CUỘC ĐỜI TRỚ TRÊU - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 172

Thứ hai - 10/01/2022 05:31
CUỘC ĐỜI TRỚ TRÊU - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 172
CUỘC ĐỜI TRỚ TRÊU - Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 172
CUỘC ĐỜI TRỚ TRÊU
 (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 172)
-------------------------------------

Có một nhà hiền triết đã kể lại một câu chuyện như sau:
 
Một hôm, tình cờ ông gặp một bé trai, ngồi khóc nức nở bên vệ đường. Ông dừng lại hỏi em, và được biết em tên là Kahi.

Ông ôn tồn hỏi:

- Này con, sao con khóc, ông có thể làm gì được để giúp con?

Cậu bé Kahi trả lời:

- Thưa ông, cha mẹ và các anh chị của con, đều là những người danh giá, tài năng, lại giàu có, sang trọng, có địa vị trong xã hội.

Nhưng, tất cả đều khinh khi coi thường con.

Họ nói: Nơi con không hề thấy có một điều gì tốt. Cho nên họ cảm thấy nhục nhã vì con. Và cuối cùng, họ đã quyết định đuổi con ra khỏi nhà, kể cả cha mẹ con. Bởi con không xứng đáng mang tên dòng họ của gia đình.

Bây giờ, thì con phải đi lang thang khắp đó đây, mà không biết phải làm gì. Con không biết phải đi đâu. Và ngày mai của con không biết sẽ ra sao ?

Nhà hiền triết, sau một lúc suy nghĩ, đã đề nghị em uống một loại thuốc an thần ông đang có, em sẽ ngủ một giấc dài, và rồi em sẽ bớt sợ hãi, khi gặp lại những người thân.

Bởi ông hy vọng, với cái kế này, ông có thể đưa em trở về nhà một cách an toàn ổn thoả, và sẽ nối lại được tình cảm với mọi người trong gia đình, nhờ những lời khuyên lơn góp ý của ông.

Tin tưởng vào cụ già, và nhất là khi thấy có người lớn quan tâm, yêu thương, tìm cách giúp đỡ mình, em bé liền gật đầu đồng ý ngay.

Sau khi thuốc đã thấm, Kahi đã ngủ một giấc thật say và thân xác của em đã trở nên dịu quặt, mềm nhũn như chết.

Nhà hiền triết mới bồng bế em về nhà.

Trước sự đông đủ của mọi người trong gia đình, nhà hiền triết mới lên tiếng nói; Tôi đã tình cờ gặp thấy em nằm bên vệ đường, và nhờ có tấm thẻ học sinh trong mình của em, mà tôi biết được địa chỉ, để đưa em về đây.

Tưởng con mình đã chết thật, cho nên cha mẹ em dặt em vào một chỗ trang trọng nhất trong nhà, và bắt đầu khóc lóc rất thảm thiết.

Sau khi lắng nghe những lời khôn ngoan của nhà hiền triết dạy bảo, gia đình đã hết lời cám ơn và rồi tiễn nhà hiền triết lên đường.

Sau đó, cha mẹ em ngồi lại để bàn tính chuyện tổ chức một lễ tang cho em, sao cho thật trang trọng, sao cho thật xứng với phong cách của một gia đình giàu có, quí phái, có uy tín nhất trong vùng:

- Người cha thì cho người đi thuê mướn một nhà văn nổi tiếng trong làng, để viết tiểu sử của em, sao cho thật hay, nhất là căn dặn phải nêu lên những đức tính tốt của một người con hiếu thảo, giỏi giang, để cho mọi người được biết.

- Còn người mẹ thì lo đi thuê một đội kèn tây về nhà, để thổi cho những ngày lễ tang, sao cho được rình rang xôm tụ.

Đã thế, cha mẹ em có lúc còn thay nhau ngồi túc trực bên cạnh em, vừa khóc lóc, vừa kể lể, toàn là những chuyện tốt đẹp của em.

Nhưng rồi sau cùng, khi thuốc đã từ từ hết công hiệu, Kahi tỉnh lại. Em rất hài lòng và vui mừng, vì được biết những cảm tình thân thương trìu mến của bao người dành cho em, trong đó có cả những người đã từng xô đuổi em ra khỏi nhà.

Phải nói là em vui mừng phấn khởi biết chừng nào.

Nhưng rồi trớ trêu thay, những giây phút vui mừng phấn khởi của em kéo dài không được bao lâu, thì mọi người đã thay đổi thái độ đối với em.

