ĐỪNG LÀ CON CHIÊN LẠC - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 142

Chủ nhật - 09/01/2022 08:36
ĐỪNG LÀ CON CHIÊN LẠC - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 142
ĐỪNG LÀ CON CHIÊN LẠC - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 142
ĐỪNG LÀ CON CHIÊN LẠC
(Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 142)
----------------------------------------------------

Trong một buổi họp dành cho những người chuyên lo việc giáo dục và đào tạo, bỗng tôi chú ý một chuyện kể của một thầy giáo. Nội dung của câu chuyện đại khái như sau:

Có một người kia nuôi một đàn chiên trong khu vườn của mình. Rồi một hôm, có một con chiên trong đàn khám phá thấy có một lỗ hổng ở hàng rào. Nó vội vàng tìm cách để chui qua lỗ rào đó. Khi chui được ra bên ngoài, nó cảm thấy sung sướng vô chừng. Nó cảm thấy thoải mái. Nó cảm thấy thật hạnh phúc. Nó tung tăng chạy nhảy theo sở thích. Nó chạy nhảy thật xa, xa cho đến độ quên cả lối về. Đến khi trời sắp tối, nó mới giật mình lo lắng. Và càng hốt hoảng hơn, khi nó thấy có một con chó sói đang rình rập ở trong bụi rậm gần đó. Nó cố hết sức lao cho thật nhanh về phía trước. Nó cố chạy để thoát thân. Nó cứ chạy, mà rồi không biết chạy đi đâu, vì nó đã mất phương hướng.

Phần con chó sói, nó quyết tâm đuổi theo cho kịp, để bắt con mồi.

Khi con chó sói chạy đến gần thì cũng là lúc con chiên gặp may: Nó gặp được ông chủ đang đi tìm nó. Ông đánh đuổi con chó sói, và vác nó lên vai mang về chuồng. Con chiên hú hồn hú vía. Thật may mắn cho nó.

*****

Khi nghe biết chuyện này thì mọi người, ai ai cũng đều khuyên ông chủ: Hãy liệu cách để sớm bít cái lỗ hổng đó lại, để tránh trường hợp tương tự như vậy có thể xảy ra. Và coi chừng, lần sau sẽ còn tệ hại hơn nhiều.

Nhưng điều đáng ngạc nhiên, là ông chủ từ chối những lời đề nghị đó. Và nhất quyết cứ để nguyên trạng thái lỗ hỏng đó.

*****

Con chiên lạc trong câu chuyện trên đây, chính là hình ảnh của mỗi người chúng ta, khi không biết sử dụng sự tự do của mình cho đúng, cho hợp lý.

Chúng ta còn nhớ: Ở những trang đầu của bộ sách thánh cho biết. Ngay từ đầu, Thiên Chúa đã tạo dựng nên con người giống hình ảnh Thiên Chúa. Nghĩa là có lý trí, có ý chí, có tự do, và có tình yêu.

Nhưng kinh thánh cũng cho biết:

- Cũng ngay từ đầu, con người đã sử dụng sự tự do đó không theo ý của Thiên Chúa. Con người đã lạm dụng sự tự do, để phản nghịch với Thiên Chúa, để phạm tội chống lại Thiên Chúa, và đã tự mình làm mất đi cái quyền làm con Thiên Chúa. Cho nên không đáng được Chúa yêu thương nữa.

- Và cũng từ đó, sự dữ đã nhập vào thế gian.

- Và cũng từ đó, phát sinh đau khổ và sự chết cho nhân loại.

Thế nhưng, không vì thế, mà Thiên Chúa ghét bỏ con người. Thiên chúa vẫn tiếp tục yêu thương, nên đã sai Con Một của Người, đó là Chúa Giêsu đến trần gian, để cứu vãn những gì con người đã làm mất, để chỉnh sửa lại những gì con người đã làm sai, đã làm không đúng, đã làm cho con người ra méo mó đi.

Nhờ cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu, mà con người đã được đưa trở lại tình trạng ơn nghĩa với Thiên Chúa, và được Thiên Chúa nhận lại làm con của người.

Khi con người đã được Thiên Chúa thương yêu, được Chúa cứu chuộc bằng chính mạng sống của Con Ngài, đã được Thiên Chúa cứu chuộc bằng chính mạng sống của Con Yêu Quý của Ngài, và Cửa Trời từ đó, đã mở ra để đón nhận con người.

Nhưng không phải vì thế, mà Thiên Chúa huỷ bỏ sự tự do của con người. Ngài vẫn tiếp tục tôn trọng sự tự do của con người.

Bởi khi tạo dựng con người, Ngài đã tạo dựng con người giống như hình ảnh của Ngài, đó là có lý trí, có ý chí, có tự do, có tình yêu.

Ngài không muốn cho cái hình ảnh đó nơi con người hôm nay bị méo mó đi.

Bổn phận của mỗi người chúng ta hôm nay là phải cố gắng, mà gìn giữ cho nguyên vẹn hình ảnh của Thiên Chúa nơi ta.

- Hãy trung tín với Chúa.
- Hãy sống cho trọn tình trọn nghĩa với Chúa.
- Hãy sống sao để Chúa có thể nhận ra hình ảnh của Ngài nơi ta, một con người có lý trí, một con người có ý chí, một con người có tự do, một con người có tình yêu chân thật.


Đừng lạm dụng nó, để làm méo mó hình ảnh của Thiên Chúa nơi ta, kẻo sau khi kết thúc những ngày sống ở trần gian này, Chúa sẽ không nhận ra chúng ta là những con cái của ngài, vì gương mặt của ta đã bị méo mó quá nhiều, đã bị lệch lạc quá nhiều, không còn đúng là hình ảnh của một người con Chúa nữa.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ Chúa đã yêu thương chúng con, đã hi sinh chịu chết vì chúng con một cách nhục nhã đau thương trên thập giá.

- Chúng con cảm tạ Chúa.
- Chúng con biết ơn Chúa vô vàn.


Xin cho con luôn biết cảm nghiệm tình Chúa yêu thương con, trong mọi nơi, mọi lúc và trong mọi hoàn cảnh.

Xin cho con đừng bao giờ lạm dụng sự tự do mà Chúa ban cho con, để rồi làm cho Chúa phải phiền lòng vì con. Amen.

-------------------

Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=4Uu5zdtrsmE


 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây