CHUYỆN LÒNG DẠ CON NGƯỜI (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 304) -------------------------------------
Bạn thân mến,
Chuyện xưa kia kể lại rằng: Có một vị hoàng đế rất giàu sang và cũng rất tốt bụng, thường rất rộng rãi trong việc ban phát tiền bạc, bỗng lộc, và của cải châu báu, cho tất cả những ai làm đẹp lòng nhà vua.
Thế là triều đình, kẻ tới người lui thật tấp nập:
- Các hoàng tử, thì đua nhau xu nịnh, với hy vọng sẽ được vua cha chiếu cố, mà ban ngai vàng cho mình.
- Còn các quan trong triều đình, thì tìm mọi cách nịnh bợ, để được thêm bổng lộc, hoặc để được thăng quan tiến chức.
Nói chung, là ai ai cũng đều tỏ ra hết lòng đối với nhà vua, ai ai cũng tỏ ra trung thành đối với nhà vua, ai ai cũng tỏ ra sẵn sàng sống chết với vua.
Phần nhà vua thì quá tốt bụng, nên rất dễ tin vào những lời nịnh hót đó. Thế là nhà vua thoải mái ban phát bổng lộc cho kẻ này người nọ, mà không hề có một chút nghĩ ngợi gì.
Do đó, lên ngôi vua chưa được bao lâu, thì ngân khố quốc gia đã bị thâm thủng hao hụt quá nhiều, tài sản của triều đình hầu như đã cạn kiệt. Mọi người đều rất vô tư.
Riêng chỉ có một vị trung thần, là quan ngự y (tức là thầy thuốc riêng của nhà vua), thì rất lo lắng cho tiền đồ của Tổ Quốc, và cho cả triều đình nhà vua nữa. Ông đã nhiều lần khuyên can cảnh báo nhà vua, nhưng vua thì lại không nghe. Lúc nào Vua cũng nghe theo bọn xu nịnh.
Rồi bổng một hôm, vua chiều theo ý quan ngự y, để thử lòng dạ mọi người.
Thế là quan ngự y công khai thông báo: Nhà vua lâm bệnh nặng, thập tử nhất sinh, tình trạng thật nguy kịch, tính mạng nhà vua như treo trên sợi chỉ mành.
Quan kêu gọi mọi người, hãy chung sức mà lo chữa trị cho nhà vua.
Thế là kẻ lên rừng, người xuống biển, mọi người đều đua nhau đi tìm những vị thuốc quí, để mang về trị bệnh cho nhà vua. Bầu khí nhộn nhịp trong cả nước, diễn ra thật tốt đẹp: Từ các quan đại thần cho đến thứ dân, ai ai cũng đều quan tâm đến bệnh tình của nhà vua.
Nhưng khi nghe quan ngự y nói, là cần có một trái tim của một vị hoàng tử nào đó, cho một toa thuốc quí hiếm, đặc trị, thì các hoàng tử trong cung, đều lần lượt ba giò bốn cảng chạy trốn hết.
Rồi vì triều đình không còn thấy bóng dáng một vị hoàng tử nào nữa, cho nên quan ngự y bèn tuyên bố tiếp, nếu không có trái tim của một vị hoàng tử, thì trái tim của một vị quan nào đó, cũng có thể tạm thay thế được.
Thế là các quan trong triều đình, lại cũng lần lượt biến mất, không còn thấy bóng dáng một ai nữa.
Bí quá, quan ngự y bèn tuyên bố, trong tình trạng khẩn cấp mà như thế này, thì nếu có trái tim của một công chúa, hay của một lính hầu nào đó cũng được.
Nhưng, khi nghe tin đó, cả công chúa, lẫn lính hầu, và hàng trăm thê thiếp, đều biến dạng, không còn thấy bóng dáng một ai lai vảng trong cung điện nữa.
Thường ngày, thì cung điện, tấp nập nhộn nhịp kẻ ra người vào, để xin ân huệ, để xin bổng lộc. Thế mà bây giờ, triều đình lại vắng tanh, như một bãi tha ma!
Bấy giờ, nhà vua mới tỉnh ngộ, mới hiểu ra lòng dạ của con người.
*****
Bạn thân mến,
Đời là thế, thế đời là thế. Sẽ không có ai dám chết cho ai đâu: Dù người đó là cha mẹ, mà công ơn của các ngài thật lớn lao, có thể sánh ví được với núi, với sông, với biển rộng mênh mông bao la.
Nếu là con, mà chúng ta không dám chết cho cha mẹ, thì thử hỏi, có ai dám chết thay cho những kẻ đang thù ghét ta, những kẻ đã phản bội ta, những kẻ đang làm hại ta, những kẻ muốn phá đổ sự nghiệp của ta, những kẻ tìm cách đưa ta đi vào chỗ chết?
Ấy thế mà lại có một Đấng, đã dám làm cái chuyện đó, đã dám chết thay cho ta, khi ta hãy còn là một tội nhân, khi ta hãy còn là một kẻ phản nghịch với Ngài, khi ta hãy còn là kẻ thù của Ngài, Đấng đó là Chúa Giêsu, Ngôi Hai Thiên Chúa, đã bỏ trời, xuống thế làm người.
Ngài đã dám can đảm chấp nhận cái chết thay cho con người, chết để đền tội cho con người. Ngài chết để làm hoà con người lại với Thiên Chúa, để cho con người có thể nối kết lại tình nghĩa với Thiên Chúa, để cho con người, có thể được Thiên Chúa nhận làm con trở lại, và để nhờ đó, con người có thể sống hạnh phúc đời đời bên Thiên Chúa.
Chính thánh Phaolô, trong thư gởi cho giáo dân Rôma, đoạn 5, cau 10 đã ghi lại như sau:
“Ngay khi chúng ta hãy còn là kẻ thù nghịch với Thiên Chúa, thì Thiên Chúa đã sai phái Con của Người xuống trần gian, để chết thay cho chúng ta, để đền tội thay cho chúng ta, để làm hoà chúng ta lại với Thiên Chúa”.
Chính cây Thánh giá, và cái cách chết đau thương, nhục nhã của Chúa Giêsu trên Thánh Giá, đã là một bằng chứng thật hùng hồn cho tình yêu thương cao quí này.
Vì yêu thương chúng ta, mà Thiên Chúa đã lấy sinh mạng vô cùng cao quý của Người Con Một Ngài, để đổi lấy sinh mạng khốn hèn của loài người chúng ta!
Vì yêu chúng ta, mà Thiên Chúa Cha đã chấp nhận lấy mạng đổi mạng.
Phải nói, là Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta, là một thứ tình yêu cao cả, tuyệt vời, một thứ tình yêu không biên giới, mà lòng trí con người không sao có thể hiểu nỗi.
Lạy Chúa, con xin hết lòng cám tạ Chúa, vì tình yêu vô cùng cao quí, mà Chúa đã dành cho con. Xin giúp con biết cảm nhận được tình yêu vô biên này, nhất là xin biến đổi cuộc sống của con, sao cho xứng đáng hơn nữa với tình yêu thương, mà Chúa dành cho con. Amen.