Thay vì vui mừng, vì đứa con coi như đã chết, nay được sống lại, thì mọi người đã tỏ ra bực dọc khó chịu, vì coi em như là người đã làm hư hỏng mọi công chuyện.

Thay vì ca ngợi chúc tụng em là người đã hiếu thảo, ngoan hiền, thì giờ đây lại phẩn nộ, tức tối, khó chịu với em, vì coi em là một người phá đám, đã âm mưu với người lạ mặt, để lừa gạt mọi người, đã biến gia đình thành trò cười cho thiên hạ. Và cuối cùng, họ lại một lần nữa đuổi em ra khỏi nhà.

*****

Bạn thân mến, câu chuyện trên đây giống như đùa.

Nhưng, những chi tiết thật trớ trêu của của câu chuyện, đã làm cho ta phải suy nghĩ nhiều lắm.

Chẳng hạn:

- Người ta thường than khóc người chết thật tha thiết, thật não nề, thật bi ai, nhưng lại thường thoải mái la lối, gắt gỏng, chửi bới không nể nang, không tiếc lời, đối với những người thân cận đang sống bên cạnh mình.

- Người ta thường hết lời ca ngợi công đức người chết, nhưng lại nuôi hận thù, ghen ghét, đến không đội trời chung với những người đang sống.

- Người ta thường thích thổi phồng những nhân đức, những tính tốt của người chết, và thường khuếch đại những việc làm của người chết, coi người chết như một thánh sống, nhưng lại thích nói hành, nói xấu, nói gian, nói dối, nói thêm, nói bớt cho những người sống bên cạnh, để rồi, họ không còn đất để sống với mọi người.

Có thể, vì người ta quan niệm: “Nghĩa tử là nghĩa tận”.

Điều đó cũng tốt thôi.

Nhưng phải chi người ta biết sống hết tình hết nghĩa đối với  nhau, cố sống hết tình chân thật đối với nhau khi còn sống, để khi chết, việc thương tiếc của họ trong lễ tang, sẽ có ý nghĩa cao thượng biết chừng nào. Và dời sống của họ sẽ phù hợp với đạo lý biết mấy.

Để giúp chúng ta tránh được tình cảnh trớ trêu giống như gia đình của Kahi, thánh Phaolô đã khuyên chúng ta, hãy cố gắng thực hiện ba điều này, là:

- Hãy luôn giữ tâm hồn trong sạch,
- Hãy luôn giữ lương tâm ngay thẳng, và
- Hãy tránh một kiểu sống thiếu đạo đức” (1 Tm 1:5).


Nếu chúng ta không cố gắng làm theo những lời khuyên này, thì đời sống đạo của chúng ta, cũng giống như những chiếc phèn la trống rỗng, kêu la thật inh ỏi, nhưng bên trong, không có gì là giá trị trước mặt Chúa, có khi còn thêm tội nữa.

Thánh Phêrô cũng dã từng dạy chúng ta như sau:

- Anh em hãy từ bỏ mọi thứ gian ác,
- Hãy từ bỏ mọi điều xảo trá,
- Hãy từ bỏ những thói gian dối giả hình.
- Hãy cố gắng sống đơn sơ như những trẻ nhỏ, để Chúa dễ dàng đón nhận anh em vào Thiên Đàng hơn (1Phêrô 1,1-2).


Để được như vậy, chúng ta hãy cố tìm thời gian, để đọc lời Chúa. để suy gẫm lời Chúa, để đem lời Chúa áp dụng vào trong cuộc sống của ta. Nhờ đó, mà đức tin của ta mỗi ngày mới được trở nên giống Chúa Kitô hơn.

Và cũng nhớ đó, mà đời sống đạo của mỗi người chúng ta mới có những tương quang tốt hơn đối với Chúa, và đối với những người sống gần gũi bên cạnh ta.

Và cũng nhờ đó, mà chúng ta mới dám hy vọng phần thưởng đời đời, Chúa dành cho chúng ta sau này trên Thiên Đàng.

Lạy Chúa, xin giúp con luôn biết rèn luyện tâm hồn, sao cho mỗi ngày một nên trong sạch hơn, đơn sơ hơn, với đôi mắt sáng hơn, để con biết khám phá ra những gì tốt, nơi những anh chị em sống bên cạnh con, để con có thể sống tốt với tất cả mọi người. Amen.

-------------------

Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=_Ckv37hQd_E&t=87s 


 

Tác giả: Nguyễn Văn Mễn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây