THIÊN TÀI CỦA THẾ KỶ (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 174) -------------------------------------
Có một cậu bé mắc phải một chứng bệnh điếc bẩm sinh.
Tai của em chỉ có thể nghe được khoảng 50% âm thanh, so với một người bình thường.
Một ngày nọ, em cầm về cho mẹ một lá thư của nhà trường, báo tin cho gia đình biết là em không thể tiếp tục học ở nhà trường được nữa.
Lý do là vì trí khôn của em quá yếu, quá kém, quá ngu đần.
Khi đọc xong lá thư của nhà trường, mẹ của em rất bình tỉnh, không tức giận con, không nổi nóng, không phẫn nộ, không trách mắng ra rày, mà còn âu yếm xoa đầu đứa con, vỗ về, như tỏ vẻ thông cảm, an ủi, bênh vực con. Bởi bà biết con của mình hơn ai hết.
Sau đó, bà cầm lá thơ, đích thân dẫn con mình đến nhà trường:
Trước, là để cám ơn quí thầy cô đã cực khổ dạy dỗ con của bà trong suốt những năm tháng qua.
Sau, là bà muốn báo tin cho nhà trường biết, là con bà không đến nỗi quá tệ, quá kém, quá ngu đần, đến độ không còn có thể học được thêm điều gì nữa. Fin
Và bà tuyên bố cho mọi người biết: Từ nay trở đi, bà sẽ đích thân dạy học cho con của bà. Tuyên bố xong, bà xin phép cáo lui ra về, trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
*****
Bạn có biết không: Cậu bé có tật điếc bẩm sinh 50%, đã bị các thầy cô đuổi ra khỏi nhà trường hồi còn nhỏ, chính là nhà bác học thiên tài của thế kỷ, đó là ông Thomas Êdison, người đã từng đóng góp cho nhân loại không biết bao nhiêu là những phát minh về khoa học, về kỹ thuật, mà cho đến ngày nay, những phát minh đó vẫn còn rất thiết thực, rất có giá trị, và cũng rất hữu ích cho cuộc sống của con người.
Những phát minh của ông chẳng hạn:
- Sáng chế ra điện,
- Làm ra bóng đèn điện,
- Sáng chế ra máy chiếu phim,
- Làm ra máy ghi âm.
Bạn có biết không, khi ông qua đời, người ta đã tổng kết những phát minh của ông đã có tới hàng ngàn, và hầu hết đã được các nhà khoa học quốc tế công nhận.
Quả thật, mẹ của Thomas Êdison đã khẳng định rất đúng về đứa con mình:
“Con tôi không đến nỗi quá tệ, quá kém, quá ngu đần, đến độ không còn có thể học thêm được điều gì nữa”.
***
Bạn thân mến,
Tình thương và thái độ sống của bà mẹ ông Thomas Êdison đối với đứa con bệnh tật của mình, đã gợi lên cho chúng ta hiểu biết thêm về tình thương và thái độ từ bi, nhân hậu của Thiên Chúa, đối với mỗi người chúng ta.
Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về chúng ta, mặc dù chúng ta là những con người tội lỗi, là những con người yếu đuối, là những kẻ thấp hèn.
Thiên Chúa không bao giờ ngừng yêu thương chúng ta, mặc dù có những lúc, chúng ta có thái độ vô tâm, hững hờ, dững dưng, và sống xa cách đối với Ngài.
Thiên Chúa yêu thương chúng ta như một người mẹ hiền, và có thể nói là còn hơn một người mẹ hiền nữa.
Bởi chính Thiên Chúa đã nhiều lần khẳng định trong Kinh Thánh:
“Giả như có một người mẹ nào đó, quên con cái của mình,
thì Ta, Ta không bao giờ quên đâu”.
Chính Chúa Giêsu, khi rao giảng về Tình yêu của Thiên Chúa, cũng đã dùng hình ảnh của một người chăn chiên tốt lành, đã dám liều lĩnh bỏ 99 con chiên lành lặn trong chuồn, để đi tìm, và tìm cho bằng được con chiên lạc. Và một khi đã tìm gặp, ông đã kiên nhẫn, đã băng bó vết thương, rồi vác chiên lên vai, đưa nó về chuồng.
Qua những lời nói và những thái độ của Chúa Giêsu, chúng ta đã thấy và đã hiểu được phần nào tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người, nhất là những con người yếu đuối, những con người thấp bé, yếu kém, những con người tội lỗi.
Qua những hình ảnh và những lời dạy của Chúa Giêsu trong Phúc Âm, đã làm tăng thêm niềm hy vọng nơi mỗi người chúng ta: Những tội lỗi của chúng ta tuy có nhiều cỡ nào, cũng không làm cho Thiên Chúa thôi không yêu thương chúng ta.
Ngược lại, Ngài còn luôn tìm mọi cách, tìm mọi phương thế, để biến đổi chúng ta cho nên tốt hơn.
Ngài luôn tìm mọi cách, tìm mọi phương thế, để giúp chúng ta phát triển hết những tài năng, mà chính Ngài đã trao ban cho chúng ta.
Nếu không có tình thương và sự kiên nhẫn của người mẹ, thì cậu bé Thomas Êdison bị nhà trường đuổi, sẽ không bao giờ phát triển được hết tài năng của mình.
Cũng vậy, nếu như Thiên Chúa không yêu thương chúng ta, không kiên nhẫn nâng đỡ chúng ta, thì có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ có được những may mắn, sẽ không bao giờ được phát triển như ngày hôm nay.
Nhưng, chúng ta đừng ỷ lại, đừng lạm dụng tình thương của Thiên Chúa, đừng cứ tiếp tục ngụp lặn trong những tội lỗi của mình, trong những tật xấu của mình.
Chúng ta nên nhớ, chúng ta luôn được Chúa mời gọi để ăn năn, để hối lỗi, để trở về với Chúa.
Chúa luôn sẵn sàng chờ đón chúng ta như một người cha nhân hậu, đầy yêu thương.
Và chúng ta cũng luôn được Chúa mời gọi noi gương bắt chước Chúa, để sống kiên trì độ lượng nhân ái, đối với những anh chị em sống bên cạnh chúng ta.
Chúng ta cũng nên nhớ, nếu Thiên Chúa đã kiên trì yêu thương chúng ta, thì chúng ta cũng phải biết kiên nhẫn, biết yêu thương, và biết sống hoà hợp với tất cả những anh chị em sống bên cạnh ta.
Nếu tình yêu là phương thế duy nhất Thiên Chúa đã dùng để phát triển cuộc sống của ta, thì ta cũng phải biết dùng tình yêu như là phương thế, để giúp anh chị em sống bên cạnh ta, cũng được phát triển nữa.
Nếu Thiên Chúa không muốn cho bất cứ một ai phải hư mất, thì trong cuộc sống của ta, ta cũng đừng loại trừ bất cứ ai.
Bởi, tất cả mọi người đều là con Chúa. Bởi, tất cả mọi người trên trái đất này đều là anh em với nhau.
Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa, về phẩm giá, về những tài năng, và về tất cả những gì mà Chúa đã ban cho con.
Xin giúp cho con luôn biết dùng nó mà yêu Chúa hết mình. Và cũng biết dùng nó, mà giúp thăng tiến những anh chị em sống bên cạnh con, giúp xã hội con đang sống cũng được thăng tiến, và giúp môi trường sống của con được lành mạnh hoá, được trong sạch hóa mỗi ngày một hơn. Amen.