còn sống khoảng 6 tháng nữa thôi”.
Bạn có biết không, bệnh nhân đó là một người công giáo, là một sinh viên đại học, sắp sửa tốt nghiệp, tương lai phía trước, đang mở ra với thật nhiều hoài bão, với thật nhiều ước mơ, và với thật nhiều dự tính.
Một ngày nọ, anh cảm thấy trong mình rất mệt mỏi, đau đớn khác thường. Anh nhờ bạn bè đưa anh đi bệnh viện. Và kết quả cuối cùng cho biết, là anh chỉ còn khoảng 6 tháng nữa để sống.
*****
Bạn thân mến,
Nếu hung tín này đến với tôi, hay đến với bạn, thì không biết chúng ta sẽ làm gì?
- Chán nản, thất vọng chăng?
- Buông xuôi bỏ bê tất cả chăng?
- Bỏ Chúa bỏ đạo chăng?
- Ăn chơi buông thả cho thoả thích chăng?
Không, anh bạn của chúng ta thì khác.
Sau khi tỉnh lại, anh ta đã quyết định, phải dùng 6 tháng ngắn ngủi này, để làm một việc gì đó, cho thật có ý nghĩa:
Anh đã thường xuyên đến những trung tâm HIV-AIDS, để xin trực tiếp chăm sóc các bệnh nhân.
Anh cũng đã đến các trại cùi, để học rửa các vết thương cho họ.
Anh cũng đã tìm đến những kẻ bụi đời, lang thang đó đây không định hướng, để an ủi họ, để nâng đỡ họ cách này cách khác, vv…
Có thể nói, là vì dành hết thời gian, để lo cho kẻ này người nọ, cho nên, hầu như anh đã quên đi chính bản thân mình.
Có người hỏi anh: “Tại sao anh lại làm như thế?
Anh trả lời: “Vì tôi vẫn còn được may mắn hơn nhiều người khác.”
Có người biết chuyện hỏi tiếp: “Anh nói sao? Anh may mắn hơn họ? Anh chỉ còn mấy tháng, đang khi họ còn mấy năm nữa để sống!”
Anh ta ôn tồn trả lời: “Vâng, tôi may mắn hơn họ, bởi vì tôi vẫn còn niềm tin vào Chúa Giêsu.”
*****
Bạn có biết không:
Sáu tháng sau, anh chàng sinh viên của chúng ta vẫn còn sống, và không còn cảm thấy đau yếu nữa.
Anh đã trở lại bệnh viện để tái khám, các bác sĩ vô cùng ngạc nhiên, vì căn bệnh nan y đó đã không còn nữa.
Các y bác sĩ thắc mắc không biết tại sao.
Nhưng anh ta thì biết, tại sao anh ta được khỏi bệnh:
Bởi, khi anh ta chỉ biết tập trung thời gian, tiền bạc, công sức cho người khác, thì tình yêu trong anh, bỗng nhiên được thắp sáng, làm cho anh quên đi chính mình, và quên đi những nỗi đau của mình.
Ánh sáng trong anh lớn lên, chiếu rọi anh, bao trùm anh, và chữa lành anh.
Anh đã chìm vào trong ánh sáng chan hoà của tình yêu: Yêu Chúa và yêu người.
Vì yêu Chúa, cho nên anh yêu người.
Và vì yêu người, cho nên anh yêu Chúa.
Tình yêu ấy, đã sáng lên, nhờ việc anh tiếp xúc với những đau khổ của tha nhân.
Có thể nói: Chính những người đau khổ kia, đã chữa lành cho anh, khi anh đến với họ.
Chúng ta không biết phải giải thích thế nào cho thoả đáng, nhưng đây là một cảm nghiệm riêng, mà ai trong chúng ta, ít hay nhiều cũng đều có, đó là khi mình đang mang trong mình tâm trạng buồn sầu, đau khổ, thất vọng, chán nản,… mà nếu gặp được một ai đó, đang đau khổ buồn sầu hơn mình, thì tự nhiên mình cảm thấy tâm hồn nhẹ đi, nỗi sầu đau cũng được vơi đi, và nỗi buồn sầu đau khổ cũng được chữa lành một cách kỳ diệu.
Từ những cảm nghiệm đó, chúng ta mới hiểu:
Tại sao ngày ngày, vẫn có hàng triệu triệu người đau khổ, vẫn không ngừng chạy đến với “Người tử tội” chết thê thảm trên thập giá.
Câu trả lời đơn giản, là vì nơi Chúa Giêsu chịu đóng đinh, có chất chứa một nỗi đau khổ tột cùng, có thể bao trùm tất cả mọi nỗi khổ đau của toàn thể nhân loại, có thể xuyên thấu hết mọi nỗi đau của bất cứ ai.
Đến với Chúa Giêsu, người ta sẽ tìm thấy một sự cảm thông chia sẻ trọn vẹn, và có thể múc lấy từ đó một nguồn chữa lành sâu xa vô tận.
Đó cũng chính là điều, mà thánh Phaolô đã khẳng định trong thư gởi cho tín hữu Do Thái đoạn 4, câu 15 (Dt 4:15; 1P 2:24).
Lạy Chúa, khi con đến với những anh chị em đau khổ, thì nhìn bên ngoài, con giống như người làm ơn, nhưng sâu xa bên trong, con mới chính là người chịu ơn.
Xin cho con biết sống lời Chúa đã dạy:
“Ánh sáng của anh em, phải chiếu giãi ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời”.
Và nhất là, để những vết thương của con, cũng được chữa lành. Amen